Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 1859: Gặp lại Kim Bán Nguyệt! (2)

m thanh vang lên, vài giây sau, thân ảnh của Kim Bán Nguyệt xuất hiện ở trước mặt Vương Song, đã một khoảng thời gian không gặp đối phương, dường như lại béo thêm một chút, Vương Song nhìn đối phương giang hai cánh tay nhào đến, không chút dấu vết đã né sang một bên.

Ôm một khoảng không, Kim bàn tử không cũng thèm để ý, nhưng nhìn thấy thị vệ ở ngoài cửa thì giận mắng,

- Đám người các ngươi đúng là không có mắt, Vương huynh đệ đến Kim gia chúng ta, lại còn cản hắn ở ngoài cửa, có phải không muốn làm việc nữa không.

- Thật xin lỗi, thiếu gia, bọn ta không biết Vương thiếu gia là bằng hữu của ngươi, xin thứ tội.

Bốn tên thị vệ nghe vậy, hoàng sợ biến sắc, vội vàng quỳ xuống cầu xin tha thứ, bọn họ biết, thiếu gia nhà mình bày ra thái độ tôn trọng Vương Song, chứ chắc chắn sẽ không trừng phạt mình.

- Hừ, nếu còn có lần sau, các ngươi cứ xéo luôn đi!

Kim bàn tử hừ lạnh một tiếng, lập tức không nói nữa, bốn thị vệ thở phài, vội vàng cảm tạ, đứng dậy, nhìn Vương Song, trong lòng lại không khỏi nghi hoặc, bọn họ không biết ở trong Tần Hoàng Thành này lại xuất hiện một vị tôn gia thế này, ngay cả thiếu gia nhà mình mà còn phải khách khí như vậy.

- Được rồi, Kim bàn tử, bớt nhiều lời đi, mục đích lần này ta đến đây ngươi hẳn phải biết, đồ của ta đâu?

Vương Song biết dụng ý của đối phương, nhưng cũng không vạch trần, lạnh nhạt nói.

- Ai nha, Vương huynh đệ, đồ vật của ngươi ta đã chuẩn bị tốt rồi, nhưng đừng vội, lần đầu tiên ngươi đến Kim gia ta, thân là chủ nhà, ta nhất định phải chiêu đãi ngươi thật tốt.

Con ngươi Kim Bán Nguyệt đảo một vòng, lập tức vỗ ngực mình nói,

- Thế này đi, chúng ta đến Thiên Tiên Lâu, huynh đệ ta phải uống một bữa thật no say cùng ngươi, ta đã nghe nói chuyện lúc trước của Vương huynh ngươi, chậc chậc, huynh đệ ta thật sự bị chấn động đến ngã rạp xuống đất.

Nói rồi, không cho phép Vương Song nói gì đã lôi kéo người đi về phía xa.

Ở đằng sau, bốn thị vệ kinh ngạc nhìn thiếu gia nhà mình giống như một gã sai vặt vậy, đều ngơ ngác không hiểu nổi.

Ở trong Kim gia, trong phòng khách cực lớn, một nam tử trung niên dường như nhìn thấy cảnh này, khóe miệng lộ ra ý cười,

- Ha ha, không ngờ tiểu tử Bán Nguyệt lại có giao tình với Vương Song, quả nhiên là năng lực xuất chúng, xem ra chuyện làm ăn sau này có thể giao cho Bán Nguyệt tiếp nhận nhiều hơn rồi.

Kim gia dựa vào chuyện làm ăn mà nổi tiếng khắp thiên hạ, thích nhất là kết giao bằng hữu, đừng thấy thực lực của Kim gia không mạnh, nhưng ngay khi gặp phải nguy hiểm, có thể mời được cả cao thủ vượt qua tưởng tượng của tất cả mọi người, đây chính là sự cường đại của Kim gia.

Vì vậy, tu vi của người kế thừa Kim gia có thể không cao, nhưng nhất định phải có nhân mạch, phải có bằng hữu, còn phải là thiên tài cường đại, hơn nữa còn phải kéo đối phương lên chung thuyền với mình.

Sự tích của Vương Song hắn cũng biết được, đối với một thiên tài cấp độ Nhất Tôn Yêu Nghiệt thế này, nếu có thể cột chung bên cạnh Kim gia, có thể so với một vị cường giả Tôn Giả Chi Cảnh, lỡ như sau này Vương Song tiến nhập Thánh Giả Chi Cảnh, vậy Kim gia bọn họ có thể xưng bá ở Đông Tinh Vực này rồi.

……

Thiên Tiên Lâu, đây là một tửu lâu tốt nhất ở Tần Hoàng Thành, cũng là nơi tu tập của các quyền quyế trong Tần Hoàng Thành, đương nhiên, tiêu phí cũng cao không thể diễn tả nổi, cũng chỉ có Kim gia, nếu đổi thành người của gia tộc khác, đến một lần là đau lòng một lần.

- Kim thiếu gia, hoan nghênh.

Một nữ tử ở trước cửa phục sức trang nhã người nói, nhàn ung dung nhã nhặn, như không hề có chướng khí mù mịt của một tửu lâu.

- Phòng chữ “Thiên”.

Kim đại thiếu dường như cực kỳ quen thuộc mà nói một tiếng, Vương Song đoán đó là nơi cao nhất của Thiên Tiên Lâu.

- Được, Kim thiếu gia, mời ngài!

Nữ tử nghe vậy, gương mặt lộ ra nụ cười nhàn nhạt, dù sao phòng chữ “Thiên” cũng không có ai đặt trước, cũng chỉ có gia tộc giàu có như Kim gia mới có thể bao phòng này.

Vương Song đi theo Kim đại thiếu gia đến tầng cao nhất của Thiên Tiên Lâu, nhìn cực kỳ rộng rãi, trên trên một huong án, còn có một lư hương, mùi hương tản ra khiến Vương Song cảm giác một mảnh thanh tĩnh.

- Ha ha, đây là hương liệt chế từ Thiên Hương Mộc, đối với võ giả mà nói, có tác dụng ngưng thần, bình thường tu hành, còn có thể phòng ngừa tẩu hỏa nhập ma.

Kim bàn tử giải thích với Vương Song.

- Ngọc nương, ngươi đem toàn bộ những đồ tốt nhất đên đây, thêm hai Hồ Thiên Tiên Nhưỡng, đúng rồi, có Linh Khâu cô nương ở đây không, kêu nàng đến đánh một khúc, hôm nay là lần đầu tiên Vương huynh đệ đến đây, các ngươi nhất định phải chiêu đãi cho tốt!

Kim Bán Nguyệt nhìn nữ nhân, lên tiếng.

Ánh mắt của nữ tử tên Ngọc nương này lóe lên chút ánh sáng, nhưng chỉ là thoáng qua, sau đó nhìn về phía Vuo7ngSong, dường như muốn nhớ kỹ bộ dáng của Vương Song.

- Xem Kim đại thiếu ngài nói kìa, chỉ cần là bằng hữu của ngươi, Thiên Tiêu Lâu bọn ta có đối xử lãnh đạm bao giờ. Xin hai vị chờ một lát, ta lập tức xuống dưới sắp xếp.

Nói xong, nữ tử rời khỏi phòng.

Chờ khi nữ tử ra ngoài, Vương Song lại lên tiếng lần nữa,

- Kim bàn tử, ngươi ân cần như thế, không phải đồ của ta xảy ra vấn đề gì rồi chứ.

Bạn cần đăng nhập để bình luận