Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 2117: Chúc Long

- Tộc trưởng quyết định phong tỏa Phượng Hoàng Tinh, bố trí Cửu Thiên Phượng Vũ đại trận, phòng ngừa phát sinh ngoài ý muốn. Vương Song, mấy ngày này, ngươi tốt nhất nên ở lại tòa cung điện này, không nên tùy tiện ra ngoài.

Thu Ảnh thở dài, chậm rãi nói.

- Phong tỏa Phượng Hoàng Tinh?

Nghe vậy, Vương Song chấn động, đây là đại sự, không giống Long Chồn nhất tộc, bị Thiên Lang nhất tộc phong tỏa từ bên ngoài, mà lúc này đây, lại là phong tỏa từ bên trong!

- Đúng vậy, cho nên tộc trưởng phân phó, ngoại tộc nhân không được phép tiến vào trong tộc, ngươi là ngoại lệ, nhưng tộc trưởng cũng nói, không được đi ra khỏi cung điện, thậm chí còn lấy bảo vật trấn trụ tòa điện này!

Thu Ảnh Đồng bất đắc dĩ nói, ngay lập tức, cảm nhận được bên ngoài cung điện, bỗng nhiên xuất hiện một đạo phòng hộ tráo, vững vàng phòng hộ cung điện!

Vương Song lạnh mặt, đây là không tin mình.

- Vương Song, trong khoảng thời gian này, chỉ có thể để ngươi chịu ủy khuất rồi, đợi chuyện này qua đi, chúng ta lập tức rời khỏi nơi này!

Thu Ảnh Đồng nhẹ giọng mở miệng.

- Nể mặt ngươi, ta không so đo...

Vương Song lắc đầu, không nói gì.

Thời gian chậm rãi trôi qua, nháy mắt đã ba ngày trôi qua, trong khoảng thời gian này, Phượng Hoàng nhất tộc nâng cao lực lượng toàn tộc, xây dựng Cửu Thiên Phượng Vũ đại trận, hóa thành một thân ảnh phượng hoàng khổng lồ, che khuất bầu trời, chậm rãi tản ra uy thế khủng khiếp!

Đây là trấn tộc đại trận của Phượng Hoàng nhất tộc, nâng toàn lực của tộc, hình thành uy lực có thể so với thánh giả!

Vương Song cảm giác được không khí trên Phượng Hoàng chủ tinh càng thêm nghiêm trọng, mơ hồ có loại cảm giác mưa to gió lớn ập đến, lần lượt xuất hiện từng khí tức đáng sợ, có thể nói là giống như một kẻ thù.

Vương Song nhẹ nhàng chạm chiếc giới chỉ lưu ly trên ngón tay mình, đây là Tuyết Nguyệt Thanh giao cho hắn, nói là nếu gặp phải nguy hiểm, có thể tế xuất giới chỉ, đối phương sẽ cho mượn thần binh Yêu Đế!

- Hy vọng lần này sẽ không dùng đến...

Vương Song lẩm bẩm.

Thu Ảnh Đồng mấy ngày nay cũng không thấy bóng dáng, nghe nói là ở trung tâm trận nhãn, chủ trì trận pháp!

Đáng tiếc, cung điện của mình bị bảo vật bao phủ, ngay cả bên ngoài xảy ra chuyện gì cũng không biết.

Ngày thứ tư, Vương Song cảm giác được không gian tựa như trở nên nặng nề, giống như là mây chì vô biên, nặng trĩu.

- Tiểu Không, có thể nghĩ biện pháp để nhìn thấy tình hình bên ngoài không?

Vương Song hỏi Tiểu Không, qua miệng Thiên Lang Thánh Giả, hắn biết Vạn Giới Châu vậy mà là bảo vật của Thời Không Đại Đế!

Bảo vật của một vị đế giả làm cho hắn rung động không thôi, nhưng cũng bừng tỉnh, chỉ có bảo vật như vậy, mới xứng với một tôn đế giả!

Hắn không rõ vì sao Vạn Giới Châu lại ở Địa Cầu, thế nhưng cũng không cần hiểu rõ, đợi đến sau này tu vi của mình tăng lên, tự nhiên sẽ hiểu được.

- Giao cho ta!

Tiểu Không đắc ý cười, hai tay kết ấn, từng không gian lực tràn ngập, cả không gian nổi lên từng tia dao động, tựa như mặt nước, cảnh tượng bên ngoài nhất thời hiện lên trước mặt hắn.

Trên một cây đại thụ cao tận trời, trái cây hỗn độn tản ra một tia thiên quang, mơ hồ trong lúc đó, tựa như có một con Thần Hoàng giương cánh, điềm lành xuất hiện, thậm chí có thất thải hào quang!

Trong thiên địa từng ánh sáng hỗn độn hiện lên, còn có đại đạo thần tắc, một hương vị kỳ dị tỏa ra, ngay cả thiên địa tựa như đều trở nên sáng ngời.

- Đây chính là thánh dược trong truyền thuyết mà!

Vương Song cảm khái, hương vị này không để ý bất kỳ cấm chế nào, tựa như có thể tản mát đến bất cứ nơi đâu, ngửi được loại mùi vị này, Vương Song cảm giác được công lực của mình đang tăng lên!

- Bảo vật như vậy, nếu như có thể nuốt vào, nhân vật tôn giả đỉnh phong thăng cấp thánh giả cũng không phải không có khả năng!

Vương Song lẩm bẩm, đáng tiếc, bảo vật như vậy phải dùng để khôi phục thương thế của Phượng Chủ!

Loại bảo vật có thể nói là cấp bậc thánh dược này sinh ra, kiếp nạn phải trải qua cũng vượt quá tưởng tượng. Trong vũ trụ, kiếp nạn chia làm ba loại, thiên kiếp, địa kiếp, nhân kiếp!

Thiên kiếp chính là lôi kiếp, địa kiếp là môi trường tự nhiên của vũ trụ, nhân kiếp chính là tai họa do con người gây ra.

Thiên phát sát khí, đấu chuyển tinh di, địa phát sát khí, long xà khởi lục, người phát sát khí, địa phúc thiên long.

Thiên kiếp dịch độ, nhân kiếp khổ sở!

Hoàng chủ tiến lên, đứng ở bên cạnh quả Kỷ Nguyên, tập trung toàn bộ chú ý lên trên viên Thánh Quả này!

- Nhanh, còn thời gian một nén nhang, quả Kỷ Nguyên sắp chín rồi!

Hoàng chủ lẩm bẩm.

Nói xong, hắn nhìn về phía bầu trời, bên ngoài chủ tinh, không gian dần ngưng đọng, từng đám mây đen hiện lên, chậm rãi nuốt chửng chủ tinh!

Mơ hồ trong lúc đó, có một khủng bố không cách nào hình dung, hủy diệt chúng sinh đang giáng xuống!

- Tới đây...

Trong mắt Hoàng chủ hiện lên sát ý khủng bố, thánh uy trùng điệp.

- Ầm ầm.

Áp lực trong không gian ngưng tụ đến cực hạn, một tiếng nổ lớn, tựa như long trời lở đất, tựa như nước thiên hà đổ xuống, một hung uy ngập trời xuất hiện.

Nương theo cỗ hung uy tuyệt thế này xuất hiện là một thân ảnh lớn ngàn vạn trượng, ngay cả Nhật Nguyệt Tinh Thần cũng giống như lưu ly cầu, vây quanh cạnh đối phương, sừng sững trên Tinh Hà, đỉnh thiên lập địa!

Bạn cần đăng nhập để bình luận