Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 1002: Lưỡng bại câu thương! (3)

Không chỉ Bích Dao, bao gồm cả tất cả mọi người xem cuộc chiến, trong lòng đều hiện lên một tia kinh hãi, một trận kinh khủng vừa rồi bọn họ đều nhìn thấy, Trương Tiểu Phàm cộng thêm Tru Tiên Kiếm đều là mất mạng của mình, hiện tại Vương Song sau khi ăn một thứ gì đó không chỉ khôi phục thương thế sắp chết, còn trở nên càng khủng bố hơn.

Chuyện này là hoàn toàn không khoa học!

Thần Châu đại địa sao có thể có loại tuyệt thế thần dược này!

Nhưng trong mắt Bích Dao lại hiện lên một tia mừng như điên, nếu Vương Song có thể khôi phục thương thế của mình, như vậy chẳng phải Tiểu Phàm cũng có thể!

Mấu chốt chính là quả màu xanh biếc kia, chỉ cần mình lấy được tay đút cho Tiểu Phàm ăn, Tiểu Phàm cũng sẽ không có việc gì!

Phải, đó là trái cây đó!

Nghĩ tới đây, Bích Dao vội vàng bay đến bên cạnh Vương Song, khẩn trương nói:

- Vương Song, cầu xin ngươi cho ta một quả linh dược vừa rồi của ngươi! Ta nguyện ý trả giá bất cứ cái giá nào đánh đổi!

Còn bảo cướp đoạt từ trong tay Vương Song, nhìn thấy người vừa rồi đánh một trận đều không có loại ý nghĩ này, nàng cũng không có thực lực này, bây giờ thực lực của Vương Song càng thêm khủng bố, có thể nói cho dù là tất cả mọi người ở đây cộng lại cũng sẽ không phải là đối thủ của Vương Song!

Bởi vậy, Bích Dao chỉ có thể đau khổ cầu xin.

Thấy Bích Dao tiến lên, sắc mặt Trương Tiểu Phàm biến đổi, thấp giọng quát:

- Bích Dao, trở về, không cần cầu xin hắn!

Bích Dao tựa như không nghe thấy, đôi mắt to gắt gao nhìn chằm chằm Vương Song, tràn đầy cầu xin:

- Lúc trước ngươi nhất định phải chiến đấu với Tiểu Phàm, hiện tại hắn bị thương, sinh cơ bị xói mòn, ngươi cũng có trách nhiệm, ta biết ngươi không phải là người xấu, cầu xin ngươi, cho ta một viên linh dược, cứu Tiểu Phàm!

Vương Song tựa hồ giống như ma thần đứng trên không trung, một đôi mắt giống như thiên đao, sắc bén tựa như có thể đâm thủng bầu trời. Hắn trầm mặc không mở miệng, lẳng lặng đứng ở nơi đó, làm cho người ta có một loại áp lực nặng nề.

- Ngươi muốn ta cứu hắn!

Vương Song mở miệng, trong giọng nói tựa hồ có châm chọc:

- Vừa rồi còn muốn giết ta, hiện tại lại tới cầu xin ta!

Nghe giọng nói châm chọc của Vương Song, Bích Dao cắn chặt môi:

- Là ta sai rồi, ngươi muốn trừng phạt ta như thế nào cũng được, chỉ cầu ngươi cho ta một quả linh dược!

Vì Trương Tiểu Phàm, Bích Dao cúi đầu.

- Bích Dao!

Trương Tiểu Phàm phía sau nhìn thấy Bích Dao như vậy, tức giận phun ra một ngụm máu tươi, thương thế càng thêm nghiêm trọng.

- Ha ha...

Gương mặt Vương Song hiện lên một tia trêu tức:

- Muốn Sinh Mệnh Quả, ta có thể cho ngươi, chẳng qua ngươi có thể lấy ra cái gì để đổi?

Nghe được lời nói của Vương Song, Bích Dao lại hơi thở phào nhẹ nhõm, nàng sợ nhất chính là không có loại linh dược này. Nếu Vương Song đã nói như vậy, chứng tỏ trong tay hắn khẳng định còn có loại linh dược này, như vậy tất cả đều dễ có nói chuyện!

Nhưng nàng cũng hiểu rõ, loại linh dược này có thể cứu người từ trong hiểm cảnh nhất định cực kỳ trân quý, nàng chưa chắc có thể lấy ra đồ vật tương đương!

Nhưng cho dù như vậy, nàng cũng phải cố gắng hết sức, nàng không thể trơ mắt nhìn Trương Tiểu Phàm chết đi!

- Chỉ cần ngươi nguyện ý cứu hắn, cho dù ngươi muốn cái gì, ta đều sẽ cho ngươi, cho dù ta không có, ta cũng sẽ giúp ngươi tìm tới!

Bích Dao có chút vội vàng mở miệng.

Những người khác đều là nhìn Bích Dao trao đổi với Vương Song, đều không lên tiếng, cho dù là Vạn Nhân Vãng cũng thở dài nhìn thoáng qua nữ nhi của mình, khẽ lắc đầu, vì tình cảm si tình của nữ nhi mình mà tiếc hận.

Vương Song cố ý lộ ra vẻ tham lam, ánh mắt nóng bỏng nhìn Bích Dao:

- Được, nếu đã như vậy, vậy thì ta muốn... Chọn ngươi!

- Cái gì!

Bích Dao sửng sốt, không rõ ý tứ của Vương Song.

- Chính là ngươi làm nữ nhân của ta!

Vương Song theo đó lộ ra một tia nóng bỏng, giống như muốn ăn sạch Bích Dao.

Cái gì!

Không chỉ có Bích Dao, phàm là người nghe được Vương Song nói đều sửng sốt một chút, có chút khiếp sợ, bọn họ đều biết Bích Dao là vị hôn thê của Trương Tiểu Phàm, hiện tại Vương Song nói như vậy, thì đặt Trương Tiểu Phàm ở đâu!

Hơn nữa điều kiện như vậy Trương Tiểu Phàm căn bản sẽ không đồng ý, nếu thật sự dùng nữ nhân của mình đổi lấy mình sống sót, Trương Tiểu Phàm tình nguyện tự mình đi chết!

Quả nhiên, ngay sau đó, lập tức nghe được giọng nói khàn khàn của Trương Tiểu Phàm.

- Bích Dao, không cần đáp ứng hắn, ta cho dù là chết cũng sẽ không để cho ngươi được như ý!

Vẻ mặt Trương Tiểu Phàm phẫn nộ nhìn Vương Song, không nghĩ tới Vương Song hèn hạ như vậy, lý lại đưa ra yêu cầu như vậy!

Trương Tiểu Phàm hắn cho dù chết, cũng sẽ không để Bích Dao đáp ứng đối phương!

- Ha, quyền quyết định cũng không ở trong tay ngươi!

Vương Song lạnh lùng cười, lập tức nhìn Bích Dao:

- Thế nào, Bích Dao, chỉ cần ngươi đáp ứng trở thành nữ nhân của ta, ta sẽ cho Trương Tiểu Phàm một quả linh dược, cứu hắn!

Bích Dao mím chặt môi, ánh mắt không ngừng giãy dụa, một mặt là sinh mệnh của Trương Tiểu Phàm, một mặt là sự trong sạch và tình yêu của mình!

- Bích Dao, ngươi dám đáp ứng, ta lập tức chết ở trước mặt ngươi!

Bạn cần đăng nhập để bình luận