Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 728: Thí nghiệm lần nữa (2)

Vương Song nhìn Từ Đông Đông và Cao Mộng Viện tràn đầy địch ý nhìn ba nữ, không chỉ cười, ôm chặt lấy Từ Đông Đông, ở bên tai nàng nói khẽ:

- Ăn dấm cái gì, lão công thích nhất chính là bọn ngươi, cùng lắm buổi tối hôm nay lão công đền bù tổn thất gấp bội cho ngươi.

Cảm nhận được động tác hai bàn tay to ở trước ngực mình, Từ Đông Đông không khỏi lộ ra một nụ cười quyến rũ, có chút đắc ý, liếc mắt nhìn Vương Song một cái, lập tức mang theo Cao Mộng Viện cao hứng rời đi.

Lúc này, Ngụy Nhiên cũng tới, Vương Song không nghĩ tới hôm nay nơi này của mình được hoan nghênh như thế, một người rồi một người tới đây.

- Làm sao?

Vương Song lười biếng mở miệng hỏi.

- Sư phụ, Tiến Hóa Giả ngài muốn ta đã bắt tới cho ngài, tổng cộng bảy tên, đều là Hòa Bình Xã.

Ngụy Nhiên cung kính mở miệng, chỉ bảy người mình bắt tới ở sau lưng.

Bây giờ Thanh Long Bang nhất gia độc đại, nhiều thế lực đều nhao nhao đến đầu nhập vào, trong đó cũng không thiếu Tiến Hóa Giả, hiện tại Tiến Hóa Giả cấp 9 trong tay hắn chỉ khoảng chừng ba tên! Những cái kia là cấp 7, cấp 8 thì nhiều, cho nên, hắn căn bản không cần tự mình động thủ, trực tiếp phân phó, đương nhiên có người động thủ bắt những Tiến Hóa Giả của Hòa Bình Xã này tới!

Có điều còn có một số thì muốn chạy trốn, thà chết chứ không chịu khuất phục, bị giải quyết trực tiếp, trong tay hắn đây đều là một số người ham sống sợ chết, vì mạng sống, muốn đầu hàng.

- Ừm, không sai!

Ánh mắt Vương Song sáng lên, Tứ Linh Chi Hỏa Sáng Sinh Chi Lực của mình đã mơ hồ sờ đến đầu mối, lần trước chiến đấu mình cũng hiểu rõ như thế nào kích phát ra Sáng Sinh Chi Lực, cho nên hắn cố ý phân phó Ngụy Nhiên bắt một số Tiến Hóa Giả của Hòa Bình Xã cho mình làm thí nghiệm.

- Đúng, sư phụ, điện báo ngài muốn ta cũng mang đến, để ở đâu cho ngài?

Đột nhiên, Ngụy Nhiên nói điện báo. Hắn cũng không rõ ràng Vương Song dùng điện báo làm cái gì, nhưng Vương Song lúc ấy phân phó hắn vô cùng trịnh trọng, để hắn phải nắm giữ điện báo của Hòa Bình Xã mang đến. Bởi vậy, hắn cũng không dám trì hoãn, thậm chí không tiếc đắc tội thế lực khác, cũng thu hoạch được đài điện báo này.

- Tốt, đài điện báo này đặt ở thư phòng đi!

Vương Song nhìn Máy Điện Báo có chút cổ xưa, nhàn nhạt mở miệng, nhưng nội tâm của hắn lại có chút kích động, rốt cục có thể liên hệ với Thu Ảnh Đồng bọn hắn!

Ngụy Nhiên dẫn người đặt điện báo trong thư phòng Vương Song, Vương Song nhìn bảy người trước mắt, khóe miệng lộ ra ý cười, nhưng rơi vào trong mắt mấy người kia, chẳng biết tại sao, lại cảm giác được từng đợt đau lòng.

- Sư phụ, những người này?

Ngụy Nhiên đến từ sau nhìn bảy người một chút, hỏi thăm Vương Song xử trí bọn họ như thế nào.

Vương Song tiện tay vung lên, từng đạo Tinh Thần Lực hóa thành từng đầu dây thừng vô hình, trực tiếp trói chặt bảy người lại.

- Đúng rồi, Liễu Thiên Phóng của Huynh Đệ Hội vừa rồi đến chỗ của ta.

Nhìn Ngụy Nhiên muốn rời khỏi, Vương Song nghĩ đến chuyện của Huynh Đệ Hội, mở miệng nói.

- Liễu Thiên Phóng đến?

Ngụy Nhiên hơi kinh ngạc, sau đó cười

- Nếu như ta không đoán sai, hắn nhất định là đến tặng lễ, hi vọng chúng ta có thể không tìm bọn họ để gây sự, dù sao chỗ dựa của bọn họ đã xong đời, hiện tại cũng là một cái bình vô chủ.

- Không sai, cho nên hắn muốn đầu quân dựa vào chúng ta, ngươi chuẩn bị một chút tiếp nhận công việc, chỉ sợ rất nhanh bọn họ sẽ liên hệ ngươi!

Vương Song gật đầu.

- Động tác của hắn ngược lại là rất nhanh, ta đang chuẩn bị kế tiếp xuống tay với bọn họ đấy?

Ngụy Nhiên có chút đáng tiếc mở miệng nói, có điều bọn họ đã cầu đến Vương Song nơi này, cũng coi như bọn họ vận khí tốt.

- Đã như vậy, ta qua chuẩn bị chuyện hợp nhất bọn họ,

Ngụy Nhiên gật đầu, lập tức dẫn người rời đi.

Vương Song nhìn bảy người còn thừa lại, trực tiếp đưa bọn hắn đến thư phòng, Hồ Văn Văn và Bạch Manh Manh đều nhìn một màn này, trong mắt Hồ Văn Văn lóe lên một tia hi vọng, bọn họ đều rõ ràng ý Vương Song, cái này là chuẩn bị mang những Tiến Hóa Giả này làm thí nghiệm, chữa khỏi thương thế trên mặt Hồ Văn Văn.

- Ta đi xem một chút

Hồ Văn Văn cắn môi dưới, đây đối với nàng mà nói là một sự kiện vô cùng quan trọng, quan trọng hơn so với bất cứ thứ gì.

Hai người Bạch Manh Manh và Đồng Vũ do dự một chút, cũng quyết định cùng đi xem.

Trong thư phòng, Vương Song nhìn bảy người, không nói nhảm, trực tiếp động thủ, dù sao những người này đều là người Nhật Quốc, không có một người nào không đáng chết, cho nên hắn dùng để làm thí nghiệm một chút cũng không cảm thấy cái gì.

"Ầm."

Một ngọn lửa màu vàng xuất hiện trên tay Vương Song, trực tiếp bị hắn vỗ nhẹ lên trên người người đầu tiên.

"Ô....."

Trong mắt nam tử lóe lên một tia hoảng sợ, thân thể không ngừng giãy dụa, có điều lại không cách nào trốn tránh, cảm nhận được cảm giác giống như trong nham thạch, lúc này, bọn họ mới hối hận sao không trực tiếp tự vận bỏ mình!

Những người khác nhìn thấy Vương Song tàn nhẫn như vậy, trong mắt đều hiện lên một tia tuyệt vọng, vốn đang hi vọng có thể đầu hàng thu hoạch được một đường sinh cơ, chỗ nào nghĩ đến chờ đến lại là chuyện thống khổ hơn so với chết.

Bạn cần đăng nhập để bình luận