Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 1014: Kết giới cấp ba!

- Xem ra phải tăng cường phong ấn với Lam Lam, cũng không thể để cho nàng nhỏ như vậy đã có được lực lượng quá cường đại.

Tâm tư Vương Song thay đổi rất nhanh, bàn tay vỗ nhẹ đến không thể nhận ra lên thân thể Lam Lam một cái, nhất thời làm phong ấn ban đầu sâu hơn, có thể phòng ngừa Lam Lam ngộ thương những người khác.

Dù sao một đứa bé nhỏ như vậy, khẳng định không thể khống chế được lực

lượng, chỉ có thể phong ấn mới không làm người ta bị thương.

Rất nhanh, một nhà tỷ tỷ của Vương Song cũng đến, Vương Song và gia đình ăn một bữa cơm đoàn viên, trên bàn cơm nhìn thấy mẹ Vương đều làm món Vương Song thích ăn, Vương Cầm cũng có chút ăn dấm.

- Mẹ, ngươi cũng quá bất công, ta cũng là khuê nữ của ngươi đó, sao bình thường không đối tốt với ta như vậy!

Nghe vậy, Vương Mẫu tức giận nhìn Vương Cầm một chút:

- Ngươi cái nha đầu này, ta và cha ngươi chăm con gái cho ngươi còn chưa đủ, vì Lam Lam, chúng ta phí nhiều tâm huyết, kết quả ngươi cái Tiểu Bạch Nhãn Lang này cứ nói ta như vậy!

Vương Song ở một bên len lén cười, Vương Cầm bị Vương Mẫu dỗi trở lại, nhất thời hậm hực cười, không còn dám mở miệng, thành thành thật thật ăn cơm.

Cơm nước xong xuôi, Vương Song kiểm tra xem tình huống tu hành của bọn họ, dù sao nghe Triệu Hân nói, tuy bọn họ dựa vào trái cây sinh mệnh đột phá đến nhất giai, nhưng rất có thể có nơi nào đó không chú ý tới, phương pháp này tất cả mọi người là lần thứ nhất tu luyện, ai cũng không biết có thiếu hụt gì không, cho nên hắn chỉ có thể tự mình xuất thủ kiểm tra.

Vương Song kiểm tra cho mỗi người một lần, sau cùng mới chậm rãi thở phào:

- Còn tốt, cơ sở tu hành pháp không tính là khó, các ngươi trên cơ bản chưa từng xuất hiện sai lầm gì, tăng thêm Sinh Mệnh Lực Lượng của trái cây sinh mệnh, các ngươi xem như xây dựng nền móng vững chắc.

Trương Phương nhìn Vương Song, đột nhiên nghĩ đến cái gì, có chút bất mãn mở miệng hỏi:

- Tiểu Song, bây giờ tất cả ở thành phố Giang Nam đã đi vào quỹ đạo, ngươi cũng không cần quan tâm đến nữa, rốt cuộc lúc nào ngươi mới kết hôn?

- Không đúng, chuẩn xác mà nói là cuối cùng ngươi dự định cưới người nào? Lam Lam cũng bốn tuổi rồi, chẳng lẽ ngươi còn phải chờ tới lúc Lam Lam mười tám tuổi mới kết hôn sao?

Người của thế hệ cha mẹ Vương Song này tư tưởng cũng chỉ như thế, mặc kệ hài tử của mình thu hoạch được thành tựu gì, luôn lấy hôn nhân đại sự làm trọng, chỉ cần không cưới vợ thì chính là biểu hiện của việc không có bản lĩnh.

Tuy rằng Vương Song xem như không có việc gì, nhưng lão nhân vẫn hi vọng có thể nhìn thấy Vương Song có thể mau chóng thành thân, sau đó sinh cho bọn hắn một tôn tử.

Vương Cầm ở một bên cũng lên tiếng phụ họa, một mặt đắc ý nhìn Vương Song, giống như nghĩ đến chuyện gì có thể trêu ghẹo Vương Song, mở miệng cười nói:

- Mẹ, bạn gái Tiểu Song bây giờ thế nhưng không ít đó, chậc chậc, nghe nói trang viên kia của cũng sắp không chứa nổi, đến lúc đó, đừng nói một tôn tử, chỉ sợ tiểu hài tử cũng có thể tạo thành một công ty tiếp viện ấy chứ!

Sắc mặt Vương Song hơi đỏ lên, tức giận trừng mắt liếc tỷ tỷ mình một chút, chính mình cũng đang rầu rĩ đây, nàng lại còn nói xấu mình. Nhưng rất đáng tiếc là không có chút tác dụng nào, Vương Cầm một mặt đắc ý nhìn mình.

- Cái này cũng nói nhi tử ta ưu tú, nếu không phải vậy sao có thể có những cô bé này coi trọng nhi tử ta!

Nghe vậy, trên mạt Trương Phương hiện lên một tia kiêu ngạo, đối với một phụ nữ nông thôn tư tưởng bảo thủ mà nói, cái này hoàn toàn là chuyện không thể tưởng tượng, nhưng lại phát sinh chân thực.

Nếu là đổi thành một người khác có nhiều nữ nhân như vậy, Trương Phương nhất định sẽ vô cùng khinh bỉ đối phương, nếu không tốt còn muốn đến cửa tức giận mắng một phen, nhưng rơi vào trên thân người một nhà thì chính là thay đổi thái độ.

- Theo ta thấy, Triệu Hân cũng rất không tệ, cho dù là bộ dạng, dáng người hay là học thức, tu dưỡng cái gì cũng đều là người được chọn tốt nhất, ngược lại rất xứng với ngươi, đồng thời cô gái này hẳn là đi cùng ngươi sớm nhất, nhanh lấy đối phương, cho đối phương một cái danh phận, không thể cứ một mực treo người ta như vậy!

Trương Phương tiếp tục nói:

- Nếu không chỉ sợ sẽ làm cho người ta nghi đến ngươi ăn xong lau sạch không nhận nợ!

- Mẹ, ngươi đang nói gì thế, ta là loại người đó sao?

Vương Song cười khổ một tiếng, vì chính mình kêu oan:

- Chuyện của ta trong lòng ta nắm chắc, ngài không cần quan tâm đâu!

- Lại nói, kết hôn hay không chỉ là một cái hình thức mà thôi, đối với ta mà nói, không có ý nghĩa gì quá lớn!

- Ai nói không có ý nghĩa, ý nghĩa lớn đấy, đây chính là đại biểu cho người nào có thể trở thành nữ chủ nhân của toàn bộ khu vực thành phố Giang Nam đấy!

Vương Cầm ngắt lời nói, nhất thời dẫn tới ánh mắt u oán của Vương Song.

Cùng một nơi sinh ra, sao phải hại nhau!

Chị gái chỉ được cái hãm hại em trai thôi!

Vương Song xuất ra hết tất cả thủ đoạn của bản thân, vắt hết óc, đưa ra vô số cam đoan, miễn cưỡng ứng phó với người nhà, sau cùng mới xem như chạy khỏi nơi này.

Bạn cần đăng nhập để bình luận