Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 536: Chiếm lại thành phố Giang Nam (17)

- Vốn đã không chết thì thôi, còn quan tâm chọc giận đối phương làm gì, thực lực của đối phương rất mạnh, có thể nói là địch nhân mạnh nhất chúng ta gặp phải từ mạt thế tới nay. Cho dù Tiểu Song chắn ở phía trước, chúng ta cũng phải làm hai tay chuẩn bị! Trong trường hợp xảy ra tai nạn, đây là một cơ hội để lật ngược thế cờ!

Thu Ảnh Đồng thản nhiên nói, nàng vốn cũng không phải loại người làm động tác nhỏ sau lưng này, nhưng hành động lần này quá quan trọng, quyết không cho phép thất bại, mà hết lần này tới lần khác xuất hiện một Dị Giả cường hãn đến mức ngay cả nàng cũng cảm thấy có chút bất lực. Nàng mơ hồ cảm giác được cho dù là Vương Song cũng sẽ không phải là đối thủ của dị nhân này, nàng cũng chỉ có thể nghĩ ra phương pháp có chút đê tiện này.

- Tiếp ta một đao!

Đao tựa như có chút vội vàng, muốn nhanh chóng giải quyết chiến đấu, nhìn Vương Song, khí thế trên người lần nữa tăng vọt, nhưng cũng không có khí thế như trước, hai chân thẳng tắp đứng thẳng, tay phải lập tức bổ xuống, một cỗ đao thế lam lam kinh người khoá chặt Vương Song, cho dù là Vương Song muốn tránh né cũng không thể tránh né.

Nhưng Vương Song cũng không có ý định tránh né, nhìn một đạo đao khí dài tới mười trượng bổ xuống, mặt đất đều vỡ vụn ra từng khe rãnh, ánh mắt ngưng tụ, rống to một tiếng.

- Tứ nguyên hợp nhất! Trấn cho ta!

Bốn loại năng lượng trong cơ thể điên cuồng tràn vào trên tứ sắc quang trụ phía trước, quang trụ chiếm được năng lượng rót vào, lần nữa tăng vọt, ước chừng lớn hơn mười trượng!

Một đạo đao khí đủ để xé rách thiên địa còn một đạo là quang trụ có thể trấn áp thiên địa, hai đạo công kích vô cùng dưới ánh mắt kinh hãi của mọi người, ngang nhiên va chạm vào nhau.

“Đùng”

Một đạo âm thanh đủ để chấn rách lỗ tai vang lên, mặt đất từng mảnh vỡ vụn, các tòa nhà ở trước mặt bị cỗ năng lượng phong bạo cường hãn đến hủy diệt toàn bộ, căn bản không có một chút lực chống cự, tựa như mảnh giấy bay lên.

Sóng xung kích cường hãn quét ngang bốn phía, may mắn bọn người Thu Ảnh Đồng đã rời đi rất xa, nếu không, đối mặt với một kích liên thủ của hai đại tuyệt thế cao thủ, chỉ sợ không chết cũng phải trọng thương.

Tất cả mọi người đều gắt gao nhìn hai đạo thân ảnh bị bao phủ, trong lòng vô cùng khẩn trương, nữ tử đối diện tên là Tiểu Vũ cũng có chút khẩn trương nhìn phía trước, cũng không hề phát hiện một bóng thân thể đã dần dần tiếp cận nàng.

- Ầm!

Một đạo thân ảnh đột nhiên trực tiếp bay ngược ra, ước chừng lui lại mấy trăm thước, trên mặt đất vẽ ra một khe rãnh dài trăm thước. Mọi người vội vàng nhìn lại, hoảng sợ phát hiện đó lại là Vương Song!

“Phốc”

Vương Song chợt phun ra một ngụm máu tươi lớn, trước ngực hắn có một vết đao dài, từ bả vai đến bụng dưới, một đao này hầu như chém tới hắn, thậm chí mọi người mơ hồ còn có thể nhìn thấy nội tạng cùng xương cốt trong cơ thể Vương Song, máu tươi giống như đài phun nước không ngừng phun trào.

- Tiểu Song!

- Thành chủ!

Mọi người thấy thế, sắc mặt vô cùng kinh hãi, bọn họ không nghĩ tới thành chủ vô địch trong mắt đám người mình lại nhận thương thế thảm trọng như vậy, hầu như bị người chém thành hai nửa. Cả đám đều tiến lên, muốn đỡ lấy Vương Song lại sợ tăng thêm thương thế của hắn, tiến thoái lưỡng nan.

- Ta, ta không sao…

Vương Song hít sâu một hơi, cảm giác cổ họng mình như thiêu đốt, thân thể tựa như đều đã không còn thuộc về mình nữa, một cỗ đao khí khủng bố ở trong cơ thể mình không ngừng phá hư thân thể của mình làm cho kỹ năng Bất Tử Chi Thân của mình trước sau không cách nào phát huy ra tác dụng!

Vương Song cố nén nỗi thống khổ đau thấu tim này, từ trong trữ vật giới lấy ra một trái cây sinh mệnh, không chút do dự nuốt vào. Nhất thời, một cỗ sinh mệnh lực lượng khổng lồ đến cực điểm hiện ra, không ngừng chữa trị thương thế trong cơ thể Vương Song. Dưới sự chữa trị của cỗ sinh mệnh năng lượng này, máu tươi trên người Vương Song ngừng phun ra, miệng vết thương, mầm thịt không ngừng nhúc nhích, dùng một loại tốc độ kinh người sinh trưởng, nhưng thời gian hô hấp, hầu như làm cho vết đao trên người Vương Song nhỏ đi một nửa.

- Đùng.

- Đùng.

Lại là một đạo tiếng bước chân xuất hiện, tất cả mọi người đều vội vàng nhìn lại, thân thể Đao xuất hiện trước mặt bọn họ, trên người cũng máu tươi đầm đìa, thậm chí một cánh tay trong đó đều bị một kích của Vương Song đánh nát, nhưng thoạt nhìn còn có thể đi lại, chỉ là sắc mặt có chút tái nhợt.

- Ngươi được lắm!

Đao nhìn Vương Song, trong mắt không che giấu được sự bội phục.

- Có thể dựa vào thực lực cấp chín mà có thể liều mạng với ta như vậy, ngươi là người đầu tiên! Nếu như ngươi có thể bước vào nhất giai, ta chắc chắn sẽ không phải là đối thủ của ngươi!

- Nhưng rất đáng tiếc, hôm nay ngươi vẫn là phải chết!

Đao có chút lạnh lùng nói, tay phải vươn ra, muốn bổ ra một đao kinh thiên động địa lần nữa. Vương Song biến sắc, muốn dung hợp ra bốn loại năng lượng lần nữa, nhưng vừa mới vận chuyển, trong cơ thể truyền đến một luồng thống khổ như xé rách thân thể.

- Dừng tay!

Thu Ảnh đồng mãnh liệt ngăn ở trước người Vương Song, nhìn Đao, lạnh lùng nói,

Bạn cần đăng nhập để bình luận