Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 1308: Trận pháp của Cố Hồng Y

Cố Hồng Y tự lẩm bẩm, hơi nghi hoặc một chút, ân oán giữa Vương Song cùng Lạc Tinh Phong bọn họ đều rõ ràng, có thể nói là như nước với lửa, bây giờ lại đột nhiên đề bạt Vương Song làm đệ tử hạch tâm, nàng không thể hiểu được.

- Không được, chuyện này ta phải điều tra một chút.

Cố Hồng Y chớp mắt, quyết định phải kiểm tra một chút.

Vương Song nhìn thấy Đinh Bằng nhiệt tình đề cử cho mình, con mắt không khỏi nheo lại, cười như không cười nhìn đối phương, mà Đinh Bằng cũng nở nụ cười nhìn hắn.

Đối mặt như vậy, bầu không khí dường như dần dần ngưng kết, mà một số người dường như mơ hồ nhìn ra cái gì, đều dùng vẻ mặt xem kịch vui nhìn tất cả.

Không biết qua bao lâu, lâu đến mức nụ cười trên mặt Đinh Bằng ngưng kết, Vương Song đột nhiên sáng sủa cười:

- Đinh sư huynh, thật sự cám ơn hảo ý, vậy lựa chọn cái này đi!

- Sư huynh, không được, cái này rất có thể là quỷ kế của Lạc Tinh Phong!

Mạnh Lãng có chút lo lắng truyền âm đến, nhưng mà Vương Song lại hơi hơi khoát tay, ra hiệu đối phương không cần phải gấp.

- Tốt, sư đệ quả nhiên là người sảng khoái nói chuyện sảng khoái, đây là nhiệm vụ Linh Châu, trong đó có liên quan tới tin tức của Hắc Ma lão nhân cùng với chút khí tức hắn, dựa vào Linh Châu, ngươi có thể định vị vị trí của hắn.

Trong tay Đinh Bằng xuất hiện một hạt châu trong suốt, tản ra nguyên khí mờ mịt.

Tiếp nhận Linh Châu, Vương Song dùng Tinh Thần Lực dò xét, nhất thời một cỗ tin tức dung nhập vào trong não hải của mình, trong đó, có sự tích của Hắc Ma lão nhân cùng am hiểu công pháp thần thông, đều vô cùng kỹ càng!

Thậm chí trong đó còn có một cỗ dao động đặc thù ba nhưng mà bây giờ dường như đang ở vào trạng thái ngủ đông.

- Sự dao động trong Linh Châu sẽ khiến ngươi tìm thấy đối phương, thời gian là một năm, trong vòng một năm mang theo thi thể Hắc Ma lão nhân đến, như vậy có thể tấn cấp đệ tử hạch tâm! Về phần thất bại...

Đinh Bằng không hề tiếp tục nói. Vương Song hiểu rõ nếu mình thất bại, chỉ sợ không còn mạng sống!

Không nói gì thêm, Vương Song nhìn nhiệm vụ trên gương biến mất, xoay người rời đi.

Mạnh Lãng thấy thế, vội vàng đuổi theo.

- Sư đệ, một năm sau, hi vọng ta có thể ở chỗ này gặp lại ngươi!

Thanh âm Đinh Bằng thăm thẳm truyền đến, khiến cho thân ảnh Vương Song dừng lại, lập tức tiếp tục tiến lên.

- Ngươi sẽ…

Sắc mặt Đinh Bằng cứng lại, trong mắt lóe lên một vòng dữ tợn...

...

Trở về Vô Danh Phong, Vương Song nhìn Mạnh Lãng cùng Dương Mạt, lâm vào trầm tư.

- Mạnh Lãng, nếu như ta muốn bố trí một trận pháp đơn giản, cần phải hao phí bao nhiêu điểm cống hiến?

Vương Song đột nhiên mở miệng hỏi Mạnh Lãng, hắn muốn rời đi hoàn thành nhiệm vụ nhưng mà một khi hắn rời đi, như vậy Vô Danh Phong chỉ còn lại có Dương Mạt cùng Mạnh Lãng, lỡ như xảy ra vấn đề gì, hắn cũng không có cách nào bàn giao với Chu lão.

- Điều này ta không rõ lắm nhưng ta thấy không ít đâu.

Mạnh Lãng xấu hổ cười.

Vương Song cười khổ một tiếng.

- Hì hì, các ngươi muốn bố trí trận pháp, có thể tìm ta !

Một đạo thanh âm thanh thúy êm tai vang lên, đám người Vương Song vội vàng quay đầu nhìn lại, một bóng người màu đỏ từ phía chân trời xuất hiện, giống như một viên sao băng bỗng nhiên rơi xuống bên cạnh bọn họ, lộ ra thân ảnh yểu điệu của Cố Hồng, giống như là một đóa hỏa diễm, khiến cho tất cả mọi người không hề sinh ra ác cảm với nàng.

- Các ngươi muốn kiến tạo trận pháp, có thể tìm ta.

Cố Hồng Y không khách khí ngồi bên cạnh Vương Song, cổ tinh tế, giống như là thiên nga, một đầu mái tóc tùy ý tản mát trên vai, một đôi mắt to hơi hơi cong lên, giống như trăng sáng, bờ môi hơi hơi mở ra, lộ ra răng khểnh, cực kỳ đáng yêu.

- Phải biết, cô nương ta là Trận Pháp Đại Sư

Cố Hồng Y nhăn mũi ngọc tinh xảo, giống như Tiểu Miêu đang ăn vụng, như tên trộm nhìn Vương Song.

- Ngươi, là Trận Pháp Đại Sư?

Vương Song cùng Mạnh Lãng đều kinh ngạc nhìn đối phương, ánh mắt dò xét từ trên xuống dưới, giống như lần đầu nhìn thấy đối phương.

- Thế nào, các ngươi không tin!

Nhìn thấy sự hoài nghi trong mắt ba người Vương Song, Cố Hồng Y cảm thấy mình bị vũ nhục nghiêm trọng.

Giống như một con nhím xù lông, Cố Hồng Y không nói hai lời, vung tay lên, trong tay xuất hiện chín cây hồng sắc Tiểu Kỳ, phía trên khắc hoạ lấy từng đạo từng đạo kỳ dị văn lạc, tản ra từng đợt kinh người nguyên khí ba động, Vương Song liếc một chút đã nhận ra, đây đều là Tiên Thiên Thần Binh, mỗi một cán lá cờ đều là Tiên Thiên Thần Binh, chín kiện Tiên Thiên Thần Binh, có thể thấy được Cố Hồng Y là một Tiểu Phú Bà điển hình.

- Vút.

Bàn tay Cố Hồng Y liên tục huy động, giống như l hồ điệp xuyên hoa, kết xuất từng đạo từng đạo ấn ký, theo động tác của nàng, chín kiện Tiểu Kỳ trong nháy mắt sáng chói, sau đó chính lấy một loại phương vị kỳ dị sắp xếp tổ hợp.

- Ầm.

Từng đạo từng đạo Nguyên Lực ánh sáng sáng chói xen lẫn quấn quanh trong hư không, nối liền chín kiện Tiểu Kỳ cùng một chỗ, làm thành một vòng tròn cự đại, sau đó, chín kiện Tiểu Kỳ ẩn nặc trong hư không, hoàn toàn biến mất không thấy gì nữa.

Bạn cần đăng nhập để bình luận