Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 1301: Tiểu Thôn Phệ Thuật (3)

- Một đao kia, căn bản không phải là thứ mà hiện tại ta có thể nắm giữ!

Vương Song cười khổ, mặc dù chỉ có một thức đao pháp, nhưng Vương Song cũng tự mình hiểu lấy, nếu tùy tiện qlĩnh hội, không chỉ không hiệu quả, chỉ sợ “đạo” của mình cũng sẽ bị ảnh hưởng!

Bây giờ bản thân hắn như mầm non, vừa mới mọc rễ nảy mầm, mà đạo đao pháp này lại là một gốc Thông Thiên Kiến Mộc, nếu bản thân ỷ lại đối phương quá sớm, như vậy bản thân mãi mãi cũng sẽ ở dưới bóng của đối phương vĩnh viễn khó có khả năng trưởng thành.

Thậm chí hắn muốn từ trong đó lĩnh ngộ một vài thứ nhưng không thể được, Đao Đạo của đối phương thật sự quá bá đạo, Vương Song chỉ cần hấp thu một tia, thậm chí sẽ khiến cho Đao Đạo của mình sinh ra vết nứt, từ đó trở nên không viên mãn!

- Xem ra, chỉ có thể từ bỏ môn đao pháp này, chờ đến sau khi Đao Đạo của ta trưởng thành đủ để tiếp nhận cấp độ Đao Đạo của đối phương thôi!

Trong lòng Vương Song suy nghĩ, lập tức thu hồi tờ giấy màu vàng kim, tập trung Tinh Thần Lực bắt đầu lĩnh hội Điểm Tinh chỉ!

...

Thời gian từng giây từng phút trôi qua, ngày thứ ba vừa đến, Thạch sư thúc ngoại giới bỗng nhiên mở mắt ra, giống như một chùm Kinh Lôi, ánh mắt dần dần trở nên bình thản, tựa như mặt biển tĩnh lặng.

Quay đầu nhìn về phía Ngộ Đạo Thất, Thạch Nghị giống như nhìn thấy một chuyện vô cùng kinh ngạc, nghĩ một hồi, Thạch Nghị muốn truyền âm đánh thức Vương Song, Vương Song đang yên lặng ngồi xếp bằng lại mở choàng mắt!

- Ầm.

Tựa hồ có tinh hà lưu động trong mắt Vương Song, trong chớp mắt, tất cả đều bình tĩnh lại.

- Thời gian đến rồi!

Lời nói của Thạch Nghị đúng lúc vang lên, trên mặt Vương Song lộ ra nụ cười lạnh nhạt, lần nữa nhìn Ngộ Đạo Thạch ở vị trí trung tâm, phát hiện quang mang trên thạch đầu đều tiêu tán rồi!

Khó trách tông môn lại có hạn chế, nếu không ngừng sử dụng, chỉ sợ lực lượng của Ngộ Đạo Thạch đã sớm đã bị dùng hết!

Vương Song cũng vô cùng may mắn, có thể có cơ hội sử dụng Ngộ Đạo Thạch này, nếu không, sao bản thân lại có thu hoạch lớn như vậy!

Nghĩ đến sự thay đổi của hiện tại, Vương Song hưng phấn lớn tiếng gào thét.

- Sư thúc!

Đi ra ngoài của, Vương Song nhìn thấy đại hán, vội vàng cung kính mở miệng. Hắn đối với việc vị Thạch sư thúc cho thêm hai ngày? Cảm kích, không phải vậy, chỉ sợ bản thân muốn sáng tạo ra đao pháp thuộc về mình cũng không thể nào!

Hiện tại, hắn tin chắc đây là sư đệ của Chu lão!

- Ha ha, tiểu gia hỏa, xem ra lần này ngươi thu hoạch rất lớn!

Nhìn thấy Vương Song, thần đao giống như muốn rạch phá thiên khung, ánh mắt Thạch Nghị sáng lên, mở miệng cười nói.

- Tất cả những điều này vẫn phải đa tạ sư thúc!

Vương Song cười cười nói lời cảm tạ.

- Tất cả đều là ngươi nên có được, không liên quan gì đến ta!

Thạch Nghị khoát khoát tay, nhìn Vương Song muốn rời đi, bỗng nhiên mở miệng:

- Vương tiểu gia hỏa, Chu sư huynh gần đây không ở đây, nếu như các ngươi gặp phải chuyện gì thì nhớ tới tìm ta!

- Mặc dù trong tông môn có rất nhiều lời ta nói không được tính, nhưng vẫn giải quyết được vài chuyện!

Nghe vậy, Vương Song hơi kinh ngạc, vội vàng hỏi thăm:

- Sư thúc, Chu lão đi đâu thế?

- Ta cũng không biết! Sư huynh muốn đi chỗ nào, sẽ không để người khác biết.

Thạch Nghị cười khổ mở miệng.

- Đa tạ sư thúc đã thông bảo, đệ tử phải rời đi rồi!

Vương Song nói xong, xoay người muốn rời khỏi, sau một khắc, lại cảm thấy thân thể mình lạnh lẽo, biến sắc, mãnh liệt nhìn về phía nơi xa!

Một nam tử cõng một thanh kiếm chậm rãi đi tới, tốc độ vô cùng chậm chạp, nhưng mỗi một bước giống như đang đo đạc, không nhiều không ít, nam tử cực kỳ anh tuấn, khuôn mặt như Đao Phách phủ chính, vô cùng lãnh khốc, nhưng mà nhất làm cho Vương Song hoảng sợ là đối phương tựa như một thanh kiếm, một thanh Thần kiếm vô song sắc bén!

Nam tử chậm rãi đi tới, cung kính hành lễ với Thạch Nghị:

- Thạch sư thúc, ta đến mượn dùng Ngộ Đạo Thất một chút, đây là bằng chứng!

Trong tay xuất hiện một ngọc bài, muốn đưa cho Thạch Nghị.

- Ngươi đi đi, Ngộ Đạo Thạch vừa bị sử dụng, ngươi muốn lần nữa sử dụng, nhất định phải sau một tháng mới có thể!

Không tiếp nhận ngọc bài của nam tử, Thạch Nghị phất phất tay, cự tuyệt nói.

Mặc dù Ngộ Đạo Thạch là Chí Bảo, nhưng năng lượng cũng cần thời gian khôi phục, mỗi một lần sử dụng đều sẽ cực kì hao tổn lực lượng thần bí trong đó, cần thời gian đến khôi phục, cho dù không khôi phục được như trước, nhưng cũng có thể kéo dài sử dụng Ngộ Đạo Thạch, cho nên, đối với việc sử dụng Ngộ Đạo Thạch, tông môn vô cùng nghiêm ngặt!

- Hả?

Nam tử sững sờ, lập tức thu hồi ngọc bài, nhìn Vương Song bên cạnh, nhất thời hiểu rõ đối phương vừa sử dụng Ngộ Đạo Thất dẫn đến bản thân phải trì hoãn một tháng!

- Ngươi là... Vương Song! Người đánh bại Tiên Thiên Linh Thể của Nguyên Linh Tông!

Nam tử bỗng nhiên mở miệng, đôi mắt như thần kiếm, trong lúc mơ hồ có vô số kiếm ảnh chớp động!

- Thiên kiêu thứ hai trên bảng xếp hạng Lý Thuần Kiếm!

Vương Song nhìn đối phương, cảm nhận được kiếm ý gần như đâm thủng thiên khung, không cần suy nghĩ nhiều có thể đoán ra thân phận của hắn!

Bạn cần đăng nhập để bình luận