Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 2061: Bắt Đầu Trị Liệu! (2)

- Cô nương, ngươi đừng lẹt xẹt nữa, cá đều bị ngươi hù chạy mất rồi.

Dương Mạt bất đắc dĩ nói, ngồi câu cả nửa ngày nhưng bản thân hắn lại không câu nổi một con cá nào.

Nhưng mà nhìn sư tôn xem, trong sọt đã có rất nhiều cá.

- Bản thân không làm được, còn đổ trách nhiệm lên người ta, ngươi nhìn Chu lão đi, không cảm thấy xấu hổ sao!

Cố Hồng Y liếc Dương Mạt một cái, tiểu cô nương này dường như không hề sợ hãi bất cứ ai trong tông môn, vừa hay Vương Song có thể áp chế nàng một phen.

- Làm sao ta có thể so sánh với sư tôn được, cảnh giới của hắn cao hơn ta nhiều.

Dương Mạt không phục nói.

- Ha ha, ngươi đây là tâm không tĩnh, vẫn nên học hỏi sư huynh ngươi một ít, nếu như ngươi có thể bằng một nửa sư huynh ngươi, tương lai Thanh Nguyên Tông ta sẽ vững vàng sừng sững trong tinh hà.

m thanh Chu Càn vang lên, âm thanh vô cùng già nua, lời vừa ra khỏi miệng, đã mang theo một trận tử khí.

- Cũng không biết sư huynh khi nào trở về, trước đó cao thủ Thái Nhất Thần Tông ra tay, chúng ta lại chỉ có thể chờ, cảm giác như vậy thật khó chịu.

Dương Mạt thở dài một tiếng, trong lòng rất không bình tĩnh. Hắn biết rõ, bản thân sư tôn đã thành sắp đến cực hạn, là một tấm lá khô héo rụng, chẳng mấy chốc sẽ mất đi sự sống cuối cùng.

- Ha ha, nghĩ ta như vậy sao.

Bỗng nhiên, một âm thanh vô căn cứ vang lên từ trên đỉnh núi.

- Sư huynh!

Nghe vậy, hai mắt Dương Mạt sáng lên, giống như là hai mặt trời nhỏ, thân thể nhảy lên một cái.

- Vương Song!

Ánh mắt Cố Hồng Y cũng sáng lên, nhìn Vương Song.

- Các ngươi, hai tiểu gia hỏa này.

Vương Song vừa cười vừa nói, ngay sau đó đi đến bên cạnh Chu Càn, nhìn trên người Chu Càn tràn ngập tử khí nồng nặc, nhíu mày.

- Chu lão, Thời gian thần thủy ta mang về rồi.

Nói xong, một bình ngọc xuất hiện, được tạo thành từ Thánh Giả chi lực, có thể ngăn cách tất cả, sức mạnh của Thời gian thần thủy sẽ không thể lọt ra ngoài được!

- Thời gian thần thủy, quá tốt rồi, sư tôn được cứu rồi!

Nghe vậy, Dương Mạt ngạc nhiên mở miệng, Cố Hồng Y cũng hết sức cao hứng, Chu Càn là đỉnh cấp cao thủ trong tông môn, có hắn tọa trấn, tông môn mới có thể càng mạnh! Bất kể là vì bản thân, hay là tông môn, Chu Càn sống sót cũng là kết quả tốt nhất.

Chu Càn chậm rãi phản ứng lại, gương mặt hết sức già nua, giống như vỏ cây, không có một chút nước, hốc mắt lõm, không chút sức sống.

- Ngươi trở về rồi.

Khóe miệng Chu Càn nhấc lên một nụ cười, con mắt hắn có chút mê ly, dường như không nhìn thấy bóng dáng Vương Song.

- Sư huynh, tranh thủ thời gian trị thương cho sư tôn đi, bằng không, sư tôn sẽ không chịu nổi nữa.

Dương Mạt có chút lo lắng mở miệng, những năm này, Chu Càn một mình chống đỡ Thanh Nguyên Tông, bất kể là tu vi, hay tinh thần, cũng đã đến cực hạn cuối cùng, thậm chí chỉ một khả năng ngoài ý muốn, sẽ lập tức trở thành cọng cỏ cuối cùng.

Vương Song nghe vậy, gật gật đầu.

- Nhưng mà Thời gian thần thủy quá mạnh, thân thể Chu lão không cách nào chèo chống, ta phải điều dưỡng thật tốt trước đã.

- Chu lão, ngươi cố gắng chịu khó một chút.

- Không sao, nhiều năm như vậy đã chịu đựng, làm sao còn có thể để ý chút đau đớn này chứ.

m thanh Chu Càn khàn khàn vang lên.

- Đúng rồi, sư đệ, ngươi đến nơi chưởng giáo, lấy giúp ta một chút linh dược, theo thứ tự là...

Vương Song nhìn Dương Mạt.

- Được, ta đi liền, Hồng Y, chúng ta đi.

Dương Mạt gật đầu thật mạnh, nhanh chóng kéo Cố Hồng Y rời đi.

Nguyên lực Vương Song chuyển động, thận trọng đưa Chu Càn tiến vào bên trong nhà lá.

Một luồng hào vô cớ dâng lên, bao phủ nhà lá.

Lấy thực lực bây giờ của hắn, trừ phi chính hắn nguyện ý, bằng không, muốn đánh vỡ tầng hào quang này, trừ phi là Tôn Giả cao cấp!

Chu Càn bị một luồng nguyên lực giữ ở giữa không trung, Vương Song không sử dụng nguyên lực, mà là sử dụng sức mạnh tiểu thế giới của bản thân, chỉ có sức mạnh của tiểu thế giới bao hàmloại sức mạnh khởi đầu kia mới có thể khiến thương thế Chu Càn từng bước hồi phục.

Đương nhiên, đây chỉ là trị ngọn không trị gốc, lúc này thân thể Chu Càn giống như một cái phễu, nếu không phong bế lại, năng lượng đi vào bao nhiêu thì lọt ra bấy nhiêu!

Vương Song cũng không hy vọng chỉ có như thế mà khôi phục thương thế Chu Càn, rất nhanh, Dương Mạt đã trở về, cùng lúc đó, đi theo còn có Thanh Nguyên Tử, Thạch Nghị các vị trưởng lão còn lại ở Thanh Nguyên Tông!

- Sư huynh, đây là tất cả linh dược của tông môn, ngươi nhìn xem cần cái nào.

Dương Mạt đưa qua một Trữ vật giới chỉ.

Vương Song tiếp nhận giới chỉ này, bên trong ẩn chứa đủ loại linh dược khiến người ta hoa mắt.

Những cái này, cũng là đồ cất giấu bên trong của toàn bộ tông môn, vì thương thế của Chu Càn, bây giờ toàn bộ đều được mang tới!

- Tam Tinh Thảo, Thần Dương Quả...

Vương Song ra hiệu đám người rời đi, bản thân thì lấy ra từng loại linh dược, luyện hóa, ngưng luyện ra từng giọt linh dịch, những giọt linh dịch này được Vương Song đưa vào trong cơ thể Chu Càn, thụ dưỡng cơ thể khô khốc của Chu Càn!

Bạn cần đăng nhập để bình luận