Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 1003: Thoát li!

Trương Tiểu Phàm tựa như là hồi quang phản chiếu, giọng nói chợt trở nên vang dội, trên mặt cũng xuất hiện một chút hồng nhuận, nhưng nhìn thấy bộ dáng của Trương Tiểu Phàm như vậy, Bích Dao chợt cả kinh, không chút do dự, trong ánh mắt hiện lên một tia kiên định.

- Được, ta đáp ứng ngươi!

Bích Dao nhìn Vương Song, giọng nói vô cùng quyết tuyệt:

- Chỉ cần ngươi có thể cứu Tiểu Phàm, ta sẽ làm nữ nhân của ngươi!

- Bích Dao!

Thân thể Trương Tiểu Phàm miễn cưỡng giãy dụa, bàn tay run rẩy cầm lấy Tru Tiên Kiếm, tựa hồ muốn đánh một trận nữa!

- Tiểu Phàm, ngươi không thể chết, cho dù trả giá cho ta hết thảy cũng sẽ không để cho ngươi cứ như vậy chết đi!

Nhìn hai người tú ân ái trước mặt mình, khóe miệng Vương Song co giật, tham lam cùng hỏa nhiệt trên mặt trong nháy mắt thu lại, trở nên bình thản.

- Ha ha ha…

Vương Song cười dài một tiếng, nhất thời hấp dẫn sự chú ý của mọi người, đều có chút không rõ nguyên nhân nhìn qua.

- Nhưng ta lại không có hứng thú chia rẽ một đôi có tình nhân!

Vương Song nhìn ánh mắt có chút khẩn trương của Bích Dao, lắc đầu, bật cười:

- Ta còn muốn đa tạ Tiểu Phàm, năm đó làm ra tất cả, chẳng qua chính là vì ngày hôm nay, hiện giờ mục đích của ta đã đạt được, cũng đã đến lúc nên rời đi!

Tất cả mọi người đều nhìn Vương Song vẻ mặt khó hiểu, hoàn toàn không rõ Vương Song nói là có ý gì.

- Cầm lấy!

Vương Song chỉ búng lên, một trái Sinh Mệnh Quả màu xanh biếc chợt bay về phía Trương Tiểu Phàm.

- Đây...

Trương Tiểu Phàm có chút kinh nghi bất định nhìn Vương Song, hắn có thể rõ ràng cảm nhận được sinh mệnh lực dồi dào của quả trong tay, nếu nuốt vào tuyệt đối có thể hoàn toàn khôi phục thương thế của mình!

Bích Dao cũng khó hiểu nhìn Vương Song, không biết Vương Song rốt cuộc có chủ ý gì.

Nhưng nàng có thể biết rõ Trương Tiểu Phàm bây giờ nếu không ăn sinh mệnh quả sẽ hoàn toàn ngã xuống, cho nên chỉ có thể thúc giục Trương Tiểu Phàm nuốt sinh mệnh quả.

Có thể sống sót không ai nguyện ý chết, Trương Tiểu Phàm sau khi nuốt sinh mệnh quả trên người từng đạo quang mang màu xanh biếc hiện ra, sinh cơ khổng lồ một lần nữa xuất hiện trong cơ thể Trương Tiểu Phàm.

Cảm nhận được sinh cơ trong cơ thể Trương Tiểu Phàm lại xuất hiện, Bích Dao, đám người Vạn Nhân Vãng đều thở phào nhẹ nhõm, sắc mặt lập tức kính sợ nhìn Vương Song, thầm than thế gian sao lại có kỳ nhân như vậy, không chỉ một thân công lực kinh thế hãi tục, quan tuyệt thiên hạ, thậm chí tùy thân còn có chí bảo như thế, sinh tử nhân, nhục bạch cốt!

Trong thời gian không tới nửa nén hương, thương thế trên người Trương Tiểu Phàm nhanh chóng khôi phục, "ầm" một tiếng, khí thế trên người Trương Tiểu Phàm lại khôi phục đỉnh phong, giống như một ngọn núi lớn, đè lên đỉnh đầu của tất cả mọi người, thậm chí Tru Tiên Kiếm trong tay hắn cũng bắt đầu khôi phục linh quang một lần nữa, trên thân kiếm xuất hiện một cỗ khí tức sắc bén.

"Ông ông..."

Cảm nhận được tiếng kiếm minh có chút không cam lòng của Tru Tiên Kiếm, Vương Song nhàn nhạt cười, trận chiến này cuối cùng cũng là mình thắng lợi, trong nháy mắt đó, trong đầu hắn lại xuất hiện giọng nói quen thuộc kia.

- Nhiệm vụ hoàn thành, có thể thành công thoát ly thế giới này!

Trong lòng Vương Song vô cùng kích động, hiện tại chỉ cần tâm niệm hắn vừa động, lập tức có thể triệt để thoát ly nơi này, đây là chân chính rời đi, sẽ không tiến vào một thế giới mới nữa!

Nhưng Vương Song vẫn đè nén kích động trong lòng, trước mắt vẫn còn có một số việc phải xử lý.

Vương Song nhìn Trương Tiểu Phàm khôi phục thương thế, mỉm cười, đưa tay nắm chặt, "ầm" một tiếng, trên thân kiếm Tru Tiên Kiếm chợt hiện lên một đạo văn lộ rực rỡ, toàn bộ thanh kiếm mãnh liệt từ trong tay Trương Tiểu Phàm giãy ra, trong nháy mắt rơi vào trong tay Vương Song!

- Này?

Tất cả mọi người đều chấn động, không rõ đây là chuyện gì xảy ra.

Chỉ có người trong Thanh Vân Môn mới mơ hồ hiểu được cái gì, vẻ mặt chờ mong nhìn Vương Song.

- Đây là chí bảo Thanh Vân môn ta mượn. Lúc trước nói dùng xong phải trả lại, ta cũng không thể nuốt lời!

Vương Song giải thích, lập tức ánh mắt liếc về phía Thanh Vân Môn:

- Vạn Chưởng Giáo, mọi chuyện đều đã giải quyết xong, hiện tại vật trả về nguyên chủ!

Nói xong, Tru Tiên kiếm trong hai tay Vương mạnh mẽ rơi vào trong tay Vạn Kiếm Nhất. Trong quá trình này, không ai dám đưa tay ngăn trở. Cho dù bọn họ lấy được Tru Tiên Kiếm, đối mặt với nhân vật còn khủng bố hơn chí bảo Thần Châu này cũng phải chết không thể nghi ngờ!

Nhìn Tru Tiên Kiếm rơi vào trong tay mình, Vạn Kiếm Nhất trong lòng dường như cũng không phải cảm thấy mừng rỡ, nhìn nam tử thần ma kia, hắn biết cho dù mình có Tru Tiên trong tay, chỉ sợ cũng không cách nào thương tổn đối phương!

Vương Song đã vượt qua phạm trù Tru Tiên Kiếm có thể đối phó, đó là một cấp độ cao hơn!

Mà nhìn thấy động tác của Vương Song, trên mặt Vạn Nhân Vãng hiện lên một tia chua xót, sự hưng phấn ban đầu đối với Tru Tiên trong tay đã sớm biến mất, trong lúc thăng trầm tâm tình của hắn cũng đã trải qua một phen ba động cực lớn!

Bạn cần đăng nhập để bình luận