Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 578: Khí tức cường giả nhất giai!

Thật ra, Vương Song có thể trực tiếp sử dụng Huyền Lân Sí bay đi, chẳng qua nếu như thế, e rằng sẽ lập tức hấp dẫn sự chú ý của tứ đại bá chủ, Vương Song trải qua những lần dò xét trước đó, đã xác định được căn cứ thành phố Thiên Thủy tuyệt đối có Tiến Hóa Giả nhất giai, đồng thời không chỉ có một, nếu bọn họ liên thủ đối phó chính mình, Vương Song thật sự không có bao nhiêu tự tin nắm chắc có thể đối phó, dù sao, có thể trong thời gian nửa năm sau khi tận thế mà tấn thăng nhất giai, tuyệt đối đều là nhân kiệt, đều là tồn tại cấp bậc bá chủ trong mạt thế, nếu như một hai người, Vương Song tự nhận có thể ứng phó, chỉ sợ số lượng này sẽ vượt qua tưởng tượng của bản thân, hắn suy đoán, tứ đại bá chủ hẳn là mỗi nhà đều có ít nhất một vị cường giả nhất giai tọa trấn!

Ít nhất bốn vị cường giả nhất giai, Vương Song cũng không muốn bị bọn họ hiểu lầm, hơn nữa, bây giờ là mạt thế, các loại thú biến dị phi hành khắp nơi đều có, lúc ấy sự cường hãn của con nhất giai Hắc Điêu bỗng nhiên xuất hiện ở thành phố Hoa Tân vẫn còn nhớ như in trong đầu hắn đó! Vương Song tin rằng, đó tuyệt đối không phải mạnh nhất, nơi này cách thành phố Giang Nam gần nghìn cây số, khẳng định sẽ gặp phải rất nhiều loại Thú biến dị phi hành khủng bố, hắn cũng không muốn khiến bản thân tự tìm phiền phức.

Vương Song mới đến nơi này mấy ngày, đã phát hiện trong khu bình thường ở nơi này không chỉ có nhiều cửa hàng, khách sạn, siêu thị, mà còn có rất nhiều công xưởng chế tạo vũ khí, đạn dược và rất nhiều xưởng chế biến thực phẩm, quần áo, điều này cho thấy nền công nghiệp ở nơi này không hề yếu kém.

Mặc dù của rất nhiều sản phẩm người bình thường không mua nổi, nhưng nơi này lại không hề thiếu những kẻ có tiền, hắn đã tận mắt trông thấy rất nhiều thương nhân bụng phệ dẫn theo mấy người hoặc là những nữ tử xinh đẹp như ngọc, hoặc là phong tao chọc người, có khi lại là những nữ tử thanh thuần động lòng người tới các cửa hàng trang sức vật phẩm xa xỉ mua sắm không kiêng nể, dáng vẻ vung tiền như rác này khiến Vương Song đều rất kinh ngạc.

Cảm nhận được sự phồn hoa của nơi này, trong lòng Vương Song đều có chút động tâm, không muốn vội vàng rời đi như thế, trong lòng hắn có một suy nghĩ táo bạo, nơi này phồn hoa như thế, nếu như có thể liên hợp với thế lực của mình, e rằng sẽ trở thành đệ nhất đại thế lực trong Đông bộ, đương nhiên hai bên sẽ càn quét ngang dọc toàn bộ Đông Bắc Bộ, khả năng tương lai trở thành đỉnh cấp đệ nhất đại thế lực trong cả Hoa Quốc cũng chưa biết chừng!

Đương nhiên, Vương Song cũng biết đây chỉ là ý nghĩ đơn phương trong lòng mình mà thôi, trước mắt chỉ có một vấn đề vắt ngang trước mặt hắn, cho dù hai bên liên hợp, thì ai làm chủ, ai nắm quyền, ai phò tá, e rằng không bên nào nguyện ý nghe theo lời những người khác, bọn họ đều là bá chủ một phương trong mạt thế, muốn bọn họ cúi đầu, độ khó không thua kém việc lên trời.

Cho nên, bây giờ trong lòng Vương Song vẫn luôn đang suy tư, làm cách nào dưới sự lũng đoạn của tứ đại bá chủ liên lạc với mọi người ở thành phố Giang Nam. Ở nơi này, lực lượng của chính mình vẫn quá mức đơn bạc, nếu như đám người Thu Ảnh Đồng và Tô Vũ có thể phái mấy người đến trợ giúp chính mình, thì hắn sẽ không tới mức bị động như vậy. Hắn ngược lại còn có một cái trợ thủ, chính là tiểu Hổ, một con thú biến dị cấp mười một, nhưng hắn hoàn toàn không không dám dẫn nó ra ngoài, những người ở nơi này có sự sợ hãi và căm hận đối với thú biến dị đều rất rõ ràng, một khi hắn dám mang ra, chỉ sợ tất cả Tiến Hóa Giả trong căn cứ thành phố Thiên Thủy đều sẽ ra tay với chính mình!

Khi Vương Song đang chìm trong tự hỏi, một bàn tay nhỏ có chút trắng nõn mạnh mẽ che mắt hắn, Vương Song giật mình, năng lượng trong cơ thể theo bản năng lập tức muốn phản kích, chẳng qua cảm nhận được cỗ khí tức quen thuộc, Vương Song lập tức ngăn lại sự công kích từ năng lượng trong cơ thể, trên mặt lộ ra một vòng ý cười, trở tay dùng một tay ôm đối phương tới trước mặt mình.

- Ngươi chú mèo con tham ăn này, lại đói à?

Bạch Manh Manh tức giận nhìn Vương Song, trên người nàng mặc một chiếc áo màu trắng ngắn tay, lộ ra cánh tay trắng nõn, và mặc một chiếc váy ngắn cũn màu đen chỉ dài tới bắp đùi, Bạch Manh Manh hôm nay nhìn qua có một loại cảm giác vũ mị, bị Vương Song ôm vào lòng, chiếc váy hơi nhấc lên , lộ ra quần lót màu trắng ở bên trong.

Nhưng Bạch Manh Manh không thèm để ý chút nào, cũng có thể là thói quen, làm nũng với Vương Song:

- Mỗi lần đều có thể đoán ra là người ta, làm sao không đoán là Đồng Vũ đại tỷ chứ!

- Ha ha, ngay cả ngươi và Đồng Vũ ta cũng không phân biệt được, ta còn có thể lăn lộn cái rắm đó!

Vương Song khẽ đánh một cái vào mông Bạch Manh Manh, một cỗ cảm giác mềm mại co dãn truyền đến.

- Đồng Vũ đi mua đồ ăn rồi, để chốc nữa nấu cơm! Trước ăn chút hoa quả đi!

Vương Song cười nói.

- Vương ca, ngày mai ta tổ chức sinh nhật, ngươi có thể tới không?

Bạn cần đăng nhập để bình luận