Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 1521: Tin tức của Đoạn Thiên Nhai

Lực lượng cuồng bạo vỡ nát hết thảy, không có bất kỳ vật gì có thể ngăn cản, chỉ trong nháy mắt, cỗ lực lượng này phá nát hết thảy, quyền ấn của đối phương trước một kích này của Vương Song cùng chưa tồn tại đến một tức cũng vỡ nát!

- Rầm.

Lực lượng của Vương Song không giảm, xuyên qua quyền ấn cực lớn này, rơi vào trên người Trương Phổ.

- Cái này, làm sao có thể?

Trương Phổ trừng to mắt, dường như không thể tin được thực lực của Vương Song vậy mà khủng bố đến cực hạn, tiện tay nhất quyền đã có thể nổ tung nhất kích toàn lực của hắn, thậm chí dư ba còn lại còn lao tới phía hắn nữa.

Không kịp phản ứng, Trương Phổ cảm giác được một cỗ lực lượng cường hãn đến cực hạn đập vào mặt, trước mặt cỗ lực lượng này, hắn không có một chút sức chống cự, thân thể như rơm rạ bay rớt ra ngoài.

- Rầm.

Thân ảnh Trương Phổ rơi trên mặt đất tạo ra một cái hố to, bụi mù bay tung tóe, tất cả mọi người ngây ra như phỗng nhìn một màn này, một trận gió thổi tới, thổi tan bụi mù, lộ ra thân thể của đối phương.

Sắc mặt Trương Phổ trắng bệch, quần áo rách nát, trên thân thể có vết nứt, máu tươi theo vết nứt chảy xuống dưới, mắt thấy hít vào thì ít, thở ra thì nhiều.

- Trương sư huynh!

Đệ tử Nguyên Linh Tông kinh hô một tiếng, vội vàng tiến lên, muốn nâng đỡ, nhưng thân ảnh hắn nhất động, lại bị Đoạn Nguyệt cùng Lưu Nguyên ngăn cản.

- Các ngươi muốn làm gì!

Những đệ tử Nguyên Linh Tông tức giận nhìn hai người.

- Đừng động vào hắn, hắn đã không thể cứu được nữa đâu, vừa rồi nguyên thần của hắn đã bị nhất kích đánh giết!

Đoạn Nguyệt không để ý đến thái độ của những đệ tử này, trầm giọng mở miệng:

- Nếu như ngươi các ngươi động đến hắn, sẽ khiến cho hắn lập tức tử vong!

- Hắn, hắn nói không sai, không, đừng động vào ta...

Một thanh âm yếu ớt truyền ra, chúng đệ tử nhìn lại, chính là Trương Phổ, lúc này, miệng Trương Phổ hơi hơi mấp máy, thanh âm từ trong đó truyền đến.

- Thực lực của Vương Song đã có thể so với chân truyền đệ tử, các ngươi không phải là đối thủ của hắn, mau trốn đi, truyền những tin tức này ra!

- Nhất định phải làm cho chân truyền đệ tử chém giết tên quái vật này, hắn chỉ mới là... Siêu phàm trung kỳ!

Sau cùng một tiếng bạo hống, thanh âm vang vọng chân trời, lập tức khí tức của Trương Phổ hoàn toàn biến mất!

Nghe vậy, tất cả đệ tử bao gồm cả đệ tử Nguyên Linh Tông cũng giật mình, nhìn thấy Trương Phổ tử vong, nghe thấy lời của hắn trước đó, cảm thấy da đầu mình nháy mắt tê dại, bọn họ nhìn Vương Song lạnh nhạt dường như không để ý chút kết quả một quyền của mình tạo thành.

- Đi, mau trốn đi!

Đột nhiên, Đoạn Nguyệt cùng Lưu Nguyên quát to một tiếng, thân ảnh hóa thành hai đạo lưu quang, biến mất tại nguyên chỗ. Những người khác cũng giống như vỡ tổ, điên cuồng chạy về bốn phía.

Trong lòng bọn họ hoàn toàn sợ hãi, đường đường là Hóa Thần cường giả, vậy mà lại bị nhất quyền của Vương Song đánh thân tử đạo tiêu, thực lực như vậy, bọn họ căn bản không thể chống cự.

Tô Nhan cũng ngây ngốc nhìn Vương Song, trong mắt cũng có một vòng kinh hãi, hắn không thể tin nổi thực lực của Vương Song vậy mà đạt đến trình độ như vậy rồi, ngay cả Hóa Thần cường giả cũng không phải là đối thủ của hắn!

- Muốn chạy trốn?

Khóe miệng Vương Song nhấc lên độ cong tàn khốc, hai tay kết ấn, Nguyên Lực giống như đại dương xông ra, ở giữa không trung hóa thành một đạo che trời chi màn.

Màn sáng màu vàng xuất hiện, phong tỏa đường lui của tất cả mọi người, tất cả đệ tử chạy trốn giống như đâm vào vách tường sắt thép “rầm” một tiếng, trong nháy mắt bay ngược lại.

- Vương Song, ngươi...

Đoạn Nguyệt cùng Lưu Nguyên cũng như thế, thân ảnh bay ngược lại, sắc mặt khó coi nhìn Vương Song, trong lòng bọn họ dâng lên sự hoảng sợ cự đại, đây là hoảng sợ tử vong.

- Xuất thủ với Thanh Nguyên Tông ta như vậy thì các ngươi nên nghĩ tới kết cục này rồi chứ...

Sắc mặt Vương Song lạnh lùng, chậm rãi tiến lên, chung quanh tản ra một cỗ khí tức nóng rực đến cực hạn, như là Cửu U đi tới Ma Thần.

- Chẳng lẽ cho phép các ngươi giết hại Đệ tử Thanh Nguyên Tông ta, mà không cho phép chúng ta phản kích lại sao?

Trên mặt Vương Song nở nụ cười, nhưng rơi vào trong mắt mấy người này lại giống như ác ma đáng sợ nhất.

- Vương Song, buông tha ta, chúng ta cũng chỉ nghe mệnh lệnh mà thôi, mệnh lệnh của cao tầng tông môn, chúng ta cũng không có cách nào, ngươi thả ta, ta cam đoan nhất định sẽ không bao giờ đối địch với Thanh Nguyên Tông nữa!

Sắc mặt Đoạn Nguyệt trắng bệch, giống như toàn thân bị rút xương cốt thịt, co quắp ngã trên mặt đất, mặt mũi tràn đầy cầu khẩn.

Lưu Nguyên bên cạnh ngược lại còn có chút cốt khí, đối với Đoạn Nguyệt bên cạnh khinh bỉ giận mắn:

- Phế vật, thân là võ giả, vậy mà thấp hèn đến mức này, ta thật sự là mắt mù, mới có thể đi cùng ngươi!

- Không sai, Vương Song, những sư huynh đệ kia của ngươi là chúng ta giết, Nếu ta làm, hậu quả cũng đã nghĩ đến nhưng mà ta không nghĩ tới chính là ngươi, xem ra Tiền Long đều nhìn nhầm rồi, toàn bộ Thanh Nguyên Tông đáng sợ nhất không phải là mấy tên chân truyền đệ tử kia, mà chính là ngươi!

Bạn cần đăng nhập để bình luận