Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 2356: Bộ lạc Đại Phong!

Năm người liếc nhau, kinh ngạc thốt lên, một giây sau bọn họ bỗng nhiên đều vô cùng kích động:

- Thần đây là Thần của Nhân Tộc chúng ta!

Có điều bọn hắn cũng không dám quấy rầy Vương Song, đều chờ đợi Vương Song kết thúc.

Trên thực tế qua khoảng chừng nửa nén hương, Vương Song bắt đầu từ trong đầu của Khai Minh Thú này hiểu tất cả.

Trong lòng của hắn đã trào dâng vô biên sóng lớn!

- Vậy mà ta đã tới thời đại viễn cổ!

Trong mắt Vương Song lóe lên một tia hoảng sợ, hắn thế nào cũng không tưởng tượng được mình đã vượt qua vô số kỷ nguyên, đi tới viễn cổ thời đại, hắn không khỏi nghĩ tới sự va chạm giữa Nhân Hoàng và vĩnh hằng chi quang kia, cũng bởi vì hai đạo này công kích vô cùng đáng sợ, trực tiếp kích phát vết nứt thời không!

Lực lượng kinh khủng như vậy lại hóa thành một lực đẩy, ép hắn tiến vào thượng du thời không trường hà, vẫn là thần bí nhất, thời đại viễn cổ cường đại nhất!

Vương Song tu hành đến hiện tại, cũng không còn là người mới, đối với nhiều chuyện cũng có hiểu biết, thời đại viễn cổ, chính xác mà nói nên gọi là thời đại hắc ám.

Đây là thời đại bị Hỗn Độn Cự Thú thống trị, vũ trụ mở ra, Thiên Đạo diễn hóa, một vài tồn tại ở trong tồn tại Hỗn Độn khi vũ trụ mở ra thực lực trở nên mạnh hơn, có thể xưng là con cưng của Thiên Đạo.

Thực lực của những Hỗn Độn Cự Thú này cũng cực kỳ cường hãn, về cơ bản thực lực đều là Thánh Giả trở lên! Trước đó tinh vực Yêu Tộc, Hỗn Độn Cự Thú Chúc Long xuất hiện, nó cũng là một trong những Hỗn Độn Cự Thú, có thực lực cấp bậc Thánh Giả, nhưng không phải hàng ngũ mạnh nhất!

Một số Hỗn Độn Cự Thú đáng sợ nhất, thực lực hơn Chuẩn Đế, thậm chí chiến lực vô thượng cấp bậc đế quân!

Theo ghi chép khoảng chừng ba nghìn Cự Thú sinh ra trong Hỗn Độn, trở thành những kẻ thống trị thời đại viễn cổ.

Lúc này Vạn Tộc vừa mới xuất hiện, cực kỳ yếu ớt, càng không hiểu chút gì về tu hành, là huyết thực của mấy Hỗn Độn Cự Thú này.

Mà tình hình như vậy khoảng chừng vô số năm, cho đến khi Nhân Hoàng quật khởi, dẫn đầu Vạn Tộc, trấn áp Hỗn Độn Cự Thú, chiến đấu cả đời.

Thậm chí có lời đồn thương thế của Nhân Hoàng không cách nào chữa khỏi trong chiến đấu với Hỗn Độn Cự Thú, cuối cùng ngã xuống.

Hiện tại Vương Song cần phải hiểu rõ kết quả hiện tại bản thân ở sơ kỳ thời đại viễn cổ, hay là hậu kỳ, nếu như là hậu kỳ chí ít có Nhân Hoàng đứng đó, bản thân có thể an tâm ở phía dưới hóng mát.

Nếu như là sơ kỳ, vạn tộc đều ở trạng thái sơ khai, Vương Song chỉ có thể ở trong lòng tự mặc niệm, thực lực hiện tại của mình mặc dù không tệ, nếu vậy thật cùng một Hỗn Độn Cự Thú bình thường giao thủ, hắn cảm thấy phần thắng của mình rất lớn, nhưng nhân vật hung ác trong Hỗn Độn về cơ bản đều là thực lực Chuẩn Đế cảnh giới, thậm chí mấy con có sức chiến đấu vô thượng cấp bậc Đế Quân.

Vương Song khẳng định chỉ cần bản thân động thủ bị bọn chúng phát hiện một bàn tay cũng đủ để giết chính mình.

Có điều, Vương Song cũng biết lợi ích có lợi cho bản thân đó là Hỗn Độn Cự Thú thời đại viễn cổ, không tu luyện thần thông, mà chỉ dựa vào thể lực kinh khủng cùng với thiên phú!

Bọn chúng cũng là con cưng của Hỗn Độn, trời sinh bất tử bất diệt, khống chế vạn vật, nhưng lại không hiểu tu hành, vừa sinh ra đã có trần nhà, bị mắc kẹt ở đó.

Vạn tộc chỉ cần có tu hành công pháp, thì có thể tiến hành tu luyện, từ từ nắm vững đủ loại thần thông, thậm chí có thể thôi diễn sinh tử họa phúc, nhưng những Hỗn Độn Cự Thú này không có chút khả năng nào, cho dù bọn hắn tu hành công pháp cũng không có cách tiến thêm một bước!

Trong lúc nhất thời, suy nghĩ trong đầu của Vương Song quay cuồng, không nói chút nào, Khai Minh Thú trước mắt bị uy áp của Vương Song đè ở trên mặt đất, càng không thể nào động đậy.

Năm người của bộ lạc Đại Phong đều không dám quấy nhiễu, thận trọng nhìn Vương Song.

Rất nhanh, Vương Song phản ứng kịp, nhìn Khai Minh Thú trước mặt suy nghĩ một chút, trầm giọng nói:

- Ta biết ngươi có thể nghe hiểu lời của ta, ta có thể không giết ngươi, nhưng ngươi phải làm tọa kỵ của ta.

Hắn cố giữ lại sinh mệnh của dị thú này, cũng là để che giấu bản thân, hắn không biết bên ngoài xảy ra chuyện gì, có thể lấy dị thú này làm lá chắn.

Nghe được lời nói của Vương Song, Khai Minh Giác cảm giác được đầu của mình bỗng nhiên có thể động đậy, lập tức gật đầu không ngớt, sợ muộn Vương Song sẽ giết nó.

Đây là thời đại cực kỳ nguyên thủy, mạnh được yếu thua mới là quy tắc cơ bản nhất, kẻ yếu đối mặt với kẻ mạnh chỉ có thể phục tùng!

Thấy Khai Minh Thú này thức thời như vậy Vương Song cũng không tiếp tục làm khó đối phương, vung tay lên, toàn bộ uy áp trên người Khai Minh Thú tiêu tán, nhưng một dấu ấn đã bị Vương Song đánh vào bên trong người đối phương.

Đây là một ý niệm của ta, nếu như bị ta phát hiện ngươi dám phản bội, lập tức ngươi sẽ hồn bay phách tán!

Vương Song bình thản mở miệng nói.

Nghe vậy, thân thể của Khai Minh Thú này bị sợ run lên, vội vàng gật đầu, mặc dù không có khả năng nói chuyện nhưng cũng đủ để biểu đạt rõ ràng ý tứ của nó.

Bạn cần đăng nhập để bình luận