Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 2185: Đào tẩu

Bốn vị Bán Thánh cũng chiến đấu trong ấm ức. Tổng thể thực lực của họ mạnh hơn Vương Song nhưng mỗi khi Vương Song bị thương thì lại tức khắc được hồi phục.

- Xoẹt.

Một điểm chỉ quang như sao băng, xuyên qua mọi thứ trong đất trời. Đáp thẳng xuống trên người Bán Thánh của Thời gia rồi xuyên qua người hắn!

Nhưng Vương Song cũng bị ba vị Bán Thánh đánh trúng và cơ thể hắn vỡ vụn!

- Ầm.

Trên bầu trời bỗng xuất hiện một đợt lôi kiếp còn kinh khủng hơn.

Ngũ hành lôi kiếp!

Kim hành chi lôi, hệt như hoàng kim. Mộc hành chi lôi, khác nào cổ mộc xanh tươi. Hỏa hành chi lôi, từ tinh thể hỏa ngọc tạo thành, chớp tia lôi quang.

Thổ hành chi lôi, chớp động quang mang ánh vàng. Thủy hành chi lôi, tràn ngập quang mang ánh xanh!

Ngũ hành lôi kiếp. Mỗi một tia có thể đánh tan tác vạn vật. Dù có là Tôn giả thì vẫn sẽ chết ngay tức khắc.

Đối mặt với kiểu lôi kiếp này, trong lòng họ cảm thấy ớn lạnh. Cho dù là Bán Thánh cũng không nguyện ý để nó bổ trúng.

- Bùm bùm.

Hàng loạt lôi đình giáng xuống, khủng bố vô song, trực tiếp nổ lên người họ tạo thành nhiều vết thương.

Từ cơ thể họ truyền đến khí tức đốt cháy.

- Hừ!

Vương Song khẽ quát, trên đỉnh đầu xuất hiện một lỗ đen hấp thu tất cả lôi đình. Hắn giẫm lên Côn Bằng Bộ, thân hình như tia chớp đến cả tia sấm cũng không thể đuổi kịp tốc độ của hắn!

- Bùm.

Tiểu thế giới xuất hiện phút chốc nhốt lại vị Bán Thánh khi nãy đấu cùng Vương Song. Một đao quang lộng lẫy xoẹt qua có thể xé nát thế giới!

- Phù.

Thời Gia Bán Thánh bị đao quang chém làm đôi.

- A.

Tiếng kêu của Bán Thánh thảm thiết vang lên khiến những người còn lại mặt đều biến sắc.

- To gan. Ngươi dám!

Ba vị Tôn Bán Thánh sắc mặt thay đổi cùng lao tới, hào quang thần quang xuất hiện, cơ hồ muốn đánh tan càn khôn vô tận.

Nhưng mà, Vương Song phải dùng toàn lực trong nháy mắt vây khốn đối phương. Sau đó thi triển tuyệt học tung ra một đòn kết liễu!

- Xoạt.

Bán Thánh bị xé thành từng mảnh nhưng có Thánh đạo chi quang tỏa ra đang nhanh chóng phục hồi thương thế cho hắn.

Vương Song liều mạng tấn công, muốn tận diệt đối phương!

- Oành.

Cuối cùng, vị Bán Thánh vẫn trốn thoát được trong khi đang hấp hối như nhờ vào sinh mệnh lực của cấp Bán Thánh cuối cùng hắn vẫn sẽ sống được.

Ngược lại, Vương Song lần nữa trọng thương, không biết đã gãy cái xương thứ mấy!

Lôi kiếp trên bầu trời ngày càng kinh khủng. Dựa theo cấp độ độ kiếp thì dù là đỉnh phong Tôn Giả đều không thể chống đỡ được. Thế nhưng trong quá khứ Vương Song vẫn vượt qua được.

Đám người trong lôi kiếp chiến đấu ước chừng một ngày một đêm. Bọn họ đều hận không thể giết chết đối phương. Không chỉ Vương Song bị thương mà bốn người kia cũng bị trọng thương!

Vương Song mấy lần muốn tiêu diệt đối phương. Đáng tiếc, lại không nắm lấy cơ hội. Trong lòng hắn thở dài. Nếu như có cao thủ giúp đỡ mình thì có thể giết hết từng người trong đó.

Trận chiến này khiến Vương Song cảm nhận được cái khó của việc chỉ có một mình.

Hắn muốn dùng Tam thế thân nhưng đó là thuật cấm kỵ. Sử dụng trong lôi kiếp sợ rằng sẽ làm chỗ này còn kinh khủng hơn nhiều!

Hơn nữa sau khi sử dụng, Vương Song sẽ rơi vào tình trạng suy yếu trong thời gian ngắn. Trước thời khắc sinh tử mấu chốt, hắn tuyệt đối không sử dụng nó!

Uy lực lôi kiếp ngày càng suy yếu. Trong lòng những người đó đều rõ rằng lôi kiếp qua đi, Vương Song phải một mình đấu với bốn người, nhất là Thái Nhất Thần Tử.

Bây giờ có lôi kiếp giúp Vương Song cầm chân bọn họ. Lôi kiếp qua đi hắn sẽ chỉ còn lại một mình!

Đám người Thu Ảnh Đồng, Tiểu Thất đối mặt với cao thủ Tôn Giả còn có thể chống trả nhưng Bán Thánh đã thoát ly bước đầu lên cảnh giới Tôn Giả. Một tay là giết được bọn họ!

Trong lòng Vương Song cũng hiểu bây giờ hắn đang dự tính bỏ chạy.

Lôi kiếp cuối cùng dần tan biến.

Khoảng khắc chúng tan biến, bốn vịBán Thánh bộc phát thần quang vô lượng. Trong đó có hai người khí tức như lá úa đều là vết thương trong lúc giao đấu.

Nhưng mà lúc này bọn họ chẳng thèm để ý đến mà dùng ánh mắt sát ý nhìn Vương Song. Một trận này, một ngọn sóng lỗ ba, đến ngay cả bản thân bọn họ thiếu chút nữa cũng tổn thất. Không trảm Vương Song trở về báo cáo được.

- Vương Song, tên tiểu tử đáng chết kia! Thời Gia khiến ngươi hồn phi phách tán!

Ba vị Bán Thánh Thời Gia gầm lên, ánh mắt đầy giá rét.

Trên thực tế, trong lòng họ có kinh sợ. Một cao thủ đỉnh cao nếu như sau này lớn lên thì sợ rằng họ sẽ đối mặt với tuyệt thế Thánh Giả. Hậu quả như vậy, Đế tộc không cam lòng gánh chịu hậu quả như vậy!

Đệ Bát Thần Tướng lại càng như vậy. Hiện tại họ đã chứng kiến thực lực của Vương Song. Nếu tha cho hắn thì Thái Nhất Thần Tông bọn họ sợ là chẳng có tương lai!

- Kẻ này phải chết!

Đệ Bát Thần Tướng tâm đã quyết. Vì tương lai của Thái Nhất Thần Tộc cho dù bỏ ra tất cả của bản thân, hắn cũng chẳng ngại ngần.

- Giết! Thái Nhất Thần Tông ta chỉ cần tên khốn này chết đi. Mọi thứ của hắn rồi sẽ về với Thời Gia!

Đệ Bát Thần Tướng gầm thét, toàn thân hừng hực lửa vàng kim, một thương xông thẳng về phía Vương Song, xuyên qua cả bầu trời!

Bạn cần đăng nhập để bình luận