Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 1404: Thánh giả

Chiến trường Viễn Cổ, không biết vì sao lại xuất hiện, năng lượng cuồn cuộn dao động vô cùng kinh khủng, cường giả cũng có thể xưng là tróc tinh nã nguyệt, trong lúc giơ tay nhấc chân đã làm vỡ nát thiên địa.

Vương Song nhìn thấy nhất kích khủng bố, vốn dĩ cảm thấy thở không thông, nhưng nghe thấy lời nói của đám Tiểu Thất, vậy mà cảm nhận được một cỗ áp bách cường hãn, dường như cái tên này có ý nghĩa vượt qua sự tưởng tượng của hắn.

Vương Song nhìn thấy thân ảnh này, cảm thấy bản thân dường như nhìn thấy cái gọi là “đạo”.

Thân ảnh này nhìn thấy Hỗn Độn trường mâu rơi xuống, nhất chưởng vỗ nhè nhẹ ra, nháy mắt, thiên địa thất sắc, vạn vật biến mất, trong mắt mọi người chỉ còn nhất chưởng này, một chưởng này, đại biểu cho pháp, đại biểu cho đạo, đại biểu cho ý chí của người này.

Một cỗ vĩnh hằng chí cường ý cảnh truyền đến, trước một chưởng này cho dù là thiên địa cũng muốn tránh lui.

Hỗn Độn trường mâu Hủy diệt thế giới trước một chưởng này, trong nháy mắt sụp đổ, từng đạo từng đạo toái phiến phi vũ, trực tiếp đánh phá không gian, không biết đi nơi nào.

Toàn bộ Chiến trường Viễn Cổ đều kịch liệt rung chuyển, một cỗ quang mang chói mắt xuất hiện, tất cả mọi người cảm giác được trước mắt mình một mảnh trắng xoá, không nhìn rõ bất cứ thứ gì.

- Ầm.

Nương theo tia thần quang sáng chói này, toàn bộ chiến trường ầm vang vỡ nát, dường như hoa trong gương, trăng trong nước biến mất trên không Đọa Nhật Lĩnhtrên không.

Vương Song lấy lại tinh thần, nhìn Chiến trường Viễn Cổ biến mất, hắn đột nhiên quay đầu nhìn về phía Tiểu Không cùng Tiểu Thất, sắc mặt nghiêm túc:

- Hai người kia rốt cuộc là cảnh giới gì?

Ánh mắt của hắn vô cùng sáng chói, dường như phát hiện ra chuyện không thể tin nổi.

- Không phải ngươi hiếu kỳ sự tồn tại trên Tôn sao, nhìn hai người kia là biết đấy.

Ánh mắt Tiểu Không phức tạp nhìn chân trời:

- Tôn Giả là bá chủ trong vũ trụ, nhưng chỉ có Thánh giả, mới là chí cường tồn tại.

- Hợp nhất với thiên địa, Dĩ Thân Hợp Đạo, đây là thiên đạo, là Thánh giả, nhất niệm vòng diệt, nhất niên tinh hà toái.

- Bọn họ pháp lực vô biên, thậm chí có thể Nghịch Chuyển Thời Không, bọn họ tương hợp với thiên đạo, là sự tồn tại Vĩnh Sinh Bất Tử, chỉ cần Vũ Trụ vẫn tồn tại, như vậy, Thánh giả sẽ không tử vong.

- ...

- Không sai, mặc dù Tôn Giả cường đại, nhưng so với Thánh giả chẳng qua chỉ là con kiến hôi mà thôi. Thiên Đạo chi Hạ, đều là giun dế, câu nói này cũng thích hợp với Thánh giả.

Tiểu Thất cũng giải thích rõ.

- Toàn bộ vũ trụ, đỉnh tiêm thế lực quá nhiều, nhưng số lượng Thánh giả, lại là có thể đếm được trên đầu ngón tay, mỗi một người đều là Vũ Trụ Cự Bá chân chính, một chủng tộc, chỉ cần có một người tồn tại, thì đó chính là Siêu Nhất Lưu Thế Lực, sự tồn tại Trấn Áp Chư Thiên vạn giới!

Nhất Linh một mèo ngươi một lời, ta một câu nói tin tức mình biết, Vương Song chấn động đến tột đỉnh, hắn cảm thấy lực lượng của Tôn giả đã đủ nghịch thiên, nhưng không nghĩ tới Thánh giả còn khủng bố như thể!

Nghịch Chuyển Thời Không, Vĩnh Sinh Bất Tử, điều natf hoàn toàn vượt qua sự tưởng tượng của hắn.

- Thánh giả, sau này ta cũng muốn đạt tới loại cảnh giới này!

Hai mắt Vương đột nhiên xuất hiện một vòng hỏa diễm, trong lòng nổi lên một mục tiêu!

- Ha ha, tiểu gia hỏa, có dã tâm không phải chuyện xấu, nhưng ngươi biết trong vũ trụ bao nhiêu năm rồi không xuất hiện một vị Thánh giả mới nào không?

Tiểu Thất lắc đầu, sắc mặt cổ quái mở miệng, phối hợp đầu mèo của nó, trông vô cùng buồn cười.

- Đã mấy kỷ nguyên rồi, tính bình quân thì một kỷ nguyên cũng chưa hẳn có thể sinh ra một vị Thánh giả, nói cách khác, kỷ nguyên này, cho dù ngươi là thiên tài mạnh nhất vũ trụ ở, đánh bại vô số nhân vật cái thế Tôn Giả đỉnh phong cũng chưa chắc có thể trở thành Thánh giả!

- Sự ra đời của tồn tại này, rất khó khăn, mỗi tồn tại sinh ra nhất định phải được thiên địa tán thành, từ xưa đến nay, có thể trở thành Thánh giả, không phải kinh diễm vô số thời không, ức vạn trong chủng tộc thiên phú, tài tình, vận khí, thực lực mỗi một thứ đều đạt tới đỉnh phong, còn phải trải qua vô cùng khảo nghiệm thảm liệt, đào thải tất cả mọi người, một người, chân đạp vô số hài cốt, mới có thể đạt tới một bước kia.

- Ngươi muốn đạt tới một bước kia, không phải ta đả kích ngươi, hiện tại tây Tinh Vực, không có người nào có thể làm được, bao gồm cả ngươi.

Nghe thấy lời của Tiểu Thất, mặc dù Vương Song lần nữa chấn động, nhưng cũng không để bụng, ngược lại, trong lòng của hắn lửa cháy hừng hực gần như sắp ức chế không nổi, ánh mắt Vương Song sáng ngời, như là hai vầng mặt trời:

- Bời vì khó, cho nên mới có tính khiêu chiến.

- Nếu đã có người có thể làm được, ta không tin bản thân lại không đạt được! Vương Song ta tuyệt sẽ không yếu hơn người khác!

- Tốt lắm, can đảm lắm, mặc dù ta cảm thấy ngươi đang nằm mơ, nhưng ta rất hi vọng nhìn thấy ngươi đi đến một bước kia.

Tiểu Thất lắc lắc đầu mình, đập mạnh vào vai hắn.

- Đừng nói Thánh giả, có thể đạt tới Bán Thánh, đây cũng đã điều mà đa số Tuyệt Thế Thiên Kiêu một đời truy cầu!

Tiểu Không lắc đầu không hề xem trọng Vương Song.

Bạn cần đăng nhập để bình luận