Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 1893: Gặp lại nhóc con! (2)

– Không tốt, kẻ này quá lợi hại, chúng ta mau trốn!

Ba người quát khẽ một tiếng, thân ảnh hóa thành ba đạo lưu quang, cũng không hề quan tâm máu Côn Bằng, chạy theo hướng xa xa.

– Muốn chạy ư, còn chưa hỏi ta có đồng ý hay không!

Nhóc con lạnh lùng quát một tiếng, một quyền mạnh mẽ đánh về phía người gần nhất, một quyền đấm xuống, hư không biến thành chân không, một đạo lực lượng kinh khủng dọc theo thông đạo chân không này nhanh như chớp phóng tới người kia.

"Ầm "

Thân thể đối phương trong nháy mắt tan nát, hóa thành huyết nhục văng đầy trời.

Nhóc con nhìn sang chỗ khác, nơi đó, hai bóng người đã chạy ra ngoài rất xa, hắn đưa tay ra, một cành liễu màu kim trong nháy mắt tăng vọt, lấy thế lôi đình quất về phía hai người đang bay đi, chưa tới mấy hơi thở, hai bóng dáng bay đi lập tức bị kéo về.

– Ta rất không thích, đệ tử của Hắc Bạch Đạo Viện!

Nhóc con lạnh băng nói, vừa dứt lời, trên cành liễu, nhất thời hiện lên một vòng hào quang óng ánh, một khắc sau, hai bóng người biến mất.

– Vương Song đại ca, ngươi đến rồi!

Làm xong mọi chuyện, nhóc con bỗng nhiên nhìn về một chỗ trong hư không, cười hì hì nói.

Hắn vừa nói xong, hư không ở chỗ kia vặn vẹo, một bóng người chậm rãi hiển hiện, nhìn thấy nhóc con.

– Nhóc con, mau để ta nhìn xem ngươi có tiến bộ hay không!

Tiếng cười khẽ của Vương Song vang lên, một chưởng chụp tới, tựa như là bao trùm toàn bộ Thương Khung.

"Ồ"

Thấy thế, nhóc con nghiêm mặt, khí huyết trùng thiên, bỗng nhiên đánh một quyền tới phía một chưởng đang chụp tới của Vương Song.

"Phịch"

Thân thể của nhóc con giống như một quả bóng da bay rớt ra ngoài, thế nhưng một khắc sau, nhóc con lại tiếp tục oanh kích, vô số cành liễu màu kim sắc xuất hiện, tựa như là Trật Tự Thần Liên, xuyên qua Thương Khung!

"Xoẹt" "Xoẹt "

Thủ chưởng do Vương Song huyễn hóa ra đều bị đâm xuyên, chẳng qua rất nhanh đã khôi phục, cho dù là vậy, nhưng cũng khiến Vương Song có chút kinh ngạc, hắn thu tay lại, nhìn nhóc con, nói:

– Đây chính là thần thông Liễu Thần dạy cho ngươi?

– Hì hì, thế nào, lợi hại không!

Nhóc con bước tới, tựa như là dâng bảo vật, nói.

– Không tệ, môn thần thông này dường như ẩn chứa một loại quy tắc nào đó, sẽ theo tu vi của ngươi tu vi mà tăng lên, hẳn là một môn Thánh Thuật cường đại!

Vương Song gật đầu, nhìn đối phương.

– Trên người ta ngược lại còn có mấy loại Thánh Thuật, đáng tiếc đều là của người khác, không thể truyền thụ cho ngươi, đao pháp ngươi không cần, ta thấy ngươi nên đi theo con đường luyện thể, tương lai có lẽ sẽ dùng Nhục Thân Chứng Đạo, chỗ ta ngược lại có một môn Chu Thiên Thần Thuật, ngươi có muốn học hay không?

Vương Song cười tủm tỉm nói.

– Chu Thiên Thần Thuật, đây là cái gì?

Nghe vậy, nhóc con có chút hưng phấn nói, mặc dù hắn thiên phú kinh người, nhưng thần thông trên người lại ít tới đáng thương, Liễu Thần chỉ dạy hắn một cái Thần Thuật!

– Thần thuật này có liên quan trận pháp, Tinh Tượng, xem bói, thôi diễn nhất thể, học được môn Thần Thuật này, tương lai người nào muốn đối phó ngươi, ngươi cũng sẽ có phát giác!

Vương Song tươi cười giải thích.

– Học, ta muốn học!

Nghe vậy, nhóc con kích động hô lên.

Vương Song cười một tiếng, lập tức vươn một tay ra, trực tiếp điểm vào chỗ đầu của đối phương, trực tiếp truyền thông tin liên quan tới Chu Thiên Thần Thuật cho đối phương!

Thần thông này do hắn ngẫu nhiên đạt được, cũng không cần lo lắng bất kỳ cấm kỵ gì.

Nhóc con đạt được Chu Thiên Thần Thuật này, khoanh chân ngồi xuống, tựa như chìm trong lĩnh ngộ.

Vương Song thì là đứng ở một bên, lẳng lặng chờ đợi.

Trọn vẹn ba ngày trôi qua, nhóc con mới tỉnh lại, vừa mở mắt, đã nhìn thấy Vương Song đứng trước người, hơi đỏ mặt:

– Thật ngại quá, Vương đại ca, khiến ngươi một mực chờ ở chỗ này!

– Không sao, xem ra ngươi lĩnh ngộ được một số thứ.

Vương Song khẽ cười một tiếng.

– Đúng vậy, Chu Thiên Thần Thuật này ảo diệu vô song, ta cũng chỉ lĩnh ngộ được một hai, muốn chân chính tìm hiểu thấu đáo, phải cần tiêu tốn rất nhiều thời gian.

Nhóc con thở dài một tiếng, chẳng qua rất nhanh tinh thần chấn động, trong tay xuất hiện một giọt huyết dịch sáng chói như Hồng Bảo Thạch, tản ra một cổ hồng quang, trong mơ hồ, tựa như có thể nhìn thấy một bóng dáng nho nhỏ giống như cá ngập ngừng bơi ở trong đó.

– Vương đại ca, ngươi nhìn xem, đây là một giọt máu Côn Bằng ta vô tình có được!

Vương Song cảm thụ được lực lượng ba động trong giọt máu kia, hư vô mờ mịt, không thể tìm kiếm, tựa như ở trong hư không.

– Không tệ, quả thật là huyết dịch Côn Bằng, nhưng cũng không phải là tinh huyết!

Vương Song gật đầu, nếu như là tinh huyết của Côn Bằng Đại Thánh, một giọt máu có thể đủ cho nhóc con trong nháy mắt tăng lên tới Hóa Thần đỉnh phong, mà không có chút hậu hoạn nào!

– Chẳng qua, muốn luyện hóa giọt máu này, ngươi hẳn có thể đột phá đến cảnh giới Hóa Thần!

Vương Song cười nói.

Hắn ngược lại không ham muốn có được, tới trình độ như hắn, chỉ có thể đi theo con đường dung hợp tinh thần!

Nhóc con không chút do dự, cũng biết Vương Song chướng mắt giọt máu Côn Bằng này, cho nên ngồi xuống khoanh chân, bắt đầu luyện hóa.

Trong quá trình luyện hóa máu Côn Bằng, Vương Song nhìn thấy quanh người nhóc con đều bao phủ một tầng thần hóa nhàn nhạt, trong mơ hồ, tựa như có một sinh vật giống như cá mà không phải cá bay lượn trên đỉnh đầu hắn.

Bạn cần đăng nhập để bình luận