Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 394: Thi triều (3)

Trung tâm thuỷ triều Zombie, một vật thể toàn thân đen kịt giống như thằn lằn liếc nhìn Vương Song trên không trung một cái, bên trong con ngươi như hạt đậu hiện lên tàn bạo, há miệng ra một nguồn sóng âm khủng bố nháy mắt xuyên qua không gian hướng về phía Vương Song lao tới với tốc độ lớn hơn vận tốc âm thanh.

Một đạo sóng âm này phát ra, xung quanh sinh vật này trước tiếp trở thành một bãi đất trống, trong vòng mười mét xung quanh không có một con Zombie nào còn sống, toàn bộ đều bị sóng âm khủng bố này đánh chết.

- Ầm!

Vương Song không kịp phản ứng nháy mắt bị nguồn sóng âm này bao trùm, hắn cảm giác giống như bị thiên lôi bổ trúng, thân thể truyền đến cảm giác như bị xé rách, trong đầu thì giống như bị cái búa tạ đập trúng, nước mắt nước mũi không ngừng chay ra bên ngoài.

Cánh sau lưng hắn do không được khống chế cho nên không còn vỗ, thân hình không ngừng rơi xuống, nhìn thấy Vương Song rơi xuống, Zombie phía dưới đều như hổ rình mồi nhìn một màn này, chờ đợi Vương Song rơi xuống sẽ lao vào cắn nuốt.

- A!

Lúc này trong đầu Vương Song nổi lên một trận sóng lớn, dựa vào tinh thần lực khủng bố của mình mạnh mẽ áp chế tất cả khó chịu, Vương Song gầm lên giận dữ phút chốc ánh mắt khôi phục tỉnh táo.

Trong phút chốc khôi phục, hắn khống chế đôi cánh đằng sau bay vút lên trời như tia chớp đồng thời không ngừng bay về phía thành phố Hoa Tân.

Nhìn Vương Song bay đi, trong mắt Zombie khủng bố kia hiện lên ánh sáng lạnh nhưng cũng không có tiếp tục công kích, thân ảnh lẫn vào bên trong Thi triều không biết ở đâu, những Zombie khác thấy Vương Song bay đi, có chút không cam lòng gầm rú vài tiếng, sau đó tiếp tục chạy về phía trước.

- Vù vù.

Vương Song bay nhanh về phía trước, dần dần cách Thi triều ngày càng xa, Vương Song cũng nhẹ nhàng thở ra, trên mặt có chút tái nhợt cũng hiện lên kinh hãi.

Một đòn vừa rồi hắn không có phản ứng lại nếu bản thân sử dụng phòng ngự thì cũng không chật vật như vậy, nhưng loại sóng âm kia có tốc độ quá nhanh, còn nhanh hơn so với tốc độ âm thanh, uy lực lại mạnh hơn rất nhiều so với một đòn của Tiến Hoá Giả cấp tám!

Như vậy đối mặt với công kích không kịp phản ứng này hắn chỉ có thể dựa vào thân thể của mình mà chống chọi, may mắn tinh thần lực của mình mạnh cưỡng ép bản thân tỉnh táo lại mới có thể khống chế Huyền Lân Sí bay đi.

Hiện giờ tĩnh tâm lại hắn cảm giác được trong cơ thể truyền đến từng đợt đau đớn kịch liệt, giống như bị người lấy dao cắt vào người.

“Trước tiên đến thành phố Hoa Tân xem bọn họ chuẩn bị như thế nào, thuận tiện điều chỉnh lại cơ thể một chút.” Vương Song nghĩ, thân ảnh bay nhanh về phía thành phố Hoa Tân, hắn muốn đi nói cho cấp cao của thành phố Hoa Tân lúc này về quy mô của Thi triều cùng với những loại Zombie khủng bố.

Đến khi Vương Song sắp đến thành phố Hoa Tân, phát hiện vô số người bình thường ở ngoài thành không ngừng đào bẫy, bố trí người đứng gác, dây thép.

Trên tường thành một đám quân nhân bày thế trận chờ quân địch, súng máy hạng nhẹ bày ở đầu tường, sau lưng là từng rương đạn vàng óng.

Ngoại trừ viên đạn trên tường thành còn chuẩn bị lượng lớn đao sắt, trường mâu được vận chuyển lên tường thành.

- Xem ra bọn họ cũng không có đủ đạn, đến lúc đó chắc chắn sẽ dùng vũ khí chặt chém.

Vương Song nghĩ.

Vương Song hạ xuống cách tường thành mấy dặm, hắn muốn nhìn xem đối mặt với nguy cơ này thì thành phố Hoa Tân rốt cuộc dự định vượt qua như thế nào, cũng không nghĩ muốn gây ra quá nhiều náo động.

Một đường đi đến tường thành hắn có thể nhìn rõ ràng được những người thường làm việc thế nào, lão nhân trên sáu mươi tuổi, tiểu hài dưới mười tuổi, trên người bị lạnh đến run rẩy, tay bị lạnh đến mức tái xanh cũng không ngừng làm việc đào ra những cái hố to, bên dưới cắm đầy ngọn giáo, nếu như ai không cẩn thận ngã xuống tuyệt đối chỉ còn con đường chết.

Hai nơi còn lại buộc dây thép chờ Zombie đi qua sẽ cắt bọn chúng thành hai nửa.

Một bên đun một nồi đồ ăn đang sôi mặt trên có ít váng dầu, đồ ăn sôi “ùng ục, ùng ục” toả ra mùi thơm làm cho ánh mắt những người đang làm hiện lên khao khát.

Bên cạnh đồ ăn đang đun sôi, một tên mặc quần áo thật dày nhìn sơ qua khuôn mặt còn bóng loáng lạnh lùng nhìn những người làm việc, một bên quát lớn:

- Muốn ăn canh thì liều mạnh đào hầm cho ta, ai không thành thật làm thì sẽ không được dùng đồ ăn!

- Đồ ăn này là những đại nhân cấp cao thấy các ngươi đáng thương mới bố thí xuống, cũng không phải để cho những người lười biếng!

- Nếu ai lười biếng, không cần phải đợi đến khi Zombie đột kích ta sẽ ném hắn tới chỗ Zombie cho Zombie ăn!

Câu nói của nam tử dường như có một lực uy hiếp rất lớn, nghe thấy vậy tất cả mọi người đều lạnh run càng thêm liều mạng làm việc.

- Gia gia, gia gia, sao thế, đừng làm ta sợ! Nhanh tỉnh lại!

Đột nhiên một thanh âm non nớt vang lên, mọi người nhìn qua là một tiểu nam hài vô cùng gầy yếu, hắn quỳ gối bên lã nhân có chút lo lắng nhìn lão nhân, lão nhân mặc một lớp quần áo vô cùng mỏng manh, ngã trên mặt đất không biết sống chết.

- Đây không phải là lão Vu sao? Sao lại thế này?

Có người nhìn thấy một màn này, có chút nghi hoặc nói.

Bạn cần đăng nhập để bình luận