Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 2000: Thần Uyên! (2)

- Ha ha, được, Vương Song đại ca, đến lúc đó anh em chúng ta liên thủ, cùng nhau lật đổ chủng tộc này!

Tôn Ngôn cũng hưng phấn nói.

Bản thân nó là một nhân vật vô pháp vô thiên, biết thực lực của Vương Song so với mình cũng không kém chút nào, Vương Song nguyện ý trợ giúp hắn, trong lòng hắn tự nhiên có thêm sức mạnh.

- Nhưng những chuyện này đều phải đợi đến khi chúng ta thăng cấp Tôn giả, hiện tại vẫn là trước tiên phải tập trung vào Thời Gian Đàm ở trước mắt đi!

Vương Song mỉm cười nói.

- Không sai, hiện giờ dưới Thời Quang Thần Sơn hẳn là đã tụ tập toàn bộ thiên kiêu Nam Tinh Vực, muốn đạt được ba cái danh ngạch kia có lẽ sẽ rất khó!

Tôn Ngôn cũng nói:

- Vị thanh niên áo bào xám vừa rồi kia hẳn là Kiếm Vạn Sinh, ba năm trước, đã từng có một người một thanh kiếm giết xuyên qua một thế lực tông môn cấp bậc Tôn giả, ngay cả vị Tôn giả kia cũng không có vượt qua được mười kiếm của đối phương!

- Vị Kiếm Vạn Sinh này, ở trong tứ đại kiêu dương, chỉ ở vị trí thứ hai, thật sự khó có thể tưởng tượng, Lâm Băng Lam ở vị trí thứ nhất đến tột cùng sẽ mạnh cỡ nào!

Vương Song có chút sợ hãi nói, tuy rằng chỉ là lần đầu tiên gặp mặt, nhưng hắn có thể cảm nhận được đối phương mạnh mẽ, vị Kiếm Vạn Sinh này đã bước đầu lĩnh ngộ được kiếm ý.

- Tôn Ngôn tiểu đệ, nếu như ngươi giao thủ với nó, ngươi sẽ có bao nhiêu phần thắng?

Trong mắt Vương Song hiện lên một tia cổ quái, cười nhạt nói.

- Vương Song đại ca, ngươi cùng hắn giao thủ, sẽ có bao nhiêu phần thắng?

Tôn Ngôn sửng sốt, lập tức chuyển ánh mắt, cười hì hì hỏi ngược lại.

- Ha ha...

Nghe vậy, Vương Song mỉm cười, không nói gì nữa.

Cơm nước xong, mọi người không tiếp tục ở lại, bắt đầu lên đường.

Vương Song thì dẫn theo Tiếu Tiếu, ở quanh thân hình thành một cái lồng bảo vệ để ngăn cản gió mạnh.

......

Từng luồng ánh sáng từ trong hư không lần lượt hiện lên, càng đi về phía trước, số lượng càng nhiều.

Nhưng đám người Vương Song tò mò phát hiện, một ít độn quang đến phía trước đều sẽ chuyển hướng, bay tới chỗ khác!

- Đại ca ca, ta cảm giác phía trước có một cỗ khí tức rất đáng sợ.

Bỗng nhiên, Tiếu Tiếu bên cạnh Vương Song bỗng nhiên nói, vẻ mặt sợ hãi nhìn về phía trước, bàn tay nhỏ bé trắng bệch như ngọc.

Trong nhà hàng, Phong Tình Tuyết và Thủy Mạc Hân đã tắm rửa sạch sẽ và thay quần áo mới cho Tiếu Tiếu.

Nghe vậy, Tôn Ngôn kinh ngạc nhìn đối phương:

- Ta vừa mới phát hiện ra, ngươi lại nhanh hơn ta!

- Các ngươi không có nhìn lầm, phía trước chính là cấm địa của Thời Gian Tinh… Thần Uyên!

Phong Tình Tuyết cũng kinh ngạc nhìn Tiếu Tiếu, nhưng vẫn giải thích:

- Thần Uyên xuất hiện đã nhiều năm như vậy, ngoại trừ Thánh giả đại nhân, chỉ sợ không ai biết lai lịch của Thần Uyên!

- Đã từng có Tôn giả đi vào, nhưng lại không có đi ra, về sau Thời Gian Thánh giả xuất hiện, tự mình đặt tên là Thần Uyên, còn đưa nó liệt vào cấm địa! Bất luận kẻ nào đều cũng không được đặt chân vào đó!

- Bên trong có cái gì, lại có thể kinh động thánh giả?

Vương Song kinh ngạc hỏi.

- Không biết, có người nói là nghe được một loại rống giận nào đó.

Phong Tình Tuyết nói.

Không biết luôn luôn là đáng sợ nhất, không ai biết những gì bên trong, nhưng cũng làm cho người ta sợ hãi.

- Thần Uyên cách chúng ta bao xa? Vương Song tò mò hỏi, Tây Tinh Vực cũng có cấm địa tương tự, chỉ có Thánh giả mới có thể bước vào.

Cho nên, Vương Song cũng không ngạc nhiên lắm.

- Ước chừng còn tám ngàn dặm!

Phong Tình Tuyết tính toán một chút, lập tức nói.

- Thần Uyên, nơi thú vị như vậy sao lại không đi xem một chút chứ!

Ánh mắt Tôn Ngôn chớp động tinh quang, hưng phấn mở miệng nói.

- A Ngôn, đó chính là cấm địa, không phải nơi bình thường, cho dù Tôn giả cũng không dám tiến vào!

Phong Tình Tuyết có chút kích động nói.

- Yên tâm, ta sẽ không làm bậy, cùng lắm là ở bên ngoài chỉ nhìn một cái!

Tôn Ngôn vỗ ngực cam đoan nói.

Thế nhưng, Tôn Ngôn càng nói như vậy, đám người Phong Tình Tuyết càng cảm thấy bất an.

Nhưng bọn họ cũng biết tính tình Tôn Ngôn, biết đối phương một khi quyết định một chuyện gì đó rất khó bị thay đổi, bởi vậy, chỉ có thể bất đắc dĩ gật đầu.

Khi bọn họ tiếp cận phía trước, trên bầu trời ở xa xuất hiện từng vệt màu đen, giống như chia thế giới làm hai nửa, khu vực mà đám người Vương Song ở một khu vực sáng sủa, một nửa còn lại là khu vực tốt tăm!

Vương Song cảm giác một sự đáng sợ to lớn dâng lên từ trong nội tâm của mình, tựa như trong bóng tối ẩn dấu một con cự thú viễn cổ, thôn phệ thiên địa.

Trên trán Tôn Ngôn ngưng tụ ra từng tia ánh sáng, trong mắt chớp động vô số quang ảnh, ánh mắt hắn ngưng trọng, tựa như đang vận dụng lực lượng nào đó!

- Đại ca ca, nơi đó tựa như có một lão gia tử!

Bỗng nhiên, giọng nói non nớt của Tiếu Tiếu vang lên, khiến cho đám người Vương Song, Tôn Ngôn đều có thể nhận ra rõ ràng!

Nghe thấy lời nói của Tiếu, Vương Song cùng đám người Tôn Ngôn đều sững sờ, nhìn sang bóng tối vô tận ở phía xa xa, tinh thần lực của bọn họ tựa như nước bị dinh mực, đều không thể xuyên thấu, nhìn được tình huống bên trong, thế mà tiểu nha đầu này lại có thể nhìn thấy!

Bạn cần đăng nhập để bình luận