Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 1636: Đỉnh phong Chu Càn!

- Lão tổ, đó là hy vọng phục hưng của Thanh Nguyên Tông, ta sẽ không cho phép kẻ nào đánh chủ ý lên bọn họ, ngươi cũng đừng có suy nghĩ này!

Hiểu được ý đồ của Thiên Nguyên Tôn Giả, Lâm Kinh Thiên lập tức lắc đầu, trực tiếp bác bỏ ý đồ của hắn.

Thiên Nguyên Tôn Giả hậm hực gật đầu, không nói gì nữa, tuy xem trọng Vương Song và Dương Mạt, nhưng hắn cũng sẽ không vì vậy mà xảy ra ngăn cách với rường cột hiện tại của tông môn.

Lâm Kinh Thiên đứng dậy, trong mắt có chút bi ai,

- Tu vi của Chu Càn đạt đến mức này, bây giờ còn lợi dụng thần dược để trở về đỉnh phong, dù chỉ trong thời gian ngắn, nhưng tuyệt đối sẽ khiến cho lão già Cổ Diễn kia không mấy dễ chịu!

……

Bên trong Thanh Nguyên Tông, nhìn thấy bộ dáng của Chu Càn, đám người Mục Huyền giật mình trừng lớn hai mắt, tựa như không thể tin được, tên phế vật trong Thanh Nguyên Tông lại lắc mình thay đổi, trở thành một mãnh hổ cắn người, khí tức thế này, áp chế khiến bọn họ không sao thở nổi, ngay cả Cổ Diễn cũng biến sắc, thần sắc trong nháy mắt thâm trầm.

- Chu Càn, rất tốt, rất tốt!

Trầm mặc nửa ngày, Cổ Diễn bỗng nhiên cười to một tiếng, khiến tất cả mọi người đều nhìn qua.

- Thế nhân đều nói tu vi của ngươi bị phế, là phế nhân của Thanh Nguyên Tông, không ngờ ngươi lại che giấu kỹ nhất! Khó trách lúc trước Thanh Nguyên lão quỷ lại xem trọng ngươi như vậy, so với Thanh Nguyên Tử, ngươi còn mạnh hơn nhiều!

Cổ Diễn cười mà như không cười, thần sắc trở nên lạnh lùng,

- Tuy ngươi đã đột phá đến Tôn Giả Chi Cảnh, nhưng trước đó tu vi của ngươi cơ hồ đã bị phế, bây giờ lợi dụng thần dược để cưỡng ép tu vi tăng lên đến đỉnh phong, cũng chỉ là phù dung sớm nở tối tàn, chờ đến khí dược lực của thần dược không còn, thần hồn của ngươi sẽ bị tiêu tán, không làm được gì nữa cả!

- Cái gì!

Nghe vậy, sắc mặt của đám người Lôi Càn lập tức thay đổi, không thể tin nhìn về phía Chu Càn.

- Sư huynh, sao ngươi lại làm vậy chứ!

Thạch Nghị bi thương nhìn Chu Càn, đối với Chu Càn, hắn thật sự tôn kính từ trong tâm, dù sao ban đầu cũng là Chu Càn dạy bảo hắn, thậm chí còn dạy hắn Bát Hoang Thần Lực!

Bây giờ, Chu Càn lại là muốn hi sinh bản thân, để bảo vệ bọn họ!

Lúc này toàn thân Chu Càn mặc bạch y, phong thái như ngọc, khí tức cả người như là Thần Linh vậy, mơ hồ hình thành thế giằng co với Cổ Diễn!

- Ha ha, Chu Càn ta kéo dài hơi tàn đến nay, cũng là vì giữ gìn nhất mạch của Thanh Nguyên ta mà thôi, với ta mà nói, sống hay chết đã không còn quan trọng từ lâu rồi!

Chu Càn cười lớn một tiếng, âm thanh chấn động khắp nơi.

- Cổ Diễn, ta biết ngươi sớm muộn gì cũng sẽ ra tay, khi đó trước khi sư tôn chết đã kể hết mọi chuyện cho ta biết, ta biết đến khi thương thế của ngươi khỏe lại sẽ rat ay, ta kiên trì nửa đời, là để chờ đợi ngày hôm nay!

Chu Càn cười, nhìn Vương Song và Dương Mạt ở phía sau,

- Bọn họ là đệ tử của ta, mấy trăm năm sau, bọn họ cũng sẽ kết liễu tính mạng của ngươi thôi!

- Sư phụ

Vương Song và Dương Mạt đều chấn động, vô cùng bi thương nhìn phong thái tuyệt thế của Chu Càn, bọn họ biết sau ngày hôm nay sẽ không thể nhìn thấy Chu Càn được nữa.

- Ta đưa các ngươi rời đi! Có Chu Càn ta ở đây, chí ít Thanh Nguyên Tông ta còn lưu lại một mạch!

Chu Càn hét lớn một tiếng, một tay vươn ra, Thần Liên ở phía trên siêu cấp truyền tống trận trực tiếp bị đập nát, bị Chu Càn xé như một tờ giấy.

- Đi!

Sức mạnh cuồn cuộn bốc lên, sức mạnh thuộc về cấp bậc Tôn Giả tuôn vào bên trong truyền tống trận, trong giây lát, truyền tống trận bộc phát ánh sáng kinh thiên, như một thái dương sắp bạo phát.

- Ầm

Không gian vặn vẹo, năng lượng Nguyên Tinh treong truyền tống trận bị rút sạch sẽ, một xoáy nước lớn xuất hiện, dường như thông đến một nơi vô cùng xa xôi.

- Muốn đi, ta còn chưa đồng ý đâu!

Cổ Diễn lạnh lùng nói, lần này, thân ảnh hắn vừa động, đã trực tiếp đột phá không gian đánh về phía hai người Vương Song!

- Ngăn hắn lại!

Đám người Thanh Nguyên Tử muốn ngăn cản Cổ Diễn, để hai người Vương Song có thêm chút thời gian, dù sao bọn họ có chết cũng không quan trọng, chỉ cần hai người Vương Song có thể chạy đi vậy Thanh Nguyên Tông bọn họ sẽ có ngày phục hưng!

Nhưng mà, lúc này mấy người Mục Huyền lại ra tay, muốn ngăn cản bọn họ.

Một đám người trong nháy mắt lại đánh nhau lần nữa, bọn họ chiến đấu cũng ảnh hưởng đến đệ tử phía dưới, lần chiến đấu này vô cùng điên cuồng, đệ tử Thanh Nguyên Tông dường như biết được hôm nay khó thoát được cảnh diệt vong, tất cả đều liều mạng, không hề phòng ngự, mà lựa chọn lấy thương đổi thương, lấy mạng đổi mạng!

Máu tươi tuôn ra khắp nơi, tùy ý chảy xuôi, Tiên Cảnh Nhân Gian lần nữa trở thành Tu La Chiến Trường, chân tay gảy lìa, nền đất cháy đen, cung điện sụp đổ, đây rõ ràng là một trận chiến vô cùng tàn khốc.

Nhưng mà tất cả đều không có liên quan gì đến hai người Vương Song, bọn họ nhìn thấy Cổ Diễn đánh về phía Chu Càn, mà Chu Càn không tránh không né, trực tiếp đỡ lấy một chưởng của Cổ Diễn!

- Rầm

Bạn cần đăng nhập để bình luận