Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 2186: Đào tẩu (2)

Tam Tôn Bán Thánh của Thời Gia cùng Thái Nhất cùng động thủ. Tựa như bốn vòng thần dương tỏa ra quang mang vô biên, họ đồng thời thi triển đại thuật tuyệt sát đâm nát Vương Song!

- Ầm ầm.

Vương Song không chút do dự, trong đầu xoẹt qua tia sáng trong nháy mắt dâng lên, lơ lửng trên đỉnh đầu. Sau một khắc dường như đã kích phát ra Thời gian trường hà, khí tức thời gian rơi xuống một mảng trắng xóa!

Như hỗn độn nổ tung, khí tức vô biên tràn ngập không trung không thể nhìn thấy thứ gì.

Không biết qua bao lâu, không gian khôi phục lại sự bình định. Thái Nhất Thần Tử, Đệ Bát Thần Tướng còn có tam tôn Bán Thánh đều hiện ra, toàn thân bị thương không hề nhẹ, rách tơi tả. Đặc biệt là Thái Nhất Thần Tử nửa thân đã nát tan!

- Vương Song, ta muốn ngươi phải chết!

Thái Nhất Thần Tử cả thân phát sáng đang được hồi phục liên tục. Nhìn tinh không trống rỗng. Thái Nhất Thần Tử gầm thét, thanh âm hết sức oán độc.

Hắn chưa từng phải chịu thiệt như vậy, gần như đã thảm bại. Đặc biệt là một kích cuối cùng. Giống như Thánh Giả chân chính tại thế. Một kích mà nếu không phải bốn vị Bán Thánh chặn đứng giúp hắn thì hắn sẽ bị tiêu diệt ngay tức khắc!

Cho dù vậy bốn vị Bán Thánh cũng có nhiều vết thương, họ đều kinh ngạc không thôi. Nếu như chỉ một mình đối mặt với kích cuối cùng từ Vương Song có lẽ sẽ thực sự gục ngã!

Bây giờ, Vương Song đã rời đi. Nhìn chung quanh muốn tìm được hắn đã là chuyện không thể!

- Muốn bỏ trốn trong tay Thời Gia ta. Nằm mơ!

Ba vị Bán Thánh âm trầm nói.

Bọn họ nhìn nhau rồi mỗi người của Thời Gia tay kết ấn, hư không chấn động, thần bí cổ ấn phát ra Thời gian chi quang. Trong hư không xuất hiện một bức tranh ảnh, đó là cảnh Vương Song rời đi!

- Đuổi theo. Nếu không thể lấy về bảo vật của Thời gia thì tuyệt đối không được trở về!

Ba người của Thời gia chẳng hề do dự trực tiếp đuổi theo.

- Vừa nãy Vương Song sử dụng thần thông gì mà lại kinh khủng đến vậy!

Thái Nhất Thần Tử hỏi.

Hắn chưa từng thấy sức mạnh quảng đại nào như vậy lại có thể chỉ dùng một kích bất tử mạnh nhất đánh cùng năm người họ.

- Không rõ. Dường như nó có chứa khí tức thời gian. Ta tung hoành nhiều năm tại trung tâm Tinh Vực như vậy đều chưa gặp loại thần thông đó. Trong mơ hồ ta phát giác ra rằng loại thần thông này không có đại thành. Nếu thật sự có thì sẽ chân chính có uy lực vô biên để khai thiên lập địa!

Đệ Bát Thần Tướng trầm giọng nghiêm túc giải thích.

- Cái gì! Còn chưa có đại thành mà đã kinh khủng như vậy. Nếu có thì chẳng phải sẽ chống lại được Thánh Giả luôn sao!

Thái Nhất Thần Tử chấn động, trong lòng như hít phải khí lạnh.

- Không được. Hắn phải chết nếu không thì Thái Nhất Thần Tông sẽ gặp nguy!

Thái Nhất Thần Tông đầy sát khí nói.

- Còn nữa, hãy truyền âm đến tông môn. Gọi Đệ Thất Thần Tướng, Đệ Lục Thần Tướng, Đệ Ngũ Thần Tướng tất cả đến đây!

- Lần này ta phải tiêu diệt tên tiểu tử này!

Dùng bốn vị thần tướng đối phó với Thiên kiêu vừa bước vào cảnh giới Tôn Giả. Trông mắt về trung tâm Tinh Vực, chẳng mấy ai có được loại đãi ngộ như thế!

Thậm chí hắn sẽ bị cười nhạo. Đường đường là Thần Tử Thái Nhất Thần Tông vậy mà lại phải khiêm túc đối đầu với một tên Thiên kiêu!

Đệ Bát Thần Tướng chẳng phản bác ngược lại còn nghiêm túc suy nghĩ rồi cuối cùng đồng ý.

- Được. Tập hợp bốn vị Thần Tướng kết hợp ba vị Bán Thánh của Thời Gia nhất định có thể giết chết tên đó!

Nói xong, Đệ Bát Thần Tướng vung tay vung ra thần quang rồi bay đi.

Bọn hắn rất nhanh đã đuổi theo. Bây giờ Vương Song bỏ trốn, họ tuyệt đối không để đối phương trốn đi. Trung tâm Tinh Vực rộng lớn, một khi người đó bỏ trốn ấn náu thì ngay ngay cả Đế tộc cũng tìm không ra.

Xuyên qua hư không, Vương Song sống chết bỏ chạy. Đối mặt với sự truy sát của nhiều Bán Thánh thì dù hắn có năng lực nghịch thiên vẫn không thể chống cự nổi.

Một đuổi một chạy đã hơn nửa tháng. Trong khoảng thời gian ấy, dù cho Vương Song ở đâu đều cũng rất nhanh bị đối phương đuổi theo tới đó!

Cho nên bất luận Vương Song ở đâu đều không dám ở quá thời gian!

Một ngày này, Vương Song hiện ra tại một tinh cầu. Trên tinh cầu không có nhiều cao thủ, mạnh nhất thì cũng chỉ là cảnh giới Tinh Chủ!

Vương Song thu lại toàn bộ khí tức, giống như dân thường xuất hiện tại một ngôi thành nhỏ!

Trong tửu quán, Vương Song cùng đám người Thu Ảnh Đồng ngồi cùng bàn, suy nghĩ cách thoát thân!

Nhưng bọn họ cũng không dám ngồi lâu. Nhiều nhất là một ngày, cao thủ của Thời Gia cùng Thái Nhất Thần Tông sẽ đuổi kịp.

Mỹ vị trên bàn nhưng lại không có tâm trạng để ăn chúng.

- Vương tiểu tử, chúng ta làm thế nào để thoát khỏi chúng đây?

Tiểu Thất thấp giọng nói.

Bọn họ đều hiểu nếu không thoát khỏi đám người này sẽ càng to chuyện hơn nữa, động tĩnh sẽ càng to, kẻ thù sẽ đến không kể xiết!

Vương Song cũng cau mày:

- Nếu như có trợ thủ thì hay rồi. Những người này ngược lại ta không thấy sợ. Một đấu một, ta có tự tin sẽ diệt trừ được họ. Đáng tiếc lại không có ai giúp ta tiêu diệt những người còn lại!

Bạn cần đăng nhập để bình luận