Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 1789: Yến Vô Địch!

Lâm phó viện trưởng cười như không cười, giữa Tứ Đại Đạo Quán bọn họ luôn cạnh tranh lẫn nhau, đều hận không thể khiến toàn bộ thiên kiêu gia nhập vào đạo viện của mình, cho nên bình thường cũng có chút va chạm, nên quan hệ của các nhân vật cấp cao trong Tứ Đại Đạo Viện bọn họ cực kỳ căng thẳng,

- Ha ha, Thần Quyết này bác đại tinh thâm, không đoạt được cũng là bình thường, mà cac ngươi, dường như các đệ tử lần này chất lượng không tốt lắm nhỉ, nhìn qua đều như một đám gà bệnh, không nên tiến vào Tiềm Long Uyên để bị đoàn diệt…

Vạn Thanh cười tủm tỉm nói, lời nói có chút cay độc, Lâm phó viện trưởng tức giận đến nổi cả gân xanh, nếu không phải có đệ tử hậu bối ở đây, e rằng sẽ không nhịn được mà đánh với đối phương một trận.

- Ta thấy Vấn Thiên Đạo Viện các ngươi cũng không có gì đặc biệt, sợ là đến lúc đó bị Tiềm Long Uyên làm cho hoảng sợ không dám tiến vào.

Lâm phó viện trưởng hừ lạnh một tiếng, châm chọc nói.

- Hai người các người đều là những nhân vật lớn đến Đại Tần ĐếQuốc, vậy mà vừa gặp nhau đã ồn ào lên, khiến hậu bối nhìn thấy còn ra thể thống gì.

Nghe lúc Lâm phó viện trưởng và Vạn Thanh phó viện trưởng cãi nhau, lại có một tiếng cười khẽ vang lên.

Sau giây lát, không gian rung chuyển, nơi xa, đừng đạo từng đạo lưu quang đáp xuống.

Chờ đến khi những người này kết thúc, mấy học viên trong Tứ Đại Đạo Viện gồm cả Vương Song đều nheo mắt lại, nhưng người này nhìn cực kỳ trẻ tuổi, giống như những mặt trời nhỏ vậy, tràn ngập sinh cơ bừng bừng.

Người đứng đầu là một bà lão tóc trắng sắc mặt hồng hào, một thần thanh sắc vũ y, chống một cậy long đầu quải trượng, tuy nhìn có vẻ vô cùng già nua, nhưng vẫn có thể thấy được lúc tuổi trẻ nhất định là một tuyệt thế giai nhân!

- Thanh Vũ Tôn Giả!

Một bên, Mạnh Tinh Vân chậm rãi nói.

- Phó viện trưởng của Đại Diễn Đạo Viện, từng là phong hoa tuyệt đại, vô số cường giả nều khuynh đảo dưới váy nàng, trong đó có không ít đại nhân vật cấp bậc Tôn Giả, thế nhưng từ đầu đến cuối đều không có ai được nang xem trọng, kết thành đạo lữ!

- Nghe nói bối cảnh của vị Thanh Vũ Tôn Giả này rất lớn, dù chỉ là phó viện trưởng của Tam Đại Đạo Viện khác nhưng không ai muốn đối đầu với đối phương. Vị này, cũng là người duy nhất trong Tứ Đại Đạo Viện có thể chung sống hòa bình với các bên.

Trong lòng đám người Vương Song có chút chấn động, hiếu kỳ nhìn đối phương, quyết định nhớ rõ bộ dáng của đối phương trong đầu, những người này, nếu ở Tây Tinh Vực, đều có thể làm bá chủ một vực, không ngờ hôm này đều liên tục xuất hiện ở đây, Vương Song biết, chuyện này chỉ vừa mới bắt đầu, thời gian trôi qua, chắc chắn sẽ xuất hiện càng nhiều những nhân vật kinh khủng hơn, Đại Tần Đế Quốc là cường hãn nhất, vị Tần Hoàng bệ hạ trấn áp một nước cũng sẽ xuất hiện ở đây!

Vương Song nhìn đội ngũ của Đại Diễn Đạo Viện, trừ một số cường giả thế hệ trước, còn có rất nhiều cường giả trẻ tuổi, thậm chí Vương Song còn phát hiện một số người chính là người quen của mình trong đó, ba người Liễu Vạn Trọng, Chung Đỉnh Thần, Tô Uyển Linh, ba thiên kiêu ở Trấn Yêu Thành đều ở trong đó, nhưng lúc này bọn họ lại vô cùng thành thực, không có chút ương ngạnh khoa trương nào.

Vương Song cười thầm, xem ra mấy người này sau khi vào Đại Diễn Đạo Viện chịu không ít khổ sở, đã biết thiên ngoại hữu thiên, nhân ngoại hữu nhân.

- Thanh Vũ, lần này tốc độ các ngươi lại rất nhanh nhỉ.

Nhìn thấy Đại Diễn Đạo Viện Thanh Vũ Tôn Giả, ánh mắt của Lâm phó viện trưởng và Vạn Thanh đều có chút kiêng kị, cười nhẹ chào hỏi, bầu không khí giương cung bạt kiếm trước đó giờ đã không còn nữa!

- Ha ha, Đại Diễn Đạo Viện bọn ta vẫn luôn nhanh như vậy mà, chỉ có Hắc Bạch Đạo Viện, còn gần nơi này hơn cả bọn ta, vậy mà đến bây giờ vẫn còn chưa đến, quả nhiên, có được một Chí Tôn Thiên Tài, đệ khí cũng không giống như trước…

Thanh Vũ Tôn Giả nắm long đầu quải trượng trong tay, cười nhẹ nói, đôi mắt nhìn về phía xa, tựa như tùy ý, nhưng mọi người đều nghe ra được ý bất mãn trong lòng.

Lâm vó viện trưởng và Vạn Thanh còn bất mãn với Hắc Bạch Đạo Viện hơn nên đều nhìn nhau cười, lúc này, không gian ở phía xa bỗng nhiên chấn động, một tiếng cười khẽ ở phía xa truyền đến.

- Thanh Vũ viện trưởng thứ lỗi, Hắc Bạch Đạo Viện ta lần này có việc nên trì hoãn một chút, Đạm Thai xin bồi tội với Hướng Thanh Vũ viện trưởng.

Nghe âm thanh này, sắc mặt của Lâm phó viện trưởng và Vạn Thanh đều cứng đờ, lập tức hừ lạnh một tiếp, trực tiếp quay đầu đi, giống như vô cùng chán ghét với chủ nhân của âm thanh này.

Không gian vặn vẹo, từng nhân ảnh lần lượt đáp xuống, Vương Song nhìn kỹ lại, phát hiện những người trước mắt này đều có ống tay áo là m Dương Đồ Văn, giống như Thái Cực Đồ vậy, ánh mắt của những người này khinh miệt nhìn đám người Tam Đại Đạo Viện còn lại, giống như cảm thấy bản thân trời sinh tài trí hơn người!

- Đạm Thai Huyền, phó viện trưởng của Hắc Bạch Đạo Viện, cũng là sư tôn của vị Cái Thế Thiên Kiêu của Thạch gia kia!

Bạn cần đăng nhập để bình luận