Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 832: Hoa ngữ của Bị Ngạn!

Ánh mắt Vương Song trở nên phát sáng, nhìn Thu Ảnh Đồng, giống như nhìn thấy một Kim Nguyên Bảo.

- Ặc…

Thu Ảnh Đồng sửng sốt, nhưng không trực tiếp cự tuyệt, dù sao bây giờ bọn họ đã là người một thuyền, Vương Song là thủ lĩnh căn cứ, thực lực của hắn tăng lên thì căn cứ cũng tốt hơn, không có điểm xấu.

- Ta thử một chút, để xem có thể viết ra được hay không!

Thu Ảnh Đồng nói xong lại lấy ra một trang giấy và bút, bày trên bàn, bắt đầu yên lặng viết, nhưng nàng vừa muốn viết, đột nhiên phát hiện trí nhớ về Hỏa Hoàng Công biến mất sạch sẽ.

- Gì vậy, đã xảy ra chuyện gì thế?

Thu Ảnh Đồng giật mình, nỗ lực suy nghĩ, nhưng trí nhớ liên quan đến Hỏa Hoàng Công đều mất sạch.

- Sao vậy, Ảnh Đồng?

- Sao giờ ta không thể nào nhớ được Hỏa Hoàng Công nữa!

Thu Ảnh Đồng không dám tin lên tiếng, mới một giây trước, nàng rõ ràng còn nhớ yếu quyết của Hỏa Hoàng Công, nhưng sau khi nàng muốn viết ra, công pháp này lại trực tiếp biến mất khỏi trí nhớ của nàng.

Nghe Thu Ảnh Đồng giải thích, Vương Song chấn kinh, còn có chuyện như vậy sao, hắn không nghi ngờ Thu Ảnh Đồng không đồng ý cho hắn, hắn hiểu Thu Ảnh Đồng, nếu nàng thật không muốn, chắc chắn sẽ cự tuyệt ngay tại chỗ, tuyệt đối sẽ không dùng biểu cảm hoang mang thế kia để lừa gạt mình.

- Chẳng lẽ loại công pháp này không thể truyền ra ngoài?

Vương Song lẩm bẩm nói.

Thu Ảnh Đồng ngại ngùng nhìn Vương Song:

- Ta cũng không có cách nào…

- Nếu như vậy thì thôi, dù sao cách để tăng lực lượng không chỉ có một, ta có thể thử những cái khác!

Vương Song khẽ cười, lần này bầu không khí giữa hai người không còn lạnh lẽo như ban nãy.

- Nhưng mà Ảnh Đồng, có công pháp, thực lực của ngươi sẽ nghênh đón một giai đoạn rất nhanh, sau này căn cứ của chúng ta cần ngươi đến gánh vác rất nhiều!

Vương Song cười nói.

- Chỉ cần căn cứ gặp nguy hiểm, ta tất nhiên sẽ ra tay!

Thu Ảnh Đồng liếc mắt nhìn Vương Song.

- Ngươi đừng tưởng ta không biết thực lực của ngươi, chưa tính đến Lục Ma Đằng nhị giai kia, chỉ cần thực lực của ngươi bây giờ, ta cũng có thể nhận ra ngươi không hề thua kém nhị giai Triệu Hân!

- Ha ha, không thể gạt được ngươi!

Vương Song không phủ nhận, thực lực bây giờ của hắn thật sự đến cả hắn cũng không biết cụ thể ở mức nào, rốt cuộc mạnh ra sao, hắn chỉ đại khái cảm giác, nhưng tin tưởng cho dù gặp Thú Hoàng nhị giai, hắn cũng có thể đánh một trận!

Nói chuyện với Thu Ảnh Đồng một hồi, Vương Song chuẩn bị về, trước khi rời đi, Vương Song nói với Thu Ảnh Đồng.

- Ảnh Đồng, trong khoảng thời gian này ngươi đừng ở xa căn cứ, ta luôn cảm giác thấy trong khoảng thời gian này sẽ có chuyện gì đó xảy ra, thực lực của ngươi đã đột phá, vừa vặn có thể tọa trấn!

Thu Ảnh Đồng giật mình.

- Có chuyện xảy ra? Chuyện gì?

- Ta cũng chỉ cảm giác vậy thôi, ngươi cũng biết dự cảm của ta rất mạnh, để phòng ngừa vạn nhất, có nhiều cường giả tọa trấn càng tốt, dù sao đám người Chu Vân Nguyệt đều ở bên ngoài tiêu diệt Zombie, cường giả ở lại căn cứ không nhiều, lỡ như xảy ra chuyện gì, ta sợ bản thân không không lo được hết.

Vương Song khẽ cười nói.

- Ừm, ta hiểu rồi!

Thu Ảnh Đồng gật đầu, nàng cũng có chút hiểu biết về khả năng dự cảm của Vương Song, sẽ không nghĩ rằng Vương Song đang giở trò gì.

Trở lại trang viên của mình, Vương Song nhìn ánh sáng trên bầu trời đang dần tỏa ra, không khỏi cười khổ, không ngờ trò chuyện một chút vậy mà trời đã sáng rồi.

Về đến phòng, thấy Từ Đông Đông và Cao Mộng Viện vẫn còn đang ngủ say, Vương Song lặng lẽ rời đi, tùy ý đi dạo trong trang viên, ở đây, có rất nhiều vườn hoa, đây là do Triệu Hân đặc biệt mời nhà thiết kế đến làm, nói mỗi ngày rời giường nhìn thấy vô số bông hoa, tinh thần sẽ cảm thấy vui vẻ.

Dọc đường, Vương Song tùy ý hành tẩu, trên đường còn có thể thấy người hầu để dậy sớm để chăm sóc cây cối, thấy Vương Song, đều dừng lại động tác, cung kính chào hỏi Vương Song.

- Thành chủ buổi sáng tốt lành!

- Chào thành chủ!

- …

Nhìn thấy cảnh đẹp ý vui, mỹ nữ còn chào hỏi mình, thậm chí có không ít người to gan làm ra hành động quyến rũ hắn, khiến Vương Song đi nhanh hơn sợ bản thân không nhịn được lại thu thêm nữ nhân vào nhà, bây giờ nữ nhân của hắn đã đủ nhiều, hắn cũng có thể cảm nhận được giữa bọn họ đang minh tranh ám đấu, nhưng không còn cách nào, chỉ có thể giả bộ như không thấy! Bây giờ không thể tùy ý trêu chọc thêm nữa.

Vương Song nhìn hoa cỏ đua sắc ở hai bên đường, không khỏi muốn hái một đóa hoa, trong lòng suy nghĩ có thể đưa cho đám người Triệu Hân, hắn đánh giá xung quanh, định tìm một bông hoa đẹp mắt nhất.

- A, hoa hồng này nở thật đẹp!

Ánh mắt Vương Song sáng lên, nhìn thấy một đóa hoa hồng vô cùng diễm lệ, trên đóa hoa còn vươn lại chút sương, nhìn như một mỹ nhân tuyệt thế. Không khỏi muốn đưa tay hái.

Bạn cần đăng nhập để bình luận