Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 790: Thanh âm đột nhiên xuất hiện

- Lão Từ, ngươi...

Tiến sĩ Lâm vừa muốn mở miệng, lúc này Từ Minh Khoa cũng đang giãy dụa đứng lên, trên mặt cũng dần dần có một loại thần thái sáng chói, giống như hoàn toàn khôi phục thương thế trên người, nhưng trong mắt Tiến sĩ Lâm lại hiện lên một vòng bi thương, biết đây là hồi quang phản chiêys, Từ Minh Khoa phải dùng sức lực cuối cùng, tiễn bọn hắn một đoạn đường!

- Đây là lựa chọn của, cũng là số mạng của ta!

Từ Minh Khoa nhàn nhạt mở miệng:

- Từ ngày ta mặc quân phục ta biết trách nhiệm cùng sứ mệnh của mình, vì nước mà sinh, vì nước mà chết, bây giờ, Quốc Tướng không nước, ta lưu lại một thân tàn mệnh này thì có ích lợi gì! Thà rằng như vậy, không bằng làm chút chuyện có ý nghĩa hơn, căn cứ địa Thành phố Giang Nam, ta cũng không biết nhiều, nhưng hiểu rõ bọn họ là căn cứ địa lớn nhất tỉnh Đông Sơn, người sống sót có thể sinh sống trong căn cứ tốt nhất, đồng thời ta nghe được rất nhiều chuyện tốt liên quan tới người đứng đầu căn cứ địa Thành phố Giang Nam kia, nghe nói, một vị bằng hữu của ngươi, Hứa Minh Hải tiến sĩ cũng đang ở Thành phố Giang Nam, xem ra, các ngươi đầu nhập vào Thành phố Giang Nam sẽ tốt hơn ở dưới trướng của tên gia hỏa Hầu Phong kia gia hoả kia!

Nói xong, trên người hắn bộc phát ra một cỗ khí thế cực kỳ cường hãn, tựa hồ một con mãnh hổ, tung hoành trên cánh đồng hoang dã lộ ra nanh vuốt sắc bén của bản thân.

- Nhớ kỹ, ta sẽ ngăn chặn cho các ngươi mười phút đồng hồ, không cần phải để ý đến những người khác, tranh thủ thời gian chạy, có thể chạy được bao xa thì chạy bao xa!

Thanh âm của Từ Minh Khoa còn vấn vương bên tại bọn họ, thân ảnh biến mất ở bên cạnh.

Trần Binh không tiếp tục nhìn nữa, trực tiếp để tài xế tăng mã lực đến mức tối đa, hất đoàn xe phía sau.

Mà lúc này phía sau, trên xe mấy Tiến Hóa Giả đều lộ ra biểu cảm mèo vờn chuột, nhìn đoàn xe phía trước, trong mắt bọn họ đều hiện lên vẻ giễu cợt.

- Ta nói mà, bọn họ đúng là lợi hại, từ tỉnh Trung Vân một mực chạy đến tỉnh Đông Sơn, đúng là chạy nhanh thật!

Một Tiến Hóa Giả cười lạnh:

- Nhưng mà, bọn họ cũng chỉ dựa vào Tiến hỏa giả nhất giai Từ Minh Khoa kia chống đỡ mà thôi!

- Ta thấy, Từ Minh Khoa cũng lợi hại, có thể xử lý Trương lão đại Tiến hóa giả nhất giai, tuy nhiên có đánh lén nhưng thực lực của hắn cũng không thể khinh thường, dù cho trúng một kích trước khi chết của Trương lão đại, bị trọng thương nhưng chúng ta cũng không thể mạo hiểm, miễn cho hắn trốn thoát một mạng!

Một Tiến Hóa Giả khác mở miệng.

- Thủ lĩnh biết chuyện này nổi trận lôi đình, bây giờ đã phái Tôn Lão Đại đến đây, Tôn Lão Đại cũng là cường giả nhất giai, bàn về thực lực so với Trương lão đại còn mạnh hơn, chỉ cần kịp thời chạy đến, đám người Lâm Thiên Nam cho dù có Từ Minh Khoa bảo vệ không trốn thoát được!

Tên kia dùng Tinh Thần Lực khống chế đạn bay ngược về phía Tiến Hóa Giả cười lạnh một tiếng, nói ra một tin tức kinh người.

- Tôn Lão Đại!

Những người khác nghe vậy cũng nhướng mày, vô cùng e dè, Tôn Lão Đại này cũng không phải là một người hiền lành, mặc dù là cường giả nhất giai, nhưng lại vô cùng tàn bạo, bình thường làm việc đều theo sở thích của mình, lúc này có thể cười hi hi ha ha với ngươi nhưng sau một khắc có thể trực tiếp nhất đao chém tới, trực tiếp chém ngươi thành hai nửa. Cho nên, trong căn cứ, rất nhiều Tiến Hóa Giả cũng không muốn thân cận với hắn nhưng Hầu Phong lại vô cùng thưởng thức, bởi vậy cũng không có người nào dám đắc tội với hắn.

Ngay lúc bọn hắn đang nhỏ giọng nói chuyện bỗng nhiên phát giác được Từ Minh Khoa khí thế tăng vọt, đồng thời, một thanh âm lãnh khốc vang lên.

- Giết!

Tất cả mọi người kinh hãi nhìn thân ảnh Từ Minh Khoa xuất hiện trước mặt bọn hắn, đấm ra một quyền, năng lượng màu vàng đất ở phía sau hắn hình thành một nắm đấm to bằng núi nhỏ, theo động tác của hắn, bỗng nhiên rơi xuống.

- Móa, Từ Minh Khoa này điên rồi sao, sắp chết rồi còn muốn kéo chúng ta theo nữa!

Một người hét rầm lên, vẻ mặt kinh hãi, thân ảnh mãnh liệt xoay người muốn chạy trốn, mặc dù bọn họ đều là Tiến Hóa Giả cấp chín, nhưng đối mặt với cường giả nhất giai, cho dù là trọng thương vẫn còn nhẹ.

Trước đó có thể kiêu ngạo như vậy chẳng qua là bởi vì bọn hắn đều rõ ràng Từ Minh Khoa bị một kích trước khi chết của Trương Toàn làm trọng thương, không còn sống được bao lâu nữa, lúc này mới dám yên tâm truy sát, ngay cả như vậy, bọn hắn cũng không có ý định liều mạng, chỉ muốn từ từ mài chết đối phương.

Nào ngờ bây giờ Từ Minh Khoa lại điên cuồng như vậy, cứ như vậy trước khi chết còn muốn mang bọn hắn theo, bọn họ còn chưa hưởng thụ đủ thời cơ tốt đâu, đồng thời cũng không muốn hi sinh vì căn cứ địa đâu!

- Tên điên, đừng cố gắng chống chọi nữa, đợi đến khi ngươi tiêu hao hết sức lực thì cũng là lúc ngươi phải chết!

Những người khác lui ra phía sau, không muốn cùng Từ Minh Khoa chính diện va chạm.

- Hừ, để hắn phách lối một hồi!

Bạn cần đăng nhập để bình luận