Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 1667: Trận chiến đầu tiên!

Trung tâm bộ lạc Tử Sơn là một tòa cung điện to lớn, toàn bộ đều do một loại kim khí vô hình chế tạo, cực kỳ to lớn, đi theo Tử Phong, hai người Vương Song đi vào trong cung điện.

Vương Song cho là trong cung điện này hẳn sẽ có rất nhiều người, không ngờ là trong cung điện có rất ít người, ở chỗ sâu, có hai lão giả đang lẳng lặng ngồi xếp bằng, giống như hai pho tượng vậy, nhưng con ngươi Vương Song co rút lại, đây là hai lão quái vật cảnh giới Tinh Chủ.

- A a, Tử Phong, đây chính là bằng hữu của Tây Tinh Vực à?

Vương Song đến gần, trong đó một lão giả bỗng nhiên mở mắt ra, ánh mắt không chút vẩn đục, ngược lại, tràn ngập tử sắc mờ mịt.

- Phụ thân! Đại trưởng lão!

Tử Phong phân phó thị nữ mang ra một ít linh quả, ngay sau đó cung kính hành lễ với hai người.

Vương Song nghe vậy, trong mắt lóe lên vẻ kinh ngạc, trước mắt hai người đều là người đứng đầu bộ lạc Tử Sơn.

- Lần đầu gặp mặt hai vị tiền bối!

Vương Song cùng Dương Mạt nhìn hai người cung kính hành lễ, bọn họ bây giờ thực lực còn kém xa tinh chủ, vì vậy chỉ có thể thu hồi sự cao ngạo của mình.

- Bộ lạc Tử Sơn không phải thế lực gì to lớn, có thể thấy hai người đến từ Tây Tinh Vực, đây là vinh hạnh của bộ lạc bọn ta, Tử Phong, chiêu đãi bọn họ thật tốt!

Lão giả phân phó một tiếng, không gian bên cạnh biến dạng, trực tiếp biến mất không thấy.

Tiếp theo, Vương Song và Dương Mạt được chiêu đãi nhiệt tình, đủ loại món ngon được mang lên, để cho hai người Vương Song tận hưởng một lần phong cách cổ xưa.

Món ngon của bộ lạc.

Qua ba tuần rượu, giữa Tử Phong và Vương Song đều quen thuộc rất nhiều, Tử Phong nói một tiếng "Vương huynh đệ" "Dương huynh đệ ", cuối cùng, vẫn là Vương Song nói.

- Tử Phong huynh, ngươi thân là thiên kiêu của bộ lạc Tử Sơn, bản lĩnh thực lực nhất định phải phi thương xuất sắc, không bằng chúng ta so tài một phen thế nào?

Lợi dụng rượu, Vương Song nói lên thỉnh cầu.

- Được ta cũng muốn mở mang kiến thức thực lực của thiên kiêu Tây Tinh Vực một phen!

Tử Phong cười to một tiếng, đứng dậy hướng về phía đại điện đi ra ngoài.

- Bọn ta đặc biệt có sân luyện tập võ cho các đệ tử đấu võ, chúng ta đến nơi đó.

Tử Phong giải thích.

Rất nhanh, bọn họ theo chân đi tới một mảnh đất cực lớn, rộng chừng trăm dặm đã chật kín người, đang quan sát trận chiến kịch liệt giữa hai người trên đài.

Thực lực Hóa Thần sơ kỳ, mỗi một chiêu đều sẽ tạo ra sóng năng lượng mạnh mẽ.

Nhưng mà trên võ đài khắc vẽ từng nét bùa chú cùng cấm chế, vì vậy, trận chiến giữa hai người không gây ra bất kỳ thiệt hại nào cho mảnh đất trống này cả.

- Bùm!

Kèm theo một tiếng vang thật lớn, một người trong đó đột nhiên bị đánh bay ra ngoài, ở phía xa dừng lại, cười khổ nhận thua.

- Tử Phong tiểu tộc trưởng tới!

Bỗng nhiên, không biết ai kêu một câu, tất cả mọi người đều là nhìn, phát hiện ba người Tử Phong cùng Vương Song, Dương Mạt.

- Tiểu tộc trưởng, không biết ngài có phân phó gì?

Lúc này, một tên đại hán, hình như là người quản lý trận đài này, lập tức hướng về phía trước, cung kính dò hỏi.

- A a, không có, chỉ là muốn mượn chiến đài để cùng hai vị bằng hữu so tài một phen.

Tử Phong thoải mái cười một tiếng, không chút vênh váo hung hăng.

- Tiểu tộc trưởng cùng người khác tỷ võ?

Nghe vây, tất cả mọi người đều sửng sốt tại chỗ, ngay sau đó như phát hiện ra tin tức gì lớn vậy, đều trợn to hai mắt, nhìn Vương Song và Dương Mạt.

- Bọn họ chẳng lẽ chính là người cùng tiểu tộc trưởng tỷ võ, nhìn bình thường không có gì lạ, không có một chút gì dáng vẻ của thanh niên!

- Thực lực của tiểu tộc trưởng mgay cả một vài trưởng lão cũng tự nhận không địch lại, hai người này giao thủ cùng tiểu tộc trưởng là tự mình tìm ngược sao!

- Ha ha, có trò hay để xem rồi, ta đánh cược, hai người này ngay cả ba chiêu của tiểu tộc trưởng cũng không trụ được!

….

Một đám người thấp giọng tự nói với nhau, trong mắt hiện lên vẻ hưng phấn vô cùng, lại có người kêu gọi bằng hữu, trong nháy mắt, gần chiến đài số lượng người tăng vọt!

Thấy mọi người xung quanh bộ dáng hưng phấn, Tử Phong có chút bất đắc dĩ nhìn Vương Song một cái:

- Thật ngại quá, Vương huynh, ta cũng không nghĩ tới sẽ là cảnh tượng như vậy, nếu không chúng ta ngày khác đi?

Vương Song cười híp mắt nhìn Tử Phong một cái, nhưng trong lòng biết rõ, Tử Phong sở dĩ nghênh ngang tới đây, chính là vì để cho mọi người biết, càng hấp dẫn nhiều người tới xem hơn, ở trước mặt mọi người đánh bại hai người bọn họ, há chẳng phải là để cho hắn ở trong bộ lạc danh tiếng mạnh hơn, thậm chí truyền ra, danh tăm cũng sẽ vang xa, dù sao, chiến thắng hai người xuất chúng của Tây Tinh Vực, tóm lại là vì giành lấy vinh dự cho Đông Tinh Vực.

- Vốn còn muốn cho ngươi giữ lại chút mặt mũi, định lặng lẽ tỉ thí, nếu không phải là ngươi muốn chọn loại phương thức này, hy vọng ngươi sẽ không hối hận!

Vương Song cười trộm trong lòng, ngược lại hắn không để ý chút động tác nhỏ này của Tử Phong, không bị thương.

- Không sao, không sao! Thắng thua không quan trọng, chủ yếu chính là nghiệm chứng xem ngươi đã học được gì từ trận chiến này!

Bạn cần đăng nhập để bình luận