Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 2369: Tìm người nương tựa (Canh 2)

Một ngày này, Phong Hiên mở mắt ra, trong mắt tựa như có một mảnh tinh hà lấp lánh, tuy rằng vẫn là một chàng trai trẻ tuổi, thế nhưng khí tức rõ ràng đã đạt tới cảnh giới Hóa Thần.

Phong Hiên nhìn một ngọn núi xa xa, tâm niệm vừa động, chập ngón tay lại như đao chém về phía trước.

- Ầm.

Một tiếng kêu thảm thiết vang lên, ngọn núi lớn hơn trăm trượng trực tiếp bị hắn chém làm hai nửa!

- Đây chính là thực lực Hóa Thần đỉnh phong mà.

Phong Hiên lẩm bẩm, từ trong miệng Vương Song, hắn cũng biết cảnh giới mà hắn tu hành cách với cảnh giới Thiên Thần trong truyền thuyết ước chừng ba cấp độ.

Thế nhưng, lực lượng Hóa Thần đỉnh phong đã làm cho hắn rung động, đây là lực lượng vượt xa uy lực lúc trước, hiện tại một chiêu của hắn đều có thể chém giết một vạn con người như hắn trước kia.

Hắn không dám tưởng tượng, cái gọi là Thiên Thần đến cuối cùng sẽ mạnh cỡ nào.

- Không sai, mặc dù là cảnh giới Hóa Thần đỉnh phong, nhưng lực lượng chân chính cho dù Tôn Giả cũng không thể khinh thường.

Ám âm thầm xuất hiện bên cạnh Phong Hiên, cười khẽ nói.

- Nhị sư tôn, nhưng đao pháp ta sáng lập vẫn rất yếu, căn bản so ra vẫn còn kém hơn với truyền thụ của sư phụ.

Phong Hiên có chút uể oải nói, hắn cho rằng mình có thiên phú rất mạnh, Vương Song lại cho hắn vô số thần thông thuật, Phong Hiên đã quan sát duyệt Bách gia, muốn sáng tạo ra một môn thần thông thuộc về mình, nhưng lại phát hiện điều đó không dễ dàng như trong tưởng tượng của mình.

Đao pháp hắn sáng tạo, không nói Vương Song chỉ còn là bóng đen, hai người ở cùng một cảnh giới mà Ám đã có thể dễ dàng đánh bại hắn.

- Không trải qua thất bại, làm sao biết được khuyết điểm trong đao pháp của mình.

Ám cười khẽ một tiếng, nhìn Phong Hiên:

- Đến đây, tiếp tục đối chiến, nếu như ngươi cùng cảnh giới với ta mà có thể chống đỡ được trong thời gian một nén hương trong tay ta, thì có thể chứng minh ngươi có tư cách trở thành lão sư, đến lúc đó, ta dẫn ngươi đi một vòng trên mặt đất bên ngoài.

- Thật sao?

Nghe vậy, ánh mắt Phong Hiên nháy mắt lóe lên.

Trong Vạn Giới Châu, Phong Hiên đứng đối mặt với Ám, vẻ mặt không thèm để ý, cười nhìn Phong Hiên.

- Dùng toàn bộ khả năng của ngươi, nếu không, muốn đi ra ngoài, là điều không có khả năng.

Vẻ mặt Phong Hiên nghiêm túc nhìn Ám, hít sâu một hơi, vận chuyển Nhân Hoàng Chân Kinh, toàn thân đều tràn ra từng chùm sáng vàng.

“Ầm”

Sau một khắc, một cỗ đao ý vô song khuếch tán, kèm theo một ánh sáng đao màu vàng lớn nhỏ ngàn trượng, chém về phía Ám tựa như một tòa thần kiều.

- Chỉ có chút bản lĩnh này sao?

Thấy thế, Ám có chút thất vọng lắc đầu, một cái đại ấn đánh ra, tựa như muốn đề thanh thiên xuống, một đao này trực tiếp bị đánh nát.

- Ừm?

Thế nhưng sau một khắc, Ám bỗng nhiên giật mình, một đao này của Phong Hiên sau khi bị đánh nát không có tiêu tán, mà lại hóa thành vô số đao ảnh, tiếp tục giết về phía hắn!

Hơn nữa, những đao quang này, mỗi một đạo đều uy lực yếu hơn một chút so với lúc trước.

- Ha ha, lúc này mới thú vị.

Cười khẽ một tiếng, thân ảnh vừa động, dưới chân có phù quang lập loè, tựa như giẫm lên dòng sông dài thời gian, trong nháy mắt biến mất tại chỗ.

- Côn Bằng Bộ, ta cũng biết!

Phong Hiên nhíu mày, trong đôi mắt to hiện lên một tia ranh mãnh, thân ảnh cũng trong nháy mắt biến mất, sau một khắc lại xuất hiện từ một phương hướng khác, lập tức trong nháy mắt bổ về phía chỗ của hắn.

- Ầm.

Một tiếng trầm đục vang lên, thân ảnh Ám xuất hiện ở phía trước chỗ của Phong Hiên, một bàn tay tạo thành một bức màn bóng tối ở trước mặt hắn, hấp thu công kích của Phong Hiên.

- Tiếp tục đi, chỉ có chút lực công kích này, có thể đánh bại một vị Tinh Chủ, nhưng muốn địch lại với Tôn Giả, căn bản không có khả năng!

Ám cười khẽ một tiếng nói, không sai, yêu cầu của bọn họ đối với Phong Hiên chính là cảnh giới Hóa Thần, nhưng muốn địch lại Tôn Giả, đợi đến khi đạt tới cảnh giới Tinh Chủ, nhất định phải càn quét cảnh giới Tôn Giả!

Phong Hiên cũng biết hai người vô cùng chờ mong đối với hắn, nên không có chút phàn nàn nào cả, thân ảnh của hắn lại khẽ động rồi lại biến mất, lúc này đây, một cỗ đao quang nhanh đến cực hạn lóe lên, giống như là vượt qua thời gian, trong nháy mắt đã đi tới bên cạnh Ám.

- Ừm, một kích của Thiên Nguyên ý cảnh đều dung hợp vào.

Ánh mắt của Ám sáng ngời, có chút ngạc nhiên nhìn Phong Hiên, một kích của Thiên Nguyên chính là một môn thần thông cực kỳ cường đại, thật không ngờ Phong Hiên lại có thể dung hợp vào trong đao pháp của hắn, loại ngộ tính này quả thực đáng sợ.

Một kích của Thiên Nguyên, theo đuổi chính là công kích trong nháy mắt, trong thời gian ngắn nhất mà bộc phát ra lực công kích mạnh nhất. Dung hợp tiến vào trong đao pháp, độ sắc bén của đao pháp và sự kỹ thuật thi triển vô cùng nhuần nhuyễn.

Tâm niệm Ám vừa động, nguyên lực mênh mông, một màn hắc ám thật lớn xuất hiện, bao phủ thân ảnh hắn, ý đồ chống lại một kích này.

- Thôn phệ giới!

Đao quang rực rỡ va chạm với thôn phệ giới tối tăm, giống như lâm vào vũng bùn, sau khi đao quang bộc phát uy lực từng tấc từng tấc tới gần bóng tối, nhưng tốc độ lại chậm như ốc sên.

Bạn cần đăng nhập để bình luận