Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 1950: Ám Sát Tôn Giả!

Nghe được lời Chu Càn nói, đám người Thanh Nguyên Tử, Lôi Càn lại không nói gì, Chu Càn trước mặt đây là đệ nhất cường giả cũng là thần bảo hộ của Thanh Nguyên Tông bọn họ, nếu hắn đã nói như vậy, bọn họ cũng không có lý do gì để phản đối!

- Nói như vậy thì bây giờ chính là thời điểm chúng ta triệu tập những đề tử được phái đi quay trở về!

Lôi Càn mở miệng, đưa ra một lời đề nghị.

Những đệ tử tinh nhuệ nhất của Thanh Nguyên Tông bọn họ đều đã được phái ra ngoài, hiện tại chỉ còn lại các đệ tử bình thường. Nếu như có thể triệu tập những đệ tử tinh nhuệ kia trở về, sức mạnh của bọn họ cũng sẽ được nâng lên một bậc!

- Không cần triệu tập, như vậy rất dễ kinh động đến Cổ Sát Tông, bọn họ thân làm đệ nhất đại tông môn Cổ Sát Tinh Vực, còn có sự trợ giúp của tam đại tông môn Nguyên Linh Tông, Vạn Tượng Tông, Thần Tiêu Tông, tình báo ở khắp tinh vực, rất dễ dàng đánh rắn động cỏ.

Vương Song nghe vậy thì lắc đầu, gạt bỏ đề nghị này.

- Ngươi muốn thế nào?

Nghe vậy, Thanh Nguyên Tử tò mò mở miệng dò hỏi, nếu như không triệu tập đệ tử trở về, chẳng lẽ cứ như vậy mà tuyên bố.

- Cổ Diễn Tôn Giả không có phát hiện ra chúng ta đã trở về, nhất định sẽ không cảnh giác, ta nghĩ nhân cơ hội này liên thủ cùng Chu lão tiêu diệt hắn!

Vương Song mở miệng nói ra lời khiến người khác kinh ngạc.

- Cái gì, ám sát Cổ Diễn Tôn Giả!

Nghe vậy, tất cả mọi người đều giật nảy cả mình, hoàn toàn không nghĩ tới Vương Song vậy mà lại có ý tưởng điên cuồng như thế!

Một tên Tôn Giả, ở Tây Tinh Vực chính là đại biểu cho sự cường đại, vô song, còn là nền tảng của một tông môn!

Bất kỳ một tông môn nào, chỉ cần có một Tôn Giả cũng đủ để tấn thăng lên hạng nhất, sừng sững đứng đầu vô số tông môn trong thời gian dài!

- Ngươi định làm như thế nào?

Đám người Thanh Nguyên Tử từ trong khiếp sợ lấy lại tinh thần, lập tức nhướng mày, dò hỏi.

Muốn ám sát một vị cường giả Tôn Giả là việc khó khăn ngoài sức tưởng tượng, không có nhiều hơn một vị Tôn Giả thì nghĩ cũng đừng nghĩ tới!

Nếu không phải do Vương Song nói ra, cùng với việc thực lực của Vương Song đã được Chu Càn khẳng định thì hắn tuyệt đối sẽ không đồng ý với đề nghị của Vương Song!

Mặc dù vậy, đầu tiên hắn cũng phải biết rõ kế hoạch của Vương Song, sau đó xác định xem nó có thể tiến hành được hay không.

- Kế hoạch rất đơn giản, ta liên thủ cùng với Chu lão, có thể có thêm Dương Mạt, ta có một món bảo vật, có thể dùng món bảo vật này không tiếng động tiếp cận Cổ Sát Tông, tiếp cận Cổ Diễn Tôn Giả!

- Đến lúc đó, ba người chúng ta đồng loạt ra tay, tương đương với ba vị Tôn Giả toàn lực ra đòn, cho dù Cổ Diễn đã khôi phục thương thế nhưng chỉ cần bị đánh trúng, không chết thì cũng sẽ trọng thương, đến lúc đó, Cổ Diễn hoặc là chạy trốn, hoặc là bị chúng ta tiêu diệt!

- Thế nhưng các ngươi cũng đừng quên đó là chỗ nào, tất cả cường giả của Cổ Sát Tông đều ở đó, hơn nữa Cổ Diễn Tôn Giả còn có thể mời người tới tương trợ! Một khi các ngươi bị bại lộ, sẽ lâm vào khổ chiến!

Thanh Nguyên Tử nghe xong kế hoạch của Vương Song thì nhướng mày, chỉ ra chỗ thiếu sót của kế hoạch.

- Yên tâm, chỉ cần làm Cố Diễn Tôn Giả trọng thương, bằng thực lực của ba người chúng ta, cho dù toàn bộ cường giả Cổ Sát Tông đều có mặt, cũng chẳng qua chỉ là một đám dê đợi làm thịt mà thôi!

Vương Song tự tin nói, nhìn ánh mắt bọn họ còn hơi nghi ngờ, trong lòng suy nghĩ, trước mặt của bọn hắn bỗng nhiên xuất hiện một hạt châu, chính là Vạn Giới Châu.

Vạn Giới Châu trôi nổi nhẹ nhàng trong hư không, giống như là bản nguyên của không gian!

Tất cả mọi người đều cảm nhận được một luồng sức mạnh không gian cường hãn khi nhìn thấy Vạn Giới Châu trước mắt, dường như đang ở bên trong một không gian khác, tìm không thấy dấu vết.

- Đây là?

Thanh Nguyên Tử kinh ngạc nhìn Vạn Giới Châu trước mắt.

- Bảo vật không gian!

Chu Càn chậm rãi mở miệng, trong mắt hoàn toàn không hề kinh ngạc, chỉ là có chút hiếu kỳ, lúc trước, khi lần đầu tiên nhìn thấy Vương Song, hắn đã phát giác được, chỉ là không có vạch trần.

Thế nhưng được chân chính nhìn thấy nguyên hình của món bảo vật này vẫn là lần đầu tiên!

- Có món bảo vật này ở đây, cho dù có không thành công, ta cũng chắc chắn sẽ rút lui an toàn!

Vương Song nhìn mọi người, trầm giọng mở miệng nói ra.

Cái này khiến hắn tin tưởng chính mình, cho dù có chuyện ngoài ý muốn xảy ra, bản thân cũng chắc chắn có thể trở về cùng Chu lão và Dương Mạt.

- Ta tin tưởng sư huynh!

Dương Mạt mở miệng nói, đối với Vương Song, từ đầu đến cuối hắn vẫn luôn tin tưởng vô điều kiện.

Chu Càn không mở miệng, mà là đứng dậy đến bên cạnh Vương Song, dùng hành động thể hiện sự tín nhiệm đối với Vương Song.

- Nếu đã như vậy, các ngươi mang theo Thanh Nguyên chung đi, hẳn là có thể gia tăng phần thắng cho các ngươi!

Nghe vậy, Thanh Nguyên Tử nhìn Vương Song trước mắt, duỗi tay ra, một chiếc chuông nhỏ màu lục lam lờ mờ tỏa ra ánh sáng xuất hiện.

Bạn cần đăng nhập để bình luận