Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 412: Tiến hóa giả xuất thủ!

- Lên cao, lên cao…

Một người kịp phản ứng, chưa chờ nghe mệnh lệnh dưới mặt đất, điên cuồng kêu to, máy bay trực thăng lần nữa điên cuồng bay lên cao, lần này, căn bản không có dừng lại, gần như sắp bay vào tầng khí quyển,

- Không xong, mau dừng lại, không thể tiếp tục bay cao nữa, nếu không máy bay trực thăng sẽ bị giải thể!

Một chiếc máy bay ném bom còn lại cũng kịp phản ứng, thấy cảnh này, không khỏi lớn tiếng kêu to trong máy bộ đàm.

Chất lượng của máy bay trực thăng đã xác định chúng nó chỉ có thể phi hành ở độ cao thấp, không thể giống như máy bay có thể cách xa mặt đất hàng nghìn mét, một khi cưỡng ép phi hành ở tầng trời siêu cao, đều sẽ có nguy cơ mạo hiểm.

Đám người Lôi Thành ở bên dưới cũng kịp phản ứng, trên mặt lộ ra vẻ khiếp sợ, nhìn thấy máy bay trực thăng thế mà bay tới tầng siêu cao độ, không khỏi kêu lớn.

- Đình chỉ lên cao! Đình chỉ lên cao!

Nhưng máy bay trực thăng lại không ngừng, phi công ở bên trong dường như bị sợ mất mật, điên cuồng điều khiển máy bay trực thăng bay lên trên.

Một tiếng “bùm” rất nhỏ vang lên, giống như một cái đinh ốc bị tróc ra, theo độ cao dần tăng lên, càng ngày càng nhiều âm thanh kia vang lên.

“Bùm! Bùm! Bùm!”

Toàn bộ mặt ngoài của máy bay trực thăng không ngừng tróc ra, nhiệt độ trên không trung cực thấp, từng đạo từng đạo gió lạnh xuyên thấu qua kẽ hở thổi vào, nhất thời khiến cho phi công đang hoảng sợ chợt tỉnh lại, phát hiện mình vậy mà đã tới khu vực tầng trời siêu cao.

Không khỏi bắt đầu điên cuồng hạ xuống, nhìn thấy máy bay trực thăng không bay lên cao nữa mà bắt đầu hạ xuống, đám người Lôi Thành đều là sắc mắt vui mừng, giá trị máy bay trực thăng là thứ hai, quang trọng nhất là loại phi công này, máy bay trực thăng không có thì có thể đi tìm, nhưng muốn bồi dưỡng một người phi công có thể chiến đấu lại cần một khoảng thời gian rất dài, thứ bọn họ khuyết thiếu hoàn toàn là thời gian.

Bây giờ vẫn còn một máy bay ném bom, một chiếc máy bay trực thăng, có thể giữ lại hai người phi công, vẫn có thể tiết kiệm một chút thời gian cho việc bồi dưỡng lại sau này.

Chẳng qua còn chưa chờ vẻ vui mừng trên mặt bọn họ lộ ra, phía chân trời, một đạo lưu quang màu đen giống như tia chớp lướt qua, với một loại tốc độ siêu âm tốc kinh khủng lao về phía máy bay trực thăng.

Đợi đến gần, đám người Lôi Thành mới phát hiện ra đây lại là một con chim toàn thân màu đen, đôi cánh khổng lồ khi duỗi ra dài tới ba trượng, lông vũ như là sắt thép đổ bê tông, hiện ra hào quang màu đen.

Bọn họ chỉ thấy con chim màu đen này vỗ cánh một cái, cánh chim như sắt thép xẹt qua máy bay trực thăng, giống như dùng dao cắt đậu hũ, trong nháy mắt chém máy bay trực thăng làm hai, vừa chớp mắt đã biến mất ở chân trời!

Nhìn chiếc máy bay trực thăng lại rơi xuống, đám người Lôi Thành lần nữa trầm mặc, sắc mặt Thu Báo Quốc hờ hững, nhìn chiếc máy bay ném bom còn lại, trong miệng gian nan phun ra ba chữ!

- Mau rút lui!

Đám người Vương Song cũng chứng kiến cảnh tượng trên bầu trời, sắc mặt đều tái xanh, bọn họ đều là Tiến Hóa Giả, càng nhìn thấy rõ ràng hơn, bao gồm việc tám chiếc máy bay trực thăng đã bị Zombie bắn hạ, một chiếc bị con chim màu đen kia phá hủy. Trong lòng vừa sợ vừa giận, kinh hãi trong Thi Quần thế mà có nhiều Zombie khủng bố như thế, thậm chí xuất hiện một con đại điểu kỳ quái. Tức giận là bởi vì đã lặp đi lặp lại nhắc nhở Lôi Thành, nhưng Lôi Thành lại không để bụng, dẫn đến tổn thất thảm trọng như vậy.

Vương Song khi nhìn tới con chim đen biến dị kia trong nháy mắt lập tức nhận được thông tin của nó.

- Thú biến dị: Hắc Điêu biến dị!

- Đẳng cấp: ? ? ?

- Năng lực: ? ? ?

- Nhược điểm: ? ? ?

- Đánh giá: Biến dị từ hắc điêu, thuộc về bá chủ trên bầu trời.

Nhìn từng dòng thông tin nhận được, Vương Song biến sắc, Dò Xét Chi Nhãn của hắn không thể nhìn ra thông tin của sinh vật cao hơn bản thân hai cấp bậc, không nghĩ tới vậy mà lại ở thời điểm này nhìn thấy một sinh vật khủng bố như thế, vẻn vẹn chỉ có thể phát hiện ra tên gọi của đối phương, hắn có thể cảm nhận rõ ràng được, coi như mình đối mặt với con Hắc Điêu Biến dị kia, cũng tuyệt đối là thua nhiều thắng ít!

- Đối phương chắc hẳn là vô tình đi ngang qua, không phải cố ý nhằm vào chúng ta, nếu không chúng ta thật sự đã nguy hiểm rồi!

Vương Song thì thào một câu, ánh mắt lập tức băng lãnh nhìn Thi Triều không ngừng vọt về phía nơi này.

- Tiếp theo, chính là chúng ta!

Sắc mặt những người khác đều nghiêm nghị, hiểu rõ tiếp theo chính là thời khắc nguy hiểm nhất, nếu như bọn họ không thể cố gắng giết được những Zombie cấp cao đó, một khi bọn chúng đi tới dưới tường thành, tường thành đối với bọn chúng mà nói hoàn toàn chỉ là đồ chơi!

Một khi thành bị phá, mấy nghìn người bình thường đều sẽ bị Thi Triều bao trùm, bọn họ đều không dám coi thường.

Nhìn thấy Thi Quần lại từ từ vọt tới phía trước, Thu Báo Quốc lạnh lùng nhìn Lôi Thành, bắt đầu đưa ra mệnh lệnh của chính mình.

- Pháo binh doanh, chuẩn bị!

Bạn cần đăng nhập để bình luận