Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 313: Rễ chính

Cho nên, Vương Song vẫn tức khắc muốn tìm một cường giả thời đứng đầu thị trấn, bây giờ xem thấy tin tức của Lục Ma Đằng này, trong đầu nảy ra ý nghĩ này. Loại thực vật này dường như trời sinh cũng thích hợp Khán Gia Hộ Viện, có nó, có thể so với tường đồng vách sắt!

Bọn người Lương Vân Hải, Lý Tân ở bên ngoài nghe được tiếng gầm rung trời ở bên trong, âm thanh này xuyên qua lớp lớp cây cối ngăn cản, vang vọng bên tai bọn họ.

Bọn họ đều biến sắc, có kinh ngạc cũng có vui vẻ, vui vẻ là Vương Song đi vào, rốt cục cũng có động tĩnh truyền đến, điều này cho thấy Vương Song vẫn còn sống, kinh ngạc thì là rốt cuộc lại có nguy hiểm gì, có thể làm ra cảnh tượng kinh người thế.

- Nghe âm thanh này, giống như là tiếng nổ lớn!

Lương Vân Hải là lão tướng trải qua hàng trăm trận chiến, vô cùng mẫn cảm với tiếng nổ lớn, vừa nghe thấy, lập tức phân biệt được!

Nghe vậy, bọn người Lý Tân biến sắc, Lý Tân có chút lo lắng nói:

- Có lẽ là Tiểu Song gặp phải nguy hiểm chăng?

Trên mặt những người khác đều lộ ra vẻ lo lắng, tiếng nổ vang cách rừng rậm cũng có thể truyền đến rõ ràng, vì vậy có thể tưởng tượng được sức mạnh ở trung tâm vụ nổ.

- Hay là, bây giờ chúng ta vào xem?Nếu Vương Song gặp nguy hiểm, xem ra kẻ địch nhất định rất mạnh, chúng ta nên qua đó chiến đấu cùng hắn!

Đột nhiên, Triệu Hân mở miệng nói, lúc này, trong lòng nàng cũng có chút lo lắng, dù sao, mặc dù thực lực của Vương Song mạnh , nhưng cũng sợ song quyền nan địch tứ thủ.

Ngay cả Triệu Hân cũng mở miệng rồi, bọn người Chương Nghiệp, Vương Hổ, Đặng Mai gật đầu, lập tức, dặn dò mọi người ở yên tại chỗ, bọn hắn thì đi vào bên trong.

Lương Vân Hải nhìn thấy bọn người Triệu Hân hành động như thế, biến sắc, muốn khuyên can, lại không biết nên ngăn cản như thế nào, chẳng lẽ nói lão đại của các ngươi mặc dù có khả năng gặp nguy hiểm, nhưng lúc trước dặn dò các ngươi đừng hành động khinh suất, các ngươi đừng đi vào!

Hoặc là nói thực lực của các ngươi quá yếu, đi vào cũng chịu chết, không bằng chờ ở bên ngoài tin tức, nếu như hắn thật sự nói như vậy, xem ra, xem ra bọn người Lý Tân sẽ giải quyết mình trước!

Vì vậy, Lương Vân Hải chỉ có thể trơ mắt nhìn bọn hắn không quan tâm tiến vào khu rừng rậm làm tổn thất hai Tiến Hóa Giả mạnh mẽ của hắn.

- Chờ ta một chút, ta cũng đi!

- Bên đây, Thu Ảnh Đồng không biết đã nổi điên gì, nhìn bọn người Triệu Hân, cắn răng một cái, cũng theo đi vào.

- Tiểu Đồng!

Nhìn thấy Thu Ảnh Đồng đi vào, Lương Vân Hải biến sắc, nếu để cho Thu Ảnh Đồng gặp nguy hiểm gì, không nói đến hắn sẽ bàn giao với Thu Báo Quốc như thế nào, nàng gọi mình một tiếng bá bá mấy chục năm, cũng không thể để nàng gặp nguy hiểm gì!

Vì vậy, Lương Vân Hải giậm chân một cái, thở dài, gọi ba Tiến Hóa Giả còn lại tới, theo mình vào! Thân phận của Thu Ảnh Đồng đặc biệt, hơn nữa còn là một Tiến Hóa Giả có thực vô cùng mạnh, tuyệt đối không thể sai sót!

Ở này, vì hành động của Triệu Hân cử động kéo người ngựa hai bên xuống nước, chỉ còn lại có một số binh lính của hai bên ở đó mắt lớn trừng mắt nhỏ.

Vương Song nhìn thấy Phong Nhận của mình vượt qua , nhằm vào bên trên dây leo đang quấn lấy mình, lần này, hiệu quả rõ rệt, lập tức chặt đứt những dây leo này, có điều khiến Vương Song kinh ngạc là những dây leo này sau khí đứt gãy, lại chảy ra một chút chất lỏng màu đen, xem có vẻ vô cùng kinh khủng.

- Thực vật cũng có máu?

Trong đầu Vương Song hiện lên một dấu chấm hỏi lớn. Nhưng điều làm hắn càng kinh ngạc còn ở phía sau, chỉ thấy dây leo dứt gãy trên mặt đất hơi hơi nhúc nhích, chỉ trong nháy mắt, mọc ra lần nữa, giống hệt ban đầu!

Lúc này, một nửa dây leo kia cũng thối lui, tập hợp lại một chỗ cùng những dây leo mới mọc ra này, không ngừng điên cuồng nhảy múa, giằng co cùng Vương Song.

Vương Song nhướng mày, nhìn dây leo đối diện dài mấy chục thước, có chút lo lắng, muốn thực sự giải quyết loại thực vật này, nhất định phải tìm tới rễ chính của nó, khắc Tinh Thần Ấn Ký trên đó mới có thể thu phục nó. Nhưng mà rễ chính ẩn sâu khắp nơi, bản thân nên làm như thế nào mới có thể dụ nó ra?

Lục Ma Đằng sẽ không cho Vương Song thời gian suy nghĩ, chỉ thời gian mấy hơi thở, lần nữa tấn công Vương Song, dây leo kinh khủng lần này hóa thành cây roi, mấy chục đầu cây roi rơi xuống, xé nổ tung không khí.

Bóng người của Vương Song giống như một vệt ánh sáng, phát huy tốc độ đến cực hạn, không ngừng xê dịch ở giữa khe hở. Cây roi rơi trên mặt đất, xuất hiện từng khe rãnh sâu không thấy đáy, cây cối xung quanh càng giống như hứng chịu một cơn động đất kinh khủng vậy, toàn bộ dứt gãy, vô cùng lộn xộn.

Trốn ở một bên, trong lòng Vương Song một bên suy tư phá địch chi đạo, nếu đã chỉ có tìm tới rễ chính mới có thể giải quyết Lục Ma Đằng, như vậy, bản thân mình bây giờ cũng không cần lãng phí sức lực, dù sao đây là con quái vật giết không chết, chi bằng bản thân giữ lại sức lực đối phó những nguy hiểm khác!

Bạn cần đăng nhập để bình luận