Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 1966: Cổ Diễn vẫn lạc

Thấy một màn như vậy, mấy bóng người chung quanh bày ra vẻ mặt nghiêm túc, Lâm Kinh Thiên nhẹ giọng tự nói:

- Đây là cổ tháp chi môn, Cổ Diễn phải liều mạng rồi!

- Cổ tháp chi môn, đây là bắt chước một thiên địa thần môn của Trung ương tinh vực, nghe nói trấn áp một tồn tại vô thượng, có lực lượng trấn áp vạn vật!

Thiên Nguyên Tôn giả trầm giọng mở miệng, ánh mắt ngưng trọng, mặc dù tu vi của mình mạnh hơn Cổ Diễn, nhưng đối mặt với loại thần thông nguy hiểm này cũng phải toàn lực ứng phó.

Trong lòng hắn cũng cảm thán, bây giờ tinh hà, thiên kiêu giống như măng mọc sau mưa, không ngừng xuất hiện, một đời mạnh hơn một đời.

Vương Song còn chưa không đến 100 tuổi, đã đạt được trình độ mà bọn hắn vài vạn năm mới có được, điều này khiến hắn không khỏi nghĩ tới những yêu nghiệt kia của Trung ương tinh vực.

Bóng dáng khác cũng lộ ra vẻ sợ hãi thán phục khi nhìn một màn này, Tôn Giả đại chiến, Tây Tinh Vực bao nhiêu năm rồi chưa từng có.

Trận chiến ngày hôm nay, có lẽ sẽ trở thành một trận chiến truyền thuyết trong lịch sự Tây Tinh Vực!

Quang môn trấn áp thiên địa, cuối cùng vỡ ra một khe hở, một cỗ sương mù xám ngập trời hiện lên, ở nơi này trong sương mù xám, một đôi mắt lớn hiện lên, dường như có huyết hải ngập trời, vô tận thi cốt.

Đôi mắt này xuất hiện, mảnh tinh hà này giống như tiến nhập những năm cuối kỷ nguyên, khí tức tử vong tràn ngập.

Trong đôi mắt, một chùm chùm sáng màu xám nổ bắn ra, một đao kia đụng chạm với Vương Song, va chạm ở trung tâm, bỗng nhiên hóa thành một vùng tăm tối.

Không có chút quang mang nào xuất hiện, cho dù là quang mang đều bị nuốt hết.

Tia sáng, thanh âm, đều bị hắc động nuốt hết.

Dù cho bảy thân thể tôn giả cũng phải lùi ra sau, không muốn cuốn vào đến trong trận chiến của hai phe!

Về phần Chiến Tôn cùng đám người Chu Càn, giống như 3 mặt trời nhỏ, điên cuồng đụng vào nhau, thân thể Chiến Tôn không ngừng rời xa mảnh tinh vực này, dường như muốn thoát ly chiến trường.

Bởi vậy, Chiến Tôn không có ý liều mệnh, chỉ muốn thoát khỏi chiến trường kinh khủng này.

Chu Càn cùng Dương Mạt cũng phát giác được ý đồ của Chiến Tôn, không bức đối phương đến tuyệt lộ.

Bọn họ phát giác được cảnh tượng chiến đấu của Vương Song cùng Cổ Diễn lông mày nhíu lại, khóe mắt Chiến Tôn run rẩy, trong lòng càng ra quyết định, nhất định phải mau chóng rời khỏi nơi này.

Một vòng hắc sắc quang mang giống như mặt trời nhỏ dâng lên, điên cuồng khuếch trương, giống như đạn hạt nhân oanh tạc.

Qua thời gian uống cạn chung trà, năng lượng kinh khủng nổ tung kia cuối cùng mới chậm rãi biến mất, lộ ra cảnh tượng sau đó.

Trên thân thể Cổ Diễn có một vết đao nhàn nhạt hiện lên, từ đỉnh đầu kéo dài đến lòng bàn chân!

Ngay lúc đó, nửa thân thể Vương Song phá toái, vô số huyết nhục nhúc nhích, từng đạo từng đạo khí tức màu xám tro lan tràn, ở miệng vết thương khiến cho khí tức của Vương Song hạ xuống cực hạn.

- Ngươi ...

Cổ Diễn nhìn chằm chằm Vương Song, miệng hơi hơi mở ra, khí tức trên thân giống như liệt nhật kiêu dương, nhưng sau một khắc, cỗ khí tức này hạ xuống, giống như tuyết trắng dưới ánh mặt trời.

Cổ Diễn vẫn chưa nói xong, vết đao trên người đã nhanh chóng mở rộng, trong nháy mắt, khuếch tán đến toàn bộ thân hình.

- Rầm.

Sau một khắc, thân thể Cổ Diễn ầm vang nổ tung, năng lượng kinh khủng như hồng thủy mất đi phong ấn, bộc phát trong tinh không.

Năng lượng giữa Vũ trụ cũng cố định, năng lượng của một võ giả tu hành thu hoạch được trong vũ trụ, một khi tử vong, như vậy năng lượng của thân thể này nếu như bị quấy nhiễu, cuối cùng cũng sẽ quy về thiên địa!

Năng lượng cuồn cuộn trùng kích bốn phía, hủy diệt tinh hà thập phương!

Một đời tôn giả, vẫn lạc như vậy!

Đông đảo siêu cấp cường giả xung quanh nhìn thấy một màn này, trong mắt chớp động lên vô số dị sắc.

Bọn họ cũng không ngờ tới, Cổ Diễn đồng cấp với bọn hắn hôm nay vậy mà lại vẫn lạc ở nơi này!

Mặc dù không chút hảo cảm với Cổ Diễn, nhưng bọn họ cũng không khỏi dâng lên một cảm giác tiếc thương!

- Xem ra Tây Tinh Vực sắp đổi chủ rồi!

Cửu Dương tôn giả giống như một vòng Đại Nhật, nhìn một màn trước mặt, chậm rãi nói nhỏ.

Hôm nay Cổ Diễn tử vong, có thể so với tôn giả Thanh Nguyên Tôn giả năm đó vẫn lạc, Cổ Sát Tông sợ rằng sẽ bước lên con đường Thanh Nguyên Tông đã từng!

- Ha ha, Cổ Diễn vẫn lạc, tiếp theo Cổ Sát Tinh Vực sẽ trở thành chiếc bánh ngọt lớn ở Tây Tinh Vực, xem ai có thể cắn nuốt!

Ánh mắt Hắc long tôn giả giống như hai lỗ đen, tự lẩm bẩm trong lòng.

Cổ Sát Tinh Vực là một trong chín đại tinh vực, tài nguyên ẩn chứa trong đó vô cùng phong phú, tuyệt đối vượt qua tưởng tượng của mọi người, một khi bị bất kỳ bên nào lấy được, thực lực sẽ tăng vọt, trở thành đệ nhất đại thế lực của Tây Tinh Vực cũng không phải là không thể!

Loại bánh ngọt siêu cấp này, là người đều muốn chia một miếng, cho nên, đối mặt với tình huống này, trong lòng mọi người cũng tự có tính toán riêng.

Lâm Kinh Thiên chau mày, nhìn Vương Song, lúc này, thân thể Vương Song giống như là một con búp bê vải rách rưới, nửa thân thể nổ tung.

Lúc này Vương Song, mặc dù có niết bàn Thánh Thuật mang theo, nhưng đối mặt một vị thâm niên tôn giả tập sát, vẫn phải trả cái giác cực lớn!

Bạn cần đăng nhập để bình luận