Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 357: Hình thái ban đầu của dong binh công hội! (2)

Sắc mặt Triệu Hân cứng đờ, vừa rồi chỉ là một lời khách sáo, thế mà lôi cả bản thân vào, thật sự là tự bê đá đập chân mình mà, những lời đã nói ra rồi, không thể nào lật lọng trước mặt mọi người. Cho nên, Triệu Hân gượng cười nói:

- Đương nhiên là thật, tỷ tỷ thế nhưng là rất thích ngươi nha!

Nói ra câu này, trong lòng Triệu Hân đều là một trận co quắp.

Vương Song nhìn Chu Vân Nguyệt lã chã chực khóc, nhướng mày, trong lòng thở dài, mỉm cười nói với cha mẹ ở bên cạnh:

- Cha, mẹ, Diệu Diệu, nàng rất đáng yêu, ta lại rất nàng, cho nên ta muốn nhận nàng làm muội muội, sau này các ngươi cũng không thể khi dễ hai mẹ con bọn họ đó!

Nghe được lời nói của Vương Song, sắc mặt hai lão nhân dừng lại một chút, biết Vương Song muốn giải vây cho Chu Vân Nguyệt, cũng không muốn làm khó con trai mình trước mặt mọi người, lộ ra một vòng ý cười, gật đầu.

Trần Diệu thấy thế, lập tức vội vàng tiến lên, cổ linh tinh quái dỗ hai lão nhân không ngừng cười lớn, thậm chí thành kiến đối với Chu Vân Nguyệt giảm đi không ít.

Lúc này, bầu không khí trong đại sảnh cũng dần dần khôi phục, tất cả mọi người đều nâng ly cạn chén, Triệu Hân và Thái Hiểu đều bất đắc dĩ thở dài, u oán nhìn Vương Song, nếu không phải Vương Song mở lời, Chu Vân Nguyệt sau này một tia hy vọng cũng không có, bây giờ lại bị Vương Song xen vào. Nhưng bọn họ cũng không thể nói thêm cái gì, dù sao Vương Song mới là người cầm quyền chân chính ở nơi này, tất cả mọi người dưới quyền hắn, không ai dám bất mãn với Vương Song.

Sau khi cơm nước no nê, cha mẹ Vương Song rời đi, chỉ lưu lại một số quản lý các đại đội, và mỗi người cầm quyền trong căn cứ.

Vương Song nhìn đám người, hiểu được các loại công việc trong căn cứ, khi biết được người trong căn cứ khoảng chừng hơn nghìn người, trên mặt lộ ra một vòng vui mừng, nơi này bây giờ đã không thiếu lương thực, quan trọng nhất chính là thiếu người, chỉ có số lượng lớn nhân khẩu, căn cứ mới có thể đứng lên phát triển mạnh mẽ.

- Đúng rồi, Vương đội trưởng, có một chuyện khả năng ngươi không biết.

Hoàng Thiên Hằng nhìn Vương Song, muốn nói lại thôi.

- Sao thế?

Vương Song nhướng mày, tò mò hỏi.

- Gia hỏa tên Dịch Tiểu Xuyên lần trước ngươi dẫn từ thành phố Hoa Tân về, thế mà mân mê lập ra một Công hội, là nơi để cho người tuyên bố nhiệm vụ, nhận nhiệm vụ.

Sắc mặt Hoàng Thiên Hằng có chút quái dị, dường như không thể tưởng tượng được một tiểu hài tử vậy mà dám trực tiếp hành lập Công hội.

- Công hội, trước đó ta không phải từng nhắc tới sao? Sau đó bởi vì không đủ thành thục nên bị phủ quyết.

Vương Song có chút kinh ngạc dò hỏi. Suy nghĩ và công hội này hắn cũng từng đưa ra, nhưng bị Đổng Châu từ chối, cho rằng ý tưởng của hắn quá mức vượt quá quy định.

- Thứ tiểu Xuyên đưa ra không giống như cái mà người đưa ra, công hội này vẻn vẹn chỉ cung cấp một cái nền tảng, nền tảng cung cấp tin tức cho mọi người, hơn nữa nhiệm vụ đều là cấp bậc nhất định, chỉ khi thực lực trải qua chứng nhận của Công hội, mới có thể nhận được các loại nhiệm vụ cấp bậc tương ứng.

- Cho nên, hắn sau khi hắn thành lập, ngược lại có không ít người qua tuyên bố nhiệm vụ, mặc dù đều là một số việc nhỏ lông gà vỏ tỏi, nhưng lại cũng có chút thú vị. Hơn nữa sau khi hoàn thành nhiệm vụ, thù lao nhận được công hội chỉ rút ra một phần trăm. Thậm chí một số Tiến Hóa Giả trong chúng ta ngẫu nhiên đều tuyên bố nhiệm vụ, tìm kiếm một ít đồ vật.

Nghe được lời giải thích của Hoàng Thiên Hằng, trong mắt Vương Song cũng nổi lên một vòng thải quang kỳ dị, hắn lúc ấy chỉ là thấy đứa bé kia thuận mắt, muốn dạy dỗ đối phương một chút, không ngờ tới hắn vậy mà cho mình một kinh hỷ không nhỏ.

- Điều này ngược lại là một sáng chế mới không tồi, nếu như sau này thế lực của chúng ta cường đại lên, Dong Binh Công Hội này tuyệt đối sẽ là một cái nền tảng rất tốt, ta ủng hộ Tiểu Xuyên! Sau này hắn có khó khăn gì, các ngươi cứ giúp đỡ một chút.

Vương Song mỉm cười nói, không quên dặn dò mọi người quan tâm Dịch Tiểu Xuyên nhiều hơn.

Tất cả mọi người đều gật đầu, ra hiệu chính mình nhất định sẽ quan tâm đối phương nhiều hơn.

Hoàng Thiên Hằng vừa nói xong, Đổng Châu đã đưa ra một đề nghị, nhưng đề nghị này lại khiến mọi người giật mình. Bởi vì đề nghị của Đổng Châu là công chiếm thị trấn!

- Bây giờ mà muốn thu phục thị trấn? Hình như có hơi vội!

Mọi người nghe thấy vậy thì nhíu mày.

Đổng Châu liếc nhìn mọi người hừ nhẹ một tiếng

- Hiện tại, mỗi một ngày trôi qua, sức mạnh của Zombie ngày một tăng lên. Hiện giờ dân số của chúng ta hơn một ngàn người, đạn dược, lương thực nhiều, Tiến Hóa Giả cũng đông đảo, nhưng cơ sở thiết bị dù thế nào cũng kém hơn thị trấn, chúng ta không thể tốn thời gian để xây dựng một tiểu trấn được.

- Hơn nữa, bây giờ cũng sắp đến mùa đông, chúng ta nhất định phải nhanh chóng hành động. Nếu không, chỉ có thể đợi đến mùa xuân năm sau, một khi đợi đến năm sau, muốn thu phục thị trấn chắc chắn sẽ khó khăn hơn gấp mấy lần so với hiện tại!

Bạn cần đăng nhập để bình luận