Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 1632: Cổ Diễn Tôn Giả!

Vương Song và Dương Mạt thật không thể ngờ được ngay lúc này lại xảy ra biến biến đổi lớn kinh thiên như vậy, xung quanh Thanh Nguyên Phong bị đóng chặt, hộ sơn đại trận của tông môn bị phá, trong nháy mắt, mảnh Tiên Thổ này lâm vào thế hủy diệt vô tận!

Nhìn thấy đám người Lôi Càn, Thạch Nghị tìm cho riêng mình một đối thủ, hai người Vương Song có chút mê mang nhìn Chu Càn, không biết tiếp theo bọn họ hải làm gì.

- Ta sẽ đưa các ngươi đi!

Chu Càn quát khẽ một tiếng, nguyên lực trên cơ thể dần xuất hiện, giờ khắc này, cơ thể của Chu Càn thẳng tắp, giống như một gốc thiên trụ vậy.

Hai tay Chu Càn kết ấn, kết nối trận đài bằng nguyên lực, nhưng mà, từng đường Thần Liên xuất hiện, phong tỏa toàn bộ không gian, trận đài không ngừng phát sáng, không cách nào đưa bọn họ đi được!

Trên bầu trời, Thanh Nguyên Tử hít sâu một hời, không nhìn đến chiến trường khói lửa bên trong tông môn, mà vẻ mặt đầy sát ý nhìn chằm chằm Mục Huyền.

- Mục Huyền, ngươi cho rằng dựa vào Nguyên Linh Kính thì có thể chống lại ta sao, nực cười, hôm nay cho dù phải liều cái mạng của Thanh Nguyên Tử ta đây, cũng phải giết chết ngươi!

Lời nói vừa dứt, trên người hắn, khí thế như là thiên băng, thoáng như địa liệt, mái tóc đen của Thanh Nguyên Tử phất phới trong gió, khí tức khủng khiếp xuấ hiện, giống như Cửu Thiên Thần Long xuất hiện vậy.

- Chết cho ta!

Gầm lên giận dữ, thân ảnh Thanh Nguyên Tử vừa động, trong nháy mắt đã xé rách không gian, một kích đánh về phía Mục Huyền.

Đạt đến tình trạng này của hắn, một loại thần thông cường hãn đơn giản cũng là tiện tay lấy ra, nhưng Thanh Nguyên Tử đúng là hậu sinh khả úy dung hợp vô số thần thông làm làm một, một kích đánh ra, trời đất trong nháy mắt bị xé rách, tia chớp màu đen gào thét trên trời cao.

Trước một kích này, ngay cả trời đất cũng đều run rẩy, bây giờ vào thời khắc bị diệt tông, Thanh Nguyên Tử không thèm giữ lại chút gì, Phản Phác Quy Chân, Hóa Nguyên Quy Nhất, phải vận dụng sức mạnh cực hạn của bản thân để giết chết Mục Huyền, vãn hồi lại tình thế!

Đối mặt với một kích củaThanh Nguyên Tử, ánh mắt Mục Huyền trở nên nghiêm trọng, hai tay kết ấn, Nguyên Linh Kính ở trên đỉnh đầu phun ra vô tận thần quang, màu sắc rực rỡ như Vân Hà, vô số thần quang ngưng tụ, dung nhập vào trong cơ thể của Mục Huyền, sau một khắc, Mục Huyền đánh ra một chưởng, va chạm với một kích kia của Thanh Nguyên Tử.

- Cốp

Không gian vỡ nát, vạn vật hủy diệt, trong nháy mắt khi bọn họ giao thủ, ở ngay giữa trung tâm không gian đã bị hủy diệt triệt để, may mắn bọn họ ở trên không, nếu không, toàn bộ Thanh Nguyên Tông đã bị phá hủy!

Nhưng mà, hai người cũng không lùi về phái sau, một chưởng này xong, lại tiếp tục chém giết lẫn nhau ở một chỗ, từng chiêu đều như đoạt mệnh, không để lại chỗ trống nào, Thanh Nguyên Tử muốn dùng toàn bộ sức lực trong mấy chiêu này để giải quyết Mục Huyền, nhưng Mục Huyền lại có Nguyên Linh Kính trợ giúp, nên không rơi vào thế hạ phong!

- Thanh Ngọc Kính!

Thấy đánh lâu như vậy mà vẫn không xong, trong tay Thanh Nguyên Tử xuất hiện một bảo kính, nguyên lực vận chuyển, bảo kính bỗng nhiên kích xa một thần quang chói mắt,

- Ầm

Thần quang cuồn cuộn, như là ngàn vạn lôi đình nổ vang, bỗng nhiên đánh bay Mục Huyền ra ngoài!

- Chết đi cho ta!

Một chiêu đắc thế, Thanh Nguyên Tử không hề bỏ qua cơ hội vất vả mới có được này, một bước tiến đến, xé rách không gian, thuấn di đến bên cạnh Mục Huyền, một chưởng lóe lên dao động vô cùng khủng bố, dường như có thể phá vỡ cả núi.

- Muốn giết ta, nằm mơ!

Ánh mắt Mục Huyền lóe lên hàn ý, gào lớn một tiếng, tuy vô tình bị thương, nhưng muốn giết mình thì đừng mơ, trên đỉnh đầu hắn, Nguyên Linh Kính hóa thành một chùm sáng, bao phủ hắn ở bên trong, một chưởng của Thanh Nguyên Tử đánh ra, đối đầu với ánh sáng bao phủ quanh người Mục Huyền, “Cốp” một tiếng, lại lần nữa đánh bay Mục Huyền, nhưng lại không thật sự làm bị thương Mục Huyền!

Thanh Nguyên Tử nhíu mày, nhìn truyền trận ở nơi đó, phát hiện tình huống của Chu Càn, một chỉ điểm ra, nguyên lực cuồn cuộn dao động, một Thông Thiên Cự Chỉ xuất hiện, trực tiếp đánh nát Thần Liên ở phía trên Truyền Tống Trận.

- Thanh Nguyên Tử, đối thủ của ngươi là ta!

Thân ảnh Mục Huyền lại lần nữa xuất hiện trước mặt Thanh Nguyên Tử, lần này, thân ảnh Mục Huyền có chút chật vật, tóc tai bù xù, khí tức trên người có chút suy yếu, thậm chí Nguyên Linh Kính trên đỉnh đầu cũng đã ảm đạm.

Mặc dù Mục Huyền là tuyệt thế cao thủ cảnh giới Tinh Chủ, còn có Nguyên Linh Kính trợ giúp, nhưng nếu so với Thanh Nguyên Tử chỉ còn thiếu chút nữa là trở thành cấp bậc Tôn Giả thì chênh lệch này thật sự không nhỏ.

Đấu một trận, sự chênh lệch này đã xuất hiện, dù cho có Nguyên Linh Kính, cũng bị đánh bẹp!

- Mục Huyền, ngươi không hải đối thủ của ta, gọi người ở phía sau ngươi ra đây đi, ta thật muốn biết, rốt cuộc là kẻ nào mà lại muốn khiến Thanh Nguyên Tông ta biến mất như vậy!

Thanh Nguyên Tử không tiếp tục ra tay nữa, lạnh lùng nhìn Mục Huyền.

Nghe vậy, Mục Huyền sững sờ, sắc mặt lập tức thay đổi,

- Không ngờ ngươi lại có thể đoán ra được, không hổ là Thanh Nguyên Tông tông chủ!

Bạn cần đăng nhập để bình luận