Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 2200: Ba Túc hắc ám Kim Ô

- Diệu Dục Thiên Nữ lần này đến cũng là vì đuổi bắt hai người Vương Song cùng Vương Lâm này sao?

Có người nghi ngờ mở miệng.

- Thế nhưng nghe nói hai người kia thực lực kinh người, vài tên bán thánh đều không phải đối thủ của bọn họ.

- Ha ha, ngươi nói sai rồi, Diệu Dục Tông phái tám tên Bán thành tiến vào bên trong, cộng thêm thế lực khác, mấy chục vị bán thánh truy sát hai người kia, hai tên kia chết chắc, bây giờ tiến vào bên trong, chẳng qua là vớt công lao cùng thanh danh mà thôi!

Có người xem thường mở miệng.

- Tiến vào nơi này vớt thanh danh?

Có người nhìn đối phương giống như kẻ ngu.

- Hừ, thiên kiêu cũng là tâm cao khí ngạo, ai sẽ thừa nhận mình yếu hơn người khác chứ, có lẽ nàng muốn đi vào trong đó quyết chiến với đối phương, dùng cái này chứng minh thực lực bản thân.

- Ha ha, Thái Nhất Thần Tử cũng vẫn lạc trong tay đối phương, một Diệu Dục Thiên Nữ thì có ích lợi gì!

Một số người lắc đầu, mặc dù cảm thấy đám người Vương Song chết chắc, nhưng phải thừa nhận bọn hắn thực lực mạnh, Bán Thánh Phổ Thông cũng không phải là đối thủ!

- Vèo!

Bỗng nhiên, chỗ xa xa, một mảnh mây đen màu đen tiến đến, tản ra hắc khí vô tận, mây đen cuồn cuộn, vô cùng kiềm nén.

Đợi đến gần, mới phát hiện, đó là 1 bóng người, người người mặc một bộ chiến giáp màu đen, khí tức cuồng bạo hết sức!

- U Minh thánh tử!

Có người kinh hô, nhận ra thân phân đối phương, lại là một tuyệt thế thiên kiêu!

Đây là một người trẻ tuổi sắc mặt lạnh lùng, đôi mắt tựa như U Minh địa ngục!

- Hắc hắc, không nghĩ tới ngươi vậy mà đích thân đến, sao thế, muốn tỷ thí với hai tên kia sao?

Diệu Dục Thiên Nữ hỏi.

Lời của nàng, rơi vào trong tai khiến người ta cảm thấy sắp ngủ gật.

- Hừ, bọn họ giết thúc phụ ta, ta muốn lấy đầu của bọn hắn tế điện!

U Minh thánh tử lãnh đạm mở miệng, nhìn đối phương, hắn hỏi ngược lại.

- Ngươi thì sao?

- Ta chỉ tò mò, có thể chém giết thiên kiêu bán thánh ruốt cuộc có dáng dấp ra sao.

Diệu Dục Thiên Nữ mỉm cười, đáp lại nói, trên thực tế, trong lòng bọn họ đều hiểu đối phương không nói thật.

Trong lòng mỗi người cũng đang có những tính toán riêng!

Tất nhiên không chiếm được tin tức từ trên người đối phương, bọn họ cũng không trì hoãn, sau một khắc, hóa thành một đạo lưu quang, trực tiếp tiến vào Tinh Vẫn Chi Địa!

Mọi người thấy 2 người tiến vào bên trong, trong nháy mắt, đã bị hắc ám trong đó nuốt chửng!

Đây là một vùng tăm tối, không phải hắc ám bình thường, mà là ánh sáng không rõ, nơi mà quang mang không cách nào chiếu xạ được.

Cho dù tôn giả cũng như thế, ở chỗ này, cho dù thần thức cũng không cách nào nhìn thấy tất cả chung quanh, chỉ có thể dựa vào cảm giác.

Trong bóng tối, Vạn Giới Châu chậm rãi chuyển động, dừng lại ở giữa không trung, trong đó, Vương Song, Vương Lâm cũng máu me đầm đìa, nhận thương thế cực lớn những người khác ngược lại lkhông có chuyện gì quá lớn, chỉ bị thương nhỏ.

- Vương tiểu tử, ngươi không sao chứ?

Tiểu Thất có chút lo lắng nhìn Vương Song.

- Lâm, thương thế ngươi thế nào rồi?

Lâm Uyển Nhi cũng lo lắng nhìn Vương Lâm.

- Không sao, không chết được!

Vương Song lắc đầu, không thèm để ý mở miệng. Vương Lâm cũng như thế.

- Nơi này là nơi nào?

Thương thế của đám người Vương Song nhanh chóng khôi phục. Ngay sau đó nhìn bốn phía, trong mắt lóe lên một vòng kinh ngạc.

- Bọn họ vậy mà không đuổi theo, có chuyện gì thế?

Vương Lâm nghi ngờ mở miệng, thánh giả truy sát, từ trước đến nay cũng là không chết không thôi, dù cho chân trời góc biển cũng khó có khả năng từ bỏ, nhưng bọn họ vậy mà không đuổi theo, chỉ có một khả năng, chính là chỗ này không phải đất lành, dù cho thánh giả cũng vô cùng kiêng kỵ.

- Tiểu Không, chúng ta đang ở đâu?

Vương Song quay đầu, hỏi thăm Tiểu Không, vừa rồi thời gian ngắn ngủi, Tiểu Không cũng liều mạng, lúc này khí tức cũng hết sức uể oải, nghe thấy lời của Vương Song, trực tiếp vung tay lên, Vạn Giới Châu lập tức trở nên trong suốt, nhưng mà ngay cả như vậy, bên ngoài cũng tối sầm.

Đám người Vương Song bọn chau mày, nhìn hắc ám bên ngoài, giống như cái miệng hắc ám lớn, cắn nuốt tất cả.

Vương Lâm cũng chau mày, hắn ở trung ương tinh vực một trăm năm, cũng chưa từng nghe nói có một chỗ như vậy.

- Mặc kệ đây là nơi nào, bây giờ chúng ta đã thoát khỏi 2 tôn thánh giả, dù sao cũng là một chuyện tốt.

Vương Song mở miệng nói.

Những người khác cũng gật gật đầu, so sánh với đối mặt hai vị thánh giả, bọn họ cảm thấy còn không bằng ở trong bóng tối này!

- Nếu đã tiến vào, vậy thì thăm dò một phen.

Vương Song tiếp tục mở miệng nói.

Hắn cũng lo lắng hai vị thánh giả kia không sợ tất cả, vọt thẳng tiến đến, muốn biết rõ vị trí của bọn họ!

Ở nơi xa lạ bọn họ rất bất an, chỉ có biết rõ ở nơi nào, bọn họ mới có thể yên lòng.

- Vèo.

Tiểu Không nghe vậy, khống chế bản thể, nhanh chóng bay về nơi xa.

Nhưng mà, không biết phi hành bao lâu, trước mắt vẫn là một mảnh hắc ám, tựa như vô biên vô hạn, không có điểm cuối.

Đám người Vương Song đều có chút kinh hãi, loại hắc ám này khiến bọn họ đều dâng lên vẻ bất an.

- Hả?
Bạn cần đăng nhập để bình luận