Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 182: Chúc mừng

Trên đường, Vương Song kể lại đơn giản tình huống ở Lý gia thôn cho Hoàng Thiên Hằng nghe. Bọn họ nghe bên trong Lý gia thôn còn có mấy trăm người, thậm chí còn có một kỳ nữ là Đổng Châu, đều hết sức kinh ngạc.

- Đổng Châu, ta đã gặp vài lần rồi, đúng là một nhân vật lớn, người mà trong đời ta bội phục không nhiều lắm, nhưng mà Đổng Châu chính là một trong số đó.

Hoàng Thiên Hằng kinh ngạc nói,

- Không ngờ nàng ở trong căn cứ của ngươi.

- Ha ha, may mắn cứu được Đổng di mà thôi, may mắn cả!

Vương Song cười nói.

Hoàng Bối Bối lúc này giống như câm điếc, không nói một lời nào

Mọi người ở đây tùy tiện nói chuyện một chút, dần dần sắp đến Lý gia thôn. Khoảng thời gian này cũng có gặp một số ít zombie phiền phức, nhưng chưa đến gần đã bị mọi người bắn chết!

Trong hai ngày này, hơi thở trong đội xe lớn như vậy, cũng dẫn đến rất nhiều zombie, thậm chí còn bị một số ít biến dị thú tấn công.

Cuối cùng, đám người Chu Ảnh, Hác Đại Hải, Chương Nghiệp phải tự mình ra tay mới có thể bảo vệ được đội xe khỏi công kích của zombie và thú biến dị.

Một lần nguy hiểm nhất là khi mọi người gặp một con chó biến dị, một con chó biến dị cấp bảy, lớn gần bằng một con bê, một viên đạn bắn vào đầu và người thú biến dị chẳng khác gì là đang gãi ngứa, thậm chí cho dù là lựu đạn cũng không thể làm bị thương đến nó, nếu không phải nhờ Vương Song ra tay, e rằng bọn họ thật sự bị tổn thất nghiêm trọng rồi!

Nhưng mà Vương Song cũng giành được một chùm sáng, bên trong chỉ có một chùm năng lượng màu trắng sữa. Sau khi Vương Song hấp thu chùm năng lượng này cộng thêm năng lượng tử vong của Biến dị cẩu bị chính mình thôn phệ, khoảng cách năng lượng tấn thăng đến cấp sáu có thể thỏa mãn hơn phân nửa rồi.

Vương Song cảm thấy có chút kinh hỉ, bây giờ mỗi tấn thăng một cấp cần lượng năng lượng nhiều vô kể, không nghĩ tới vậy mà lại ngoài ý muốn tuôn ra được một chùm năng lượng cường đại như thế, trực tiếp khiến bản thân tiến được một bước tiến rất lứn.

Về phần mọi người thấy Vương Song ngay cả một con Biến dị thú khủng bố như thế cũng có thể giải quyết, trong lòng càng kính sợ. Ngay cả Hoàng Thiên Hằng cũng vỗ tay trong lòng.

- Sắp đến rồi!

Vương Song nhìn từ xa thấy một số người đang ở hai bên đường đợi mình, nhìn thấy đoàn xe của nhóm người mình, trực tiếp đi phía trước dẫn đường.

Mọi người thẳng đường tiến lên, lái vào thôn làng, đi vào khu vực trung tâm của thôn làng, về phần xe cộ, thì đều được sắp xếp ở một bãi sân rộng trong thôn, có người chuyên môn phụ trách sắp xếp cho những người khác.

Đám người Đổng Châu, Triệu Hân, Lý Tân, Tô Vi, Thái Hiểu đều ở cửa ra vào chờ.

- Vương Song ca ca.

Tiểu nha đầu Đổng Mộng Kỳ tiến lên trước, nhìn thấy Vương Song, trực tiếp reo hò, chạy nhào vào lòng Vương Song.

- Ha ha, tiểu nha đầu!

Vương Song cười ha hả đến ôm tiểu nha đầu Mộng Kỳ.

- Nhanh lại đây, Mộng Kỳ!

Đổng Châu có chút trách cứ tiến lên đỡ Đổng Mộng Kỳ từ trên người Vương Song xuống. Vương Song giới thiệu với Hoàng Thiên Hằng:

- Đây là Mộng Kỳ, nữ nhi của Đổng di, chắc Hoàng thúc biết Đổng di nhỉ.

- Ha ha, ta biết chứ!

Khuôn mặt Hoàng Thiên Hằng tràn đầy ý cười nhìn Đổng Châu.

- Đúng rồi, đây là Triệu Hân, quản gia hậu cần nơi này của chúng ta...

- Lý Tân, Tiến Hóa Giả, cũng là hảo huynh đệ của ta, cũng là đội trưởng của đại đội chiến đấu đầu tiên ... .

- Chu Ảnh, Tiến Hóa Giả...

- Đặng Mai...

Vương Song theo thứ tự giới thiệu mọi người, bọn họ đều không phải là người bình thường, cho nên, cũng không có gì lúng túng, đều rất tự nhiên chào hỏi.

Hàn huyên một phen, Triệu Hân mở miệng cười nói:

- Tiểu Song, Hoàng thúc và mọi người đã bôn ba trên đường hai ngày rồi, ta đã sắp xếp yến hội trong đại sảnh, mở tiệc mời khách. Tất cả mọi người vào bên trong rồi hẵng trò chuyện tiếp nhé.

- Tốt, nếu đã như vậy, vậy cung kính không bằng tuân mệnh, làm phiền Triệu tiểu thư rồi!

Hoàng Thiên Hằng mở miệng cười.

Mọi người trực tiếp tiến vào đại sảnh, phân chủ khách ngồi xuống. Phần lớn người của Vương Song đều ngồi phía bên trái, mà người của Hoàng Thiên Hằng đều ngồi ở phía bên phải, phân biệt rõ ràng. Trên mặt bàn bày đầy các món ăn ngon, thịt kho tàu, gà quay, xào thịt, xào rau xanh, điểm tâm, bánh kem, hoa quả, coca cola, rượu... đều bày trên bàn, quan trọng nhất là còn có một bàn thịt Biến dị thú, Vương Song thấy rõ ràng, đó là thịt của Biến dị thú mấy ngày trước còn lại, nhìn đám người Chu Ảnh đều tỏ vẻ thèm thuồng. Trước đó cuộc sống mặc dù cũng được xem như không tệ, mỗi một bữa đều có thịt, nhưng đồ ăn phong phú giống như bây giờ chỉ có thể có tưởng tượng.

May mắn bọn họ đều không phải người bình thường, biết lễ nghi, không biểu hiện quá mức lố lăng.

Vương Song ngồi vị trí chính giữa, nhìn mọi người ngồi xuống trước mặt, trong lòng cũng hiểu rõ thế lực hai bên khác biệt muốn hoàn toàn dung hợp phải cần một khoảng thời gian. Bởi vậy, nhất niệm chuyển động, nhìn về phía đám người Hoàng Thiên Hằng.

- Chén rượu thứ nhất này, coi như tiệc đón gió tẩy trần cho Hoàng thúc và mọi người, ở xa tới đều là khách, ta đại diện cho mọi người mời các ngươi một chén!

Bạn cần đăng nhập để bình luận