Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 236: Kỹ năng niệm động lực!

Đột nhiên, Lý Tân nói chen ngang một câu, nhất thời khiến cho mọi người sững sờ!

Không khỏi phải nhìn Vương Song, trong mắt cũng lướt qua một vòng dị sắc. Theo thời gian quen biết càng lâu, mọi người đã có thể cảm nhận được sự khủng bố của Vương Song, không chỉ là tốc độ tiến hóa , cái loại lực lượng còn cường đại hơn Tiến Hóa Giả bình thường gấp mấy chục lần càng khiến bọn họ chấn kinh vô số lần.

Vương Song mỉm cười rồi khoát tay:

- Ta có thể không được xem như loại nhân kiệt như vậy, Hồng Vũ ngươi cứ tiếp tục nói đi!

Hắn cũng vô cùng hứng thú với những gì Hồng Vũ nói, thế gian này thế mà có nhiều nhân kiệt như vậy cũng khiến trong tâm hắn hơi hơi nóng lên, ở cùng thời đại với nhiều nhân kiệt như vậy, đây cũng là một loại may mắn.

Hồng Vũ nhìn Vương Song, khẽ cười nói:

- Đương nhiên được tính, thực lực của Vương đội trưởng là người cường đại nhất trong số những người ta từng gặp, năng lực cũng khiến người ta kinh thán, nếu như hắn không được tính , đoán chừng người có thể được tính hẳn lác đác chẳng có ai!

- Nhưng mà, ta nghe nói có một người xuất hiện ở Nghi Châu, một người kiếm pháp vô cùng cường hãn, đã từng dựa vào đơn thân độc mã trực tiếp phá hủy một căn cứ có mấy trăm người, thu hút vô số người đi theo, nghe nói đã thành lập một cái căn cứ tên là Kiếm Thành!

- Còn ở thành phố Linh Vũ, xuất hiện một đôi huynh đệ, nghe nói năng lực của bọn họ là loại kỹ năng triệu hoán, có thể triệu hoán ra vô số tử vong khô lâu, hình thành Vong Linh Quân Đoàn, uy lực cực kỳ khủng bố.

- Ở Lâm Thị thì xuất hiện một người nữ nhân am hiểu sử dụng băng tuyết ma pháp, ma pháp này một khi thi triển, phương viên trong vòng trăm thước đều hóa thành băng tuyết ngập trời, đóng băng tất cả sinh cơ!

- Cổ huyện…..

Mọi người đều là vẻ mặt chăm chú nghe Hồng Vũ kể ra, tưởng tượng dáng vẻ đối phương cái chủng loại phong hoa tuyệt diễm kia, coi Zombie như không tồn tại, một người có thể phá hủy một phương thế lực, loại lực lượng kinh khủng này là thứ tất cả mọi người đều vô cùng khát vọng.

- Quả nhiên, mạt thế vừa là tai họa, cũng là một cái lò lửa, tất cả mọi người đều ở bên trong cái lò lửa này, có người sẽ hóa thành tro, mà có người thị bị rèn luyện thành một thanh bảo kiếm không gì không phá, tách ra đủ để chấn động các thiếu niên trên thế giới!

Vương Song khẽ lẩm bẩm, trong mắt đều hiện lên một vòng nhiệt huyết, hắn thân là Thức Tỉnh Giả, ngược lại rất muốn kiến thức một chút sự khủng bố của những nhân kiệt này, Vương Song hắn , tuyệt đối sẽ không thua những người này, thậm chí, mạnh hơn bọn họ!

- Được rồi, chỉ nói tới đây thôi, nhân kiệt thế gian nhiều như sao trên trời, làm sao có thể cạn kiệt được?

Hồng Vũ nói xong có chút miệng đắng lưỡi khô, sau cùng dừng lại nói.

Tất cả mọi người nghe tới say sưa chăm chú, không nghĩ tới Hồng Vũ cứ như vậy mà dừng lại, không khỏi có chút bất mãn.

- Hồng Vũ, mau nói tiếp a, sao lại dừng rồi!

- Đúng đấy, lại nói thêm một lúc đi! Ta đang nghe tới chỗ đặc sắc mà!

- Nói thêm một lúc, chỉ một lúc thôi!

Mọi người xôn xao lên tiếng ra hiệu Hồng Vũ lại nói thêm một lúc, Sở Thiến thì ở một bên che miệng cười nhạt. Biểu tình của đám đại lão gia này thật giống những học sinh hiếu học, tràn ngập khát khao kiến thức.

- Được rồi, không cần ép Hồng Vũ!

Cuối cùng, vẫn là Vương Song cắt ngang lời của bọn họ. Mọi người nghe thấy Vương Song lên tiếng, trong nháy mắt ngừng nói.

- Nhân kiệt thế gian rất nhiều, nhưng ta càng hy vọng chính là các ngươi cũng trở thành một trong số đó, có thể được người truyền tụng!

- Ta tin tưởng các ngươi, càng tin tưởng huynh đệ của Vương Song ta tuyệt đối không phải người bình phàm!

Nghe thấy lời nói phóng khoáng của Vương Song, trong lòng mọi người đều sôi trào nhiệt huyết. Cho dù là Hồng Vũ, cũng bị cổ động tới cả người nhiệt huyết.

- Có lẽ, đi theo hắn cũng là một sự lựa chọn tốt! Sau này nói không chừng cũng có thể lưu danh sử sách!

Trong lòng Hồng Vũ bất chợt suy nghĩ: “ Chẳng qua Thiến Thiến chỉ là một người bình thường, cho dù tạm thời dựa vào công lao này có thể làm một vị trí nhất định, nhưng theo thời gian trôi qua, coi như có sự trợ giúp của ta, e rằng vị trí này cũng ngồi không vững vàng!”

Hồng Vũ trong lòng nghĩ đến tình cảnh của Sở Thiến, nghĩ đến sau này.

- Được rồi, mọi người trước đi ăn chút gì đi, hôm nay nghỉ ngơi một ngày, ngày mai chúng ta xuất phát!

Giọng nói của Vương Song cắt ngang Hồng Vũ, lập tức mọi người cất kỹ ống phóng Bazooka vào.

Khi đi bọn họ đã mang theo rất nhiều vật tư, cho nên cũng không phải lo lắng về đồ ăn thức uống.

Vương Song thì trực tiếp cất hai cỗ Bazooka và mấy chục mai đạn pháo vào trữ giới vật của chính mình, mặc dù chính mình không sợ đạn hỏa tiễn, nhưng mà chính mình cũng nói không chừng có tác dụng vào thời điểm nào đó, cho nên, vẫn nên chuẩn bị trước một ít.

Khi đang ăn cơm, Vương Song lại lấy ra chùm sáng bản thân thu hoạch được, tất cả mọi người đều là vẻ mặt hiếu kỳ mà nhìn. Trong chùm sáng, một cái trang sách hư huyễn như ẩn như hiện.

Vương Song dò xét qua.

Bạn cần đăng nhập để bình luận