Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 1175: Tập đoàn Tinh Nguyên (2)

Nghe vậy, Chu Ảnh sững sờ, trong ánh mắt hiện lên vẻ chấn kinh, lập tức kịp phản ứng, một mặt cười khổ, hắn không nghĩ tới Vương Song vậy mà ra quyết định như vậy. Lấy phương thức này mà liên lụy bản thân vào.

Nhưng mà nếu Vương Song đã nói như vậy, hắn cũng chỉ có thể phụ họa:

- Không sai, tập đoàn Tinh nguyên này là xí nghiệp đứng đầu của căn cứ địa chúng ta, công lao hiển hách trong quá trình tạo dựng kinh tế ở căn cứ địa, không thể không công bị người ta bắt nạt như vậy!

Chuyện cho tới bây giờ, hắn chỉ có thể trợn tròn mắt nói lời bịa đặt!

...

Tôn Hi Hạo ngồi trong văn phòng chau mày, hắn là một Tiến Hóa Giả nhất giai, bây giờ miễn cưỡng được xem như một Tiểu Cao Thủ, thủ hạ kinh doanh một tập đoàn không nhỏ —— Tập đoàn Tinh Nguyên , tư sản cũng có hơn trăm triệu, ở căn cứ địa Thành phố Giang Nam mặc dù không thể nói là một tay che trời, nhưng cũng rất có địa vị, cho dù một số nhân viên trung tầng của căn cứ địa cũng sẽ nể mặt hắn ba phần.

Tất cả đều hướng về một mặt phát triển, nhưng một xí nghiệp xuất hiện lại khiến công ty bọn họ lâm vào nguy cơ, xí nghiệp này cũng là của tập đoàn Nhậm thị, là một tập đoàn của thành phố Thịnh Hải, trải qua mấy năm phát triển, bây giờ cũng là một công tu có mấy chục ức tài sản!

Bọn họ tiến hành hợp tác vói đối phương, vô cùng vinh hạnh, nhưng một đơn đặt hàng sai lầm, công ty bọn họ bồi thường hơn sáu triệu, sau đó hắn mới phát hiện là Tập đoàn Nhậm thị cài bẫy bọn hắn, may mắn lúc ấy hắn không mở rộng hợp tác nếu không, cũng không chỉ có sáu trăm vạn tổn thất, mà toàn bộ công ty đều sẽ sụp đổ mất!

Ngay cả như vậy, mắt xích tài chính trong công ty cũng xuất hiện nguy cơ nghiêm trọng, lại nghĩ không ra cách, toàn bộ Tập đoàn Tinh Nguyên bất cứ lúc nào cũng sẽ sụp đổ mất!

- Nhậm Thanh, vương bát đản nhà ngươi!

Tôn Hi Hạo mạnh mẽ nện một quyền trên bàn làm việc, sắc mặt tái xanh.

- Tôn lão bản, tức giận vậy sao?

Một thanh âm đột nhiên vang lên, khiến cho Tôn Hi Hạo kinh hãi, văn phòng này là không gian riêng tư của hắn, không có sự cho phép của hắn cho dù có bí thuật cũng không thể tiến đến, ngẩng đầu phải răn dạy gia hỏa không hiểu quy củ một chút mới được.

Nhưng đợi đến khi Tôn Hi Hạo ngẩng đầu, lại nhìn thấy hai người đứng trước mặt mình, đồng thời hai người này hắn vô cùng quen thuộc, là đại nam nhân nắm quyền lợi lớn nhất của cả căn cứ địa, cũng là nam nhất không thể trêu chọc nhất của toàn bộ Hoa Quốc!

- Thành, thành chủ! Sao ngài lại tới đây?

Mặc dù Tôn Hi Hạo hơn ba mươi tuổi n, nhưng lúc này ngữ khí vẫn còn có chút cà lăm. Hắn chưa từng nghĩ tới Vương Song sẽ đến nơi này của mình, sau đó kịp phản ứng, giống như gắn mô tơ vào đít từ trên ghế nhảy dựng lên.

- Thành chủ, mời ngài ngồi! Mời uống trà

Nói xong muốn châm trà cho Vương Song.

Vương Song khoát khoát tay, ngồi trên ghế lão bản rộng rãi, cười tủm tỉm nhìn Tôn Hi Hạo.

- Trà thì không cần, hôm nay ta đến là nghe nói công ty chúng ta trước đó làm ăn bị người hố? Biết là ai làm không, thân là đại cổ đông công ty sao ta lại cho phép tài sản của mình bị người ta hố chứ!

Nghe thấy lời của Vương Song Tôn Hi Hạo sửng sốt, vẻ mặt không hiểu nhìn Vương Song, hắn không cho rằng Vương Song coi trọng công ty mình, cả căn cứ đều là của Vương Song, thậm chí quyền lợi ấn chế tiền tệ cũng nằm trên tay hắn, nào lại để ý đến công ty hắn.

Nhưng mà dù sao cũng đã chìm nổi nhiều năm ở Thương Hải, rất nhanh đã kịp phản ứng, trên mặt lộ ra vẻ mừng như điên, chẳng lẽ thành chủ cũng có khúc mắc với Tập đoàn Nhậm thị, cho nên, mượn lần này ra tay!

Không thể không nói, đầu hắn quả thật chuyển động rất nhanh, sau đó cung kính mở miệng:

- Không sai, thành chủ, không, chủ tịch, xí nghiệp này chỉ là tập đoàn Tôn thị của thành phố Thịnh Hải, trước đó hại chúng ta lỗ sáu trăm vạn, số tiền này vốn dĩ là hoa hồng của ngài, kết quả bị xí nghiệp này dùng cách không đứng đắn cướp đi!

- Ừm, Tập đoàn Tinh Nguyên là xí nghiệp của căn cứ địa chúng ta, mà căn cứ địa cũng có nghĩa vụ tiến hành duy quyền đối với xí nghiệp trong căn cứ, hiện tại, Tôn tổng, ngươi cần thay đổi một phần tài liệu, chứng minh tập đoàn Nhậm Thị kia sử dụng thủ đoạn xấu, sau đó chúng ta mới có thể ra tay!

Chu Ảnh bên cạnh nhàn nhạt mở miệng cười nói.

Nói xong, từ trong tay mình lấy ra hai phần văn kiện:

- Ngươi nhìn xem đúng không.

Tôn Hi Hạo cẩn thận từng li từng tí nhận lấy, nhìn thấy một phần văn kiện chi tiết liên quan tới Tập đoàn Nhậm thị hãm hại mình, mà một phần khác là hợp đồng chuyển nhượng cổ phần.

Vương Song chiếm 51% cổ phần!

Không chút do dự, Tôn Hi Hạo lập tức cầm bút lên ký tên đóng dấu, không thèm để ý Vương Song bá đạo chiếm cứ hơn phân nửa cổ phần công ty mình, thậm chí còn vô cùng hưng phấn. Hắn rất rõ ràng, mặc dù nhìn như cổ phần mình thiếu hơn phân nửa, nhưng nếu như bị những người khác biết Vương Song là đại lão bản, chỉ sợ công ty bọn họ trong nháy mắt sẽ tăng vọt mấy chục lần giá trị, đồng thời không ai dám nghĩ cách, thậm chí còn dâng tới cửa xin làm ăn với mình!

Bạn cần đăng nhập để bình luận