Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 906: Người của tổ chức Thần tới! (2)

Phyllis thích thú đi dạo quanh căn cứ, không gấp gáp cứu đám Khải Lâm, một đường đi về phía đám Khải Lâm bị nhốt, Phyllis nhìn qua, không ít tòa nhà thương mại, cửa hàng toàn là người, có người đi làm, có người đang làm ăn, trông không hề giống cuộc sống thời Mạt Thế.

“Người đứng đầu ở đây thật giỏi, tình hình như này cho dù là căn cứ của chúng ta cũng không thể có được!” Phyllis không ngừng cảm thán trong lòng, lòng hiếu kỳ về Vương Song càng được nâng cao, hắn rất muốn biết, có thể bắt được đám Khải Lâm, đồng thời có thể tạo ra một vương quốc như thế này rốt cuộc là người như thế nào, có năng lực gì.

Mà người trong căn cứ nhìn thấy Phyllis cũng không cảm thấy ngạc nhiên, căn cứ của bọn họ cũng có vài người nước ngoài, cùng lắm nhìn vài lần thì không để ý nữa, bọn họ cần phải làm việc, không có hơi sức nhìn một tiểu tử tóc vàng.

Một đường đi tới, chân mày Phyllis hơi chau lại, thông qua sự cảm ứng giữa các thành viên của căn cứ họ, hắn có thể cảm nhận được đám Khải Lâm ở ngay phía trước, nhưng có một vấn đề đó là khí tức Nhị Giai đang ở bên cạnh, Phyllis không cần đoán cũng biết Khải Lâm bị chủ nhân của khí tức đó giam giữ.

Phyllis không hề biết về Lục Ma Đằng của Vương Song, còn tưởng khí tức của Lục Ma Đằng chính là khí tức của Vương Song.

“Đúng lúc, Thần Chủ đại nhân muốn ta dẫn ngươi về, ngược lại ta muốn xem thử Nhị Giai rốt cuộc mạnh như thế nào!” Trong mắt của Phyllis lóe lên một tia chiến đấu, gia tăng bước chân, hắn biết cần đánh nhanh thắng nhanh, nếu không thì, kinh động đến người khác, bản thân muốn rời khỏi cũng thành vấn đề.

Cùng lúc đó, Lục Ma Đằng có chút nhàm chán nhìn Khải Lâm, bây giờ nữ nhân này cũng không sợ nó, biết Vương Song sẽ không dễ dàng để bọn họ chết, vì vậy, cũng trở nên thân quen với Lục Ma Đằng hơn.

Nhưng mà Lục Ma Đằng rất kiêu ngạo, đối với sự lấy lòng của Khải Lâm cũng không tiếp nhận, lúc này, vừa đi vừa kiêu ngạo nhìn đối phương bày một bàn đồ ăn ngon muốn dụ dỗ mình.

Lục Ma Đằng có chút khinh thường, bản thân là thực vật, làm sao có thể ăn cơm của con người, sinh vật nữ trước mắt này đúng là não bị úng nước rồi.

Nhưng mà lúc này, Lục Ma Đằng chợt giật mình, nhận thấy một khí tức được che giấu đang chạy về hướng này, đột nhiên nhảy ra khỏi phòng, thân hình có kích thước bằng bàn chân, trở thành kích thước hàng chục mét, che khuất bầu trời, trông cực kỳ khủng bố.

Khải Lâm và Đa Mông từ trong phòng chạy ra, nhìn thấy biểu hiện của Lục Ma Đằng cảm thấy khó hiểu, không biết Lục Ma Đằng phát điên cái gì.

Giây tiếp theo, bọn họ đã hiểu vì sao, một hình bóng như mặt trời nhỏ lao về đây như tia chớp, khí tức quen thuộc đó đám Khải Lâm ngay lập tức nhận ra đối phương!

- Sí Thiên Sứ - Phyllis!

Khải Lâm và Đa Mông ngơ luôn rồi, không ngờ tổ chức của mình lại cử người đến cứu mình, sau đó bọn họ kịp phản ứng, trong mắt lóe lên vẻ mừng như điên.

- Phyllis, mau cứu bọn ta!

Đa Mông lớn tiếng hét, Phyllis là cường giả bậc nhất dưới Thần Chủ của tổ chức bọn họ, đối với thực lực của hắn, Khải Lâm và Đa Mông không hề nghi ngờ. Hơn nữa bọn họ còn nghe nói Vương Song đã rời khỏi căn cứ, cho nên càng không phải lo.

Khải Lâm vô cùng kích động, Phyllis chắc chắn nhận mệnh của Thần Chủ đến, thì ra Thần Chủ không hề quên mình.

Nghe thấy tiếng của Đa Mông, thân hình của Phyllis đến trước mặt, trên người hắn như được ôm bởi mặt trời, toàn thân đều phát ra ánh sáng màu vàng, như thần linh, uy thế khủng bố nháy mắt lan rộng ra toàn bộ căn cứ địa.

- Là ai!

Một giọng nói có chút kinh sợ truyền ra, khí thế của đám người Thu Ảnh Đồng, Đàm Long, Tô Vũ dâng lên, điên cuồng chạy về phía này, bọn họ vô cùng kinh ngạc, vậy mà lại có cường giả Nhị Giai qua mặt bọn họ tiến vào căn cứ.

Nếu cường giả này muốn phá hoại thì, sợ là hàng trăm nghìn người sẽ mất chỉ trong một chưởng!

Cho nên, bọn họ đều đang chảy mồ hôi lạnh, điên cuồng lao về hướng của khí thế đó.

Lục Ma Đằng cũng nghe hiểu lời Đa Mông nói, một dây leo cự đại phân ra, trực tiếp quất thẳng về phía Đa Mông, nhìn thấy không khí nháy mắt méo mó, chỉ cần quất trúng, thân thể Đa Mông chắc chắn sẽ tứ phân ngũ liệt.

Xoẹt.

Động tác của Phyllis cực kỳ nhanh, trong chớp mắt đã đến trước mặt hai người, như thuấn di, tóm lấy thân thể hai người, giây tiếp theo, ba người biến mất trong không khí, hóa thành một tia sáng vàng biến mất tại chỗ.

Oành.

Một chưởng của Lục Ma Đằng đánh vào hư không, gần như không nghĩ rằng tốc độ của đối phương lại kinh khủng như vậy, chớp mắt đã biến mất nơi chân trời, thân thể của nó nháy mắt teo nhỏ, nhiệm vụ chủ nhân giao cho mình bị rối tung hết lên rồi, mình bắt buộc phải bắt người về.

Tốc độ của đám người Thu Ảnh Đồng cực nhanh, chỉ trong thời gian vài tức đã đến đây, nhưng trận chiến ở đây cũng chỉ diễn ra trong một tức, bọn họ chỉ có thể trơ mắt nhìn Lục Ma Đằng biến mắt ở chân trời, nhìn Khải Lâm và Đa Mông biến mất, trong mắt bọn họ bị bóng đen che lấp.

- Ta đi xem một chút!

Thu Ảnh Đồng cắn răng, mặc dù biết sự mạnh mẽ của Tiến Hóa Giả Nhị Giai, nhưng mà tới mặt của kẻ địch cũng không nhìn thấy mà đã kiêu ngạo rời đi, cũng quá vô dụng rồi đó!

Bạn cần đăng nhập để bình luận