Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 810: Hầu Phong nổi giận

- Có điều, các ngươi không cần lo lắng, mặc dù Zombie ở đó mạnh, nhưng thủ lĩnh của bọn nó cũng không ngốc, sau khi biết rõ thực lực của chúng ta sẽ không dám đến liều mạng với chúng ta, chúng ta chiếm giữ ưu thế về địa lý, lại có thành tường bảo vệ, vốn dĩ không cần sợ đối phương tuyên chiến với chúng ta!

Vương Song an ủi các nàng, lập tức trong mắt lóe lên một tia sáng:

- Chờ ta phải thực lực lần nữa đột phá, Zombie của thành phố Tĩnh Hải, ta sẽ trực tiếp tiêu diệt hết bọn chúng!

Nghe được lời nói tự tin của Vương Song, bọn người Đổng Châu, Triệu Hân cười nhẹ gật đầu. Cho đến bây giờ các nàng đều chưa từng hoài nghi năng lực của hắn.

Chờ đến lúc bọn họ quay lại, một lão già nhìn thấy bọn Vương Song, vội vàng tiến lên, tiến hành báo cáo thành quả gần nửa ngày của bọn họ.

- Thành chủ, bọn ta đã tiến hành kiểm tra đơn giản thiết bị ở đây, phát hiện rất nhiều thiết bị mặc dù còn vận hành bình thường, nhưng thời gian dài không có ai điều khiển, đã xuất hiện rất nhiều vấn đề, dựa vào suy đoán của ta, nếu như không có chúng ta phát hiện ra những thiết bị này, e là chưa đến hai năm sẽ tê liệt hoàn toàn!

Vương Song nhìn lão già chậm rãi nói, biết hắn là Trương Phong, cũng là chuyên gia bọn người Đổng Châu tìm từ những người sống sót đến, nghe nói lão già trước đó từng làm công việc truyền tin vệ tinh.

- Giáo sư Trương, ý của ngươi là các ngươi cũng không có cách nào khởi động những thiết bị này sao?

Vương Song nhướng mày, nhàn nhạt hỏi.

Nghe được lời nói của Vương Song thoáng có chút lạnh, giáo sư Trương Phong liên tục khoát tay, cười:

- Thành chủ, không phải là không thể khởi động, mà cần thời gian tiến hành vận hành lại một lần nữa, định vị, khối lượng những công việc này cực kỳ to lớn, nhân viên của chúng ta chỉ có như vậy, trình độ chuyên nghiệp chỉ có ba năm người. Cho nên chúng ta cần thời gian một tháng để vận hành lại máy móc một lần nữa!

Nghe được lời nói của Trương Phong, lãnh ý trong hai mắt của Vương Song tiêu tán, cũng hiểu những thiết bị này đặt ở đây thời gian dài như vậy, chắc chắn sẽ xuất hiện nhiều vấn đề, mà Trương Phong có thể khởi động những thiết bị này, chỉ cần một khoảng thời gian, thế này đã có thể chứng minh năng lực của hắn, hắn có thể hiểu.

- Vậy thì làm phiền ngươi, giáo sư Trương, sau khi ta quay về sẽ thêm tìm thêm một số chuyên gia về lĩnh vực này, đến lúc đó sẽ đưa đến, nếu ngươi có cần gì thì cứ nói, mấy người Triệu Hân sẽ sắp xếp ổn thỏa cho ngươi.

Vương Song nói với giáo sư Trương.

- Tạ thành chủ, bọn ta nhất định sẽ tận tâm tận lực!

Trương Phong có chút kinh sợ cảm tạ.

Vương Song để bọn họ ở lại nơi này, đồng thời sắp xếp số lượng lớn binh lính đóng ở trong sơn cốc, vì an toàn, Vương Song đặc biệt sắp xếp Tiến Hóa Giả nhất giai Từ Minh Khoa ở đây, chính vì để đảm bảo sự an toàn tuyệt đối ở nơi đây.

Về đến căn cứ, Vương Song thì tiếp tục bế quan, bây giờ hắn cảm giác được thực lực của mình đã ở biên giới đột phá một lần nữa, có lẽ, chỉ cần hắn thêm chút sức lực, lập tức có thể hoàn toàn thăng lên một cấp.

Nhìn thấy Vương Song vừa quay về đã vào trong bế quan, mấy người Triệu Hân, Thái Hiểu có chút bất mãn, theo sự nỗ lực dần dần của Vương Song, một tia cơ hội của bọn họ với Vương Song cũng là càng ngày càng ít, bởi vậy, đều có chút bất mãn.

- Bây giờ cả ngày chỉ biết tu luyện, không thèm để ý đến chúng ta!

Thái Hiểu có chút bất mãn nói với Triệu Hân ở bên cạnh.

- Thôi mà, Tiểu Song làm như vậy cũng là vì để nâng cao thực lực của căn cứ chúng ta, dù sao thực lực của hắn càng mạnh, căn cứ của chúng ta sẽ càng thêm an toàn, cũng có lợi cho kế hoạch sau này!

Triệu Hân cười nhẹ an ủi.

- Thế nhưng mà, ta cũng là nữ nhân mà, hắn cũng không biết an ủi người ta một chút!

Thái Hiểu cắn môi, có chút tức giận.

- Ha ha, xem ra là người ta giận dỗi rồi kìa...

Triệu Hân cười rộ lên, nhất thời khiến Thái Hiểu la lên, âm thanh của hai nữ nhân đùa giỡn mọi người đều nghe được, có điều không dám nói gì, vội vàng giả thành người câm điếc.

Mà ở tỉnh Trung Vân, trong một căn cứ siêu to lớn, một người nam tử sắc mặt phẫn nộ nhìn Trầm Khiếu máu me khắp người, dường như sắp bị chặt ngang làm hai nửa.

- Lão... đại, cứu... Ta...

Sắc mặt Trầm Khiếu tái nhợt như tờ giấy, lời nói đứt quãng, nếu như không phải sinh mệnh lực của Tiến Hóa Giả nhất giai mạnh mẽ, với vết thương này của hắn, không biết sớm đã chết bao nhiêu lần.

- Tào Lệ, cứu người!

Nam tử ở trên cao nhìn thấy dáng vẻ của Trầm Khiếu, không kịp mở miệng hỏi thăm, vội vàng quát nữ tử bên cạnh. Trầm Khiếu chính là thủ hạ mà hắn thích nhất, hắn sẽ không trơ mắt nhìn Trần Khiếu chết ở trước mặt mình.

Nghe vậy, nữ tử nhìn có vẻ thờ ơ ở bên cạnh, lập tức đi ra, lặng lẽ đọc một số chú ngữ, hai tay giơ ra, lòng bàn tay áp vào Trầm Khiếu.

Từng tia sáng màu trắng ngà từ trên người hắn xuất hiện, nhìn tựa như là một sứ giả đến từ Thiên Quốc, lập tức tia sáng màu trắng đều hội tụ trong lòng bàn tay, như sương như ảo tuôn vào Trầm Khiếu.

Bạn cần đăng nhập để bình luận