Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 666: Bát Cực Quyền! (2)

- Xoẹt!

Một khí tức vô cùng sắc bén truyền ra, trong giây lát tất cả mọi người đều cảm giác thân thể của mình bị cắt thành hai nửa, trên mặt đất xuất hiện vết đao thật sâu khoảng chừng sâu một mét!

- Này... ...

Tất cả mọi người có chút kinh hãi nhìn một màn này, cảm giác cả người đều đổ một tầng mồ hôi lạnh, lông tơ Phong Hổ cũng dựng cả lên, thiếu chút nữa đã ra tay phản kích, cũng chỉ có Hình Ưng bình tĩnh đứng ở nơi đó, nhưng trong mắt cũng không che dấu được một tia khiếp sợ.

- Vương tiên sinh, thực lực của người dường như lại tăng thêm!

Hình Ưng có chút không xác định mở miệng nói, hắn cũng chỉ là có cảm giác, cũng không xác định được, bởi vì hắn có cảm giác lần này Vương Song ra tay còn mạnh hơn một bậc so với lần trước!

- Sư phụ, thực lực của ngươi lại đột phá?

Nguỵ Nhiên một bên cũng kinh hỉ mở miệng.

- Đúng vậy! Vừa mới tăng lên một bậc!

Vương Song không có phủ nhận, ở Mạt Thế, lúc cần thiết vẫn phải phơi bày sức mạnh của chính mình, như vậy mới có thể làm cho người khác kính sợ, không dám tuỳ ý khi nhục mình.

- Thật tốt quá! Thực lực Vương tiên sinh tăng cao, ba ngày sau, cho dù là Kobe Chiba có âm mưu gì chúng ta cũng không cần phải kiêng kị!

Hình Ưng có chút hưng phấn mở miệng, hiện giờ thực lực đã khôi phục toàn bộ, trong lòng hắn cũng có chút nóng lòng muốn thử, hận không thể tìm một người nào đó đại chiến một hồi, phát tiết một chút đoạn thời gian bản thân hắn buồn bực!

Đồng thời cũng là cho những người khác biết sự khủng bố của Bát Cực Quyền, làm cho môn quyền pháp này lại trở nên có thể tỏa sáng rực rỡ như cách nó đã từng!

Trên mặt Vương Song lộ ra ý cười, hiện giờ Hình Ưng khôi phục thực lực, hắn cũng tăng lên cấp mười một, hắn tin tưởng bất kể là đối mặt với cục diện thế nào, hắn đều tin rằng hắn có thể đối mặt.

- Đúng rồi, Văn Văn đâu?

Vương Song đột nhiên nhớ tới Hồ Văn Văn, hiện giờ thực lực của hắn lại tăng cấp, ngược lại có thể thử nghiệm xem có thể kích phát Sang Sinh Chi Lực hay không, chữa khỏi thương thế trên mặt cho Hồ Văn Văn.

- Văn Văn tiểu thư đọc sách trong thư phòng, ta đi gọi nàng xuống.

Nữ hầu thấy Vương Song hỏi, vội vàng trả lời, nàng không dám nói Hồ Văn Văn là bởi vì không thể chịu nổi âm thanh dâm mỹ này cho nên mới lên lầu đọc sách. Nếu thật sự nói như vậy, Vương Song có thể không trách cứ nàng nhưng mấy người Từ Đông Đông chắc chắn sẽ đuổi nàng đi, ở nơi này của Vương Song công việc người hầu chính là một công việc béo bở, có câu nói rất hay, trước mặt vua việc vặt cũng hóa tốt, ở nơi này cho dù là một nữ hầu, không chỉ có tiền lương hơn mấy lần những nơi khác, cho dù là đi ra ngoài cũng không có một người dám coi thường, cho dù là Tiến Hoá Giả thấy các nàng cũng sẽ mỉm cười gật đầu, trước kia, đãi ngộ như vậy làm sao có thể có, không bị cho ăn một cái tát đã là không tồi.

Hơn nữa còn có một chỗ tốt lớn nhất, nếu như được Vương Song coi trọng, thu vào trong phòng có thể một bước lên trời, một bước biến thành Phượng Hoàng, các nàng đều nghe nói Vương Song cực kỳ háo sắc, mỗi đêm đều là không gái không vui, nếu không có sự tự tin nhất định đối với dáng người cùng dung mạo của chính mình thật đúng là sẽ không tới tiếp chuyện xui xẻo này.

Lúc ấy nàng hao phí không ít thủ đoạn, hối lộ không ít người, thậm chí còn tìm hiểu không biết bao nhiêu mối quan hệ, hiện tại mới có thể lăn lộn làm nữ hầu của biệt thự này, trí thông minh tất nhiên không kém, bởi vậy biết cái gì nên nói cái gì không nên nói!

Rất nhanh, Hồ Văn Văn từ trên lầu đi xuống, trên mặt của nàng cũng có một tia ửng đỏ, ánh mắt né tránh, không dám nhìn thẳng Vương Song.

Thấy vậy, trên mặt Vương Song lộ ra cười khổ, sau đó nói với Hồ Văn Văn:

- Văn Văn, lại đây, để ta xem có thể trị liệu tốt cho vết thương trên mặt của ngươi không.

Nghe vậy trên mặt Hồ Văn Văn hiện lên kinh hỉ, bất chấp thẹn thùng, có thể chữa khỏi vết thương trên mặt, đây chính là chuyện mà nàng khát vọng nhất hiện giờ.

Tất cả mọi người kinh ngạc nhìn một chùm hỏa diễm màu vàng nhạt xuất hiện trên tay Vương Song, hỏa diễm không mãnh liệt, làm cho người ta có một loại cảm giác ấm áp, chỉ có mấy người Hình Ưng cùng Phong Hổ là có vẻ mặt ngưng trọng nhìn hỏa diễm không đáng chủ ý này, bọn họ có thể cảm giác được rõ ràng bên trong hỏa diễm này ẩn chứa sức mạnh có thể đốt cháy tất cả.

- Hỏa diễm khủng bố như vậy, dùng để trị liệu vết thương? Chẳng lẽ không sợ trực tiếp đốt cháy người thành tro sao!

Hình Ưng nhướng mày, thì thào tự nói, không phải hắn không tin vào thực lực của Vương Song, nếu nói hỏa diễm của Vương Song có thể đốt núi đun biển, hắn có lẽ sẽ tin, nhưng hắn thật sự không tin hỏa diễm này lại có thể chữa thương.

Hắn lẩm bẩm không có che dấu vì vậy bị những người khác nghe thấy rõ ràng, Bạch Manh Manh cùng mấy nữ nhân cười ngọt ngào, không nói gì.

Rất nhanh, hỏa diễm của Vương Song dưới sự khống chế cẩn thận của hắn, đến gần hai má của Hồ Văn Văn, Hồ Văn Văn chỉ cảm thấy truyền đến một cảm giác ấm áp, tựa như tắm dưới ánh nắng mặt trời.

Bạn cần đăng nhập để bình luận