Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 476: Sức mạnh của sao may mắn!

- Hai vị không cần phải như thế, yên tâm đi, ta sẽ không can thiệp vào tự do của các ngươi, muốn đi đâu thì đi.

Vương Song nhìn ra suy nghĩ của bọn họ, lên tiếng giải thích.

- Ta thân là người đứng đầu một thành phố, sao có thể đi uy hiếp một đứa trẻ! Chưa kể đây còn là muội muội của ta!

Nghe Vương Song giải thích như vậy, sầu lo trong lòng cha mẹ của Phạm Ninh Ninh cũng vơi đi không ít, bọn họ cũng hiểu được cho dù Vương Song có tâm tư gì khác, bọn họ cũng không thể ngăn trở.

- Ba mẹ, ca ca đối với ta rất tốt, hắn còn cho ta một cái khiên nhỏ rất thần kỳ!

Ninh Ninh đứng ở bên cạnh mẹ mình, lấy từ Thủy Tinh Thuẫn phát ra ánh sáng màu xanh nhạt từ trong túi ra.

Nhìn thấy Thủy Tinh Thuẫn, tuy bọn họ không rõ đây là cái gì, nhưng bọn họ biết rõ vật phẩm thần kỳ này không phải thứ mà bọn họ mua không nổi.

Nhất thời, lòng cảnh giác với Vương Song cũng vơi đi một ít.

Lần hành động này của Thu Ảnh Đồng cũng đem về chê Vương Song một chút tin tức, khiến Vương Song kinh ngạc chính là Thu Ảnh Đồng đã cướp được một số lượng lớn vật tư từ Đại Hà Bang, thậm chí còn nhiều hơn cả số vật tư mà bọn họ đem theo.

- Những thứ này, đều là những vật tư mà người họ Y kia đã lợi dụng A Ninh để lấy được, nếu không có sự may mắn của A Ninh, sao hắn có thể tìm được nhiều vật tư như thế, dựa vào số vật tư này, tên họ Y kia mới có thể trở nên lớn mạnh!

Cha mẹ của Phạm Ninh Ninh có chút thống hận lên tiếng, hiển nhiên lúc trước bọn họ đã chịu không ít ủy khuất.

- Nếu đã như vậy, thì vừa hay có thể bổ sung vào kho vật tư của chúng ta!

Vương Song lấy hết lương thực thì tò mò hỏi Thu Ảnh Đồng,

- Ảnh Đồng, thực lực của ba Tiến Hóa Giả kia thế nào? Ngươi xử lý bọn họ kiểu gì thế?

Gương mặt của Thu Ảnh Đồng hiện lên vẻ căm giận, lạnh lùng nói:

- Ba tên kia cũng chẳng phải thứ gì tốt, đặc biệt là Tiến Hóa Giả họ Y kia, chỉ là một Tiến Hóa Giả cấp sáu, bình thường đều lấy việc hành hạ người bình thường làm niềm vui, lại còn gian dâm trẻ nhỏ, ta trực tiếp làm thịt loại người độc ác đó!

- Hai người con lại cũng không khá hơn là mấy, thực lực cũng chỉ có cấp năm, ta thuận đường xử luôn! Còn những người khác, ta bắt lại thẩm tra một lần, xác nhận nếu không có chuyện ác nào không làm thì ta trực tiếp làm thịt, lỗi không lớn lắm thì ta giáo huấn một lần cho nhớ. Những kẻ không phạm tội thì ta cũng không động vào họ.

- Ha ha, xem ra ngươi rất thích hợp để làm quan tòa!

Vương Song trêu đùa, nhưng cũng không có ý trách cứ Thu Ảnh Đồng.

- Nhưng mà......

Thu Ảnh Đồng có chút ngượng ngùng.

- Sao vậy, có việc gì cứ nói đi. Cũng đâu phải người ngoài.

Vương Song thấy Thu Ảnh Đồng ngượng ngùng như vậy, tò mò hỏi.

- Khụ, thì là đằng sau tên Y lão đại đó hình như có bóng dáng của người đứng đầu tổ chức lớn nhất ở thành phố Long Giang, ta không thèm lưu tình đã giết chết đối phương, e rằng kẻ đứng sau sẽ không nhịn được mà xuất hiện.

Thu Ảnh Đồng có chút xấu hổ nói.

Từ khi đến thành phố Long Giang, thủ đoạn của Thu Ảnh Đồng đã vô cùng oanh oanh liệt liệt, làm như vậy có chỗ tốt, nhưng cũng có chỗ xấu, chính là dễ đắc tội với người ta, tuy thực lực của bọn họ cũng không cần phải sợ hãi làm gì, nhưng chung quy vẫn có chút trở ngại đối với hành động lần này của bọn họ!

- Tổ chức những người còn sống lớn nhất sao?

Vương Song thì thào, dò hỏi:

- Tổ chức lớn nhất ở thành phố Long Giang là gì vậy? Thủ lĩnh của bọn họ là ai? Thực lực ra sao?

- Bọn họ nói tổ chức những người còn sống lớn nhất ở thành phố Long Giang tên là Căn Cứ Hạnh Tồn Giả Long Giang, có khoảng chừng ba ngàn người, được một người tên là Đàm Long thống trị, nghe nói thực lực của người này vô cùng cường hãn, thủ hạ có đến bảy tám Tiến Hóa Giả, còn thực lực cụ thể ra sao thì không biết.

- Tuy nói Đam Long này là lão đại của căn cứ, nhưng bình thường cũng không quản lý gì cả, chỉ giao cho thủ hạ xử lý, hắn lại hết sức chuyên chú gia tăng cấp bậc của mình! Nghe nói người này cũng không được xem là kẻ xấu, nhưng có một khuyết điểm, chính là vô cùng bênh vực thủ hạ, hắn có thể biết một số ít hành vi của thủ hạ mình, nhưng đều mở một mắt nhắm một mắt.

- Ha ha, thiên vị thủ hạ của mình, nói như vậy ngươi giết tên Y lão đại kia rồi, vậy Đàm Long này sẽ đến báo thù!

Vương Song cười nhẹ. Căn cứ có ba ngàn người, thủ hạ còn có bảy tám Tiến Hóa Giả, Vương Song nghe vậy cũng không lo lắng gì mà lại vô cùng hưng phấn, bây giờ thành phố Thiên Chi vừa mới phát triển, đúng là cần bổ sung một số lượng lớn nhân thủ, nếu mình đem căn cứ này, không, nếu mình chuyển toàn bộ người sống sót ở thành phố Long Giang đến thành phố Thiên Chi của mình, như vậy......

Nghĩ đến dân cư của thành phố Thiên Chi sẽ tăng vọt, trong lòng của Vương Song lại không nhịn được hưng phấn. Nhưng hắn cũng hiểu muốn làm chuyện như thế thì phải bàn bạc kỹ hơn.

- Yên tâm đi, trời có sập cũng có ta chống đỡ, cho dù người kia có đến gây phiền phức, ta còn muốn làm chút chuyện đây.

Vương Song cười khẽ nói.

Bạn cần đăng nhập để bình luận