Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 250: Giết Thú Liệp Giả (2)

- Oanh kích nhanh lên, ta không trấn áp kẻ này được lâu đâu!

Vương Song tấn công liên tục khiến mọi người hoa cả mắt, chờ đến khi bọn họ kịp phản ứng, đã thấy Vương Song đã trấn áp đầu của Thú Liệp Giả, tất cả bọn họ đều chấn động không thôi.

Nhưng khi nghe được lời Vương Song nói, bọn họ trong nháy mắt hiểu ra, Vương Song có thể vây khốn được nhưng không thể đánh chết được, nghĩ lại thì cũng đúng, Kẻ Săn Mồi mà lại dễ bị giết như thế, thì đâu có khiến quân đội phải gà bay chó sủa thế này, thậm chí còn phái một tiểu đội vô cùng cường đại ra để đánh giết!

- Nã pháo! Lập tức não pháo!

Trầm Phong giật mình một cái, lớn tiếng quát với đám người ở cách đó không xa.

- Nhanh, nhanh, lập tức điều chỉnh họng pháo!

Phần đông binh lính ở bên cạnh xe thiết giáp đều vô cùng gấp gáp, biết đây là cơ hội khó mà có được, nếu bỏ lỡ, e rằng không thể đánh chết được Thú Liệp Giả này lần nữa!

Bọn họ toàn lực chuẩn bị, chỉ trong năm giây, toàn bộ ba khẩu pháo đều nhắm thẳng vào Thú Liệp Giả đang bị trấn áp kia.

- Nã pháo!

Tiếng gầm vang lên, ba đại pháo phát lập tức phát ra ánh sáng chói mắt.

Ầm

m thanh đinh tai nhức óc vang lên, đại địa oanh động, tất cả mọi người đều cảm thấy như đang có động đất, cơ thể hoảng loạn ngã rạp xuống đất, cũng chỉ có một số Tiến Hóa Giả có thể đứng vững, có thể nhìn thấy một đám mây hình nấm đang dâng lên, khói bụi đầy trời.

Một sóng xung kích cực lớn phóng ra bốn phía, giống như quang cảnh lúc cuồng phong, cây cối bốn phía đều bị thổi bay cả gốc.

Tất cả mọi người đều nằm rạp trên mặt đất, chăm chủ nhìn cảnh tượng khủng bố này, sợ mình cũng sẽ bị sóng lớn cuốn đi.

Rất nhanh, sóng xung kích cũng tiêu tan, mọi người dần dần thấy được cảnh tượng trước mặt. Gương mặt ai cũng biểu lộ ra vẻ kinh hãi.

Trước mặt mọi người xuất hiện một cái hố lớn tầm mười mét, sâu chừng mấy mét, mọi người thấy công kích khủng bố mà ba phát đạn pháo ban nãy tạo thành, đều thì thầm nói:

- Công kích khủng khiếp như vậy, Thú Liệp Giả kia chắc ngay cả mảnh vụn cũng không còn nhỉ!

- Nếu có thể ngăn trở được loại công kích này, Thú Liệp Giả kia chẳng phải là vô địch thiên hạ luôn rồi sao!

Có người vô cùng tự tin nói.

Ngày cả đám người Trầm Phong cũng vui sướng khi nhìn thấy cái hố to kia,

- Ha ha, ba phát súng pháo 155 li đồng thời oanh tạc, ta không tin Thú Liệp Giả kia có thể sống được!

- Đúng vậy, lần này chúng ta có thể trở về phục... ...

Điền Ba cũng thoải mái nói, nhưng lời còn chưa dứt, nháy mắt biểu tình như gặp phải quỷ, giống như đã thấy chuyện gì đó mà bản thân không thể tin được, nhìn về phía hố to.

Những người khác thấy biểu cảm của Điền Ba như vậy, như nghĩ đến chuyện gì, đều biến sắc nhìn về phía hố to kia, trong đó, có một thân ảnh xuất hiện, cả người dường như chẳng còn nơi nào lành lặng, thậm chí có thể thấy nội tạn trong cơ thể đều dập nát rất nhiều, nhưng vẫn có thể chậm rãi khép lại!

- Sao... ... Sao có thể? Ba phát đạn pháo kia đã oanh tạc tòa núi nhỏ lúc nãy rồi, Thú Liệp Giả này chẳng lẽ muốn nghịch thiên hả!

Trầm Phong không thể tin được nói.

- Như thế rồi mà vẫn không thể giết chết đối phương, chúng ta còn có thể làm được gì nữa đây?

Ba người khác cũng thì thào tự nói, có chút mê mang.

Chỉ có Vương Song ở một bên thấy rõ, khi ba phát đạn kia bắn vào Thú Liệp Giả, người này đã phát động kỹ năng khủng khiếp nhất của bản thân - Hư Ảnh, thân thể hóa thành hư ảnh, lúc đó, công kích vật lý trực tiếp mất đi hiệu lực, tuy rằng như thế, nhưng bởi vì uy lực kỹ năng của Thú Liệp Giả này không được phát huy hoàn toàn, uy lực của đạn pháo vẫn sinh ra sức phá hoại rất lớn với nó!

Cho nên, lúc này, Thú Liệp Giả này cũng gần như là bị trọng thương, toàn bộ chiến lực mười phần chỉ còn lại khoảng một hai, thậm chí ngay cả Tiến Hóa Giả cấp sáu cũng có thể dễ dàng giết chết.

Cho nên, nó không dám trì hoãn, muốn trực tiếp lợi dụng tốc độ cực nhanh của mình mà thoát khỏi đây, dù sao cũng bị trọng thương như thế, rất có thể sẽ bị người khác nhân cơ hội mà ra tay.

- Còn muốn chạy, nằm mơ!

Những người khác còn chưa hết sợ hãi trước khả năng khủng khiếp của Thú Liệp Giả, thậm chí quên luôn cả việc phải giết nó, chỉ có tinh quang trong ánh mắt Vương Song chợt lóe, biết đây là cơ hội ngàn năm có một, cho dù bản thân muốn giết Thú Liệp Giả này, khả năng thất bại cũng sẽ rất lớn, cho dù miễn cưỡng thắng được đối phương, thì cũng đừng hòng có thể đánh chết!

Như tia chớp, Vương Song nhanh chóng ra tay, lúc này, Người Săn Thú đã sắp cùng đường, tốc độ cũng không bằng trước kia, thậm chí một nửa trước kia cũng không bằng.

Đối mặt với một kích này của Vương Song, trong mắt Thú Liệp Giả này không thể che giấu sự sợ hãi của mình, liều mạng gia tăng tốc độ, muốn rời đi.

Ầm

Tâm niệm của Vương Song chớp động, nháy mắt xuất hiện gần một trăm quả cầu nhỏ, những quả cầu nhỏ này không ngừng dung hợp, trong nháy mắt đã trở thành một quả cầu lửa lớn màu xanh nhạt, độ nóng vô cùng khủng khiếp từ đó phát ra, dường như có thể nung cháy sắt thép.

Bạn cần đăng nhập để bình luận