Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 1615: Dương Uy

Thấy thế, Đường Tâm Liên sắc mặt biến hóa, vừa nghiêng đầu, duy trì khoảng cách nhất định với Mục Hàn Phong.

Lý Điệu tiến vào Thần Ma đài, vẻ mặt tuyệt vọng, hắn cười đau khổ nhìn Dương Mạt lạnh lùng trước mắt, trong lòng càng hoảng sợ, hắn là thiên kiêu của tông môn, còn có vô hạn tương lai tươi sáng, làm sao có thể rơi vào kết cục như thế này!

Nhưng mà hắn cũng biết Thần Ma đài này chỉ cho phép một người rời đi, hắn cùng Dương Mạt nhất định phải có một người đẫm máu!

- Đi chết đi!

Chuyện cho tới bây giờ, tất cả đều vu sự vô bổ, chỉ có thể liều mạng, dù sao cũng là thiên kiêu của Nguyên Linh Tông, là sự tồn tại của Siêu Phàm cảnh giới đạt tới đỉnh phong, gầm lên giận dữ, đủ loại lực lượng vô cùng mạnh mẽ thi triển ra, giống như cuồng phong bạo vũ.

- Rác rưởi!

Dương Mạt lạnh lùng mở miệng, không có chiêu thức nào, chỉ một chưởng vỗ ra, không khác lúc trước chút nào, nhất chưởng rơi xuống, tất cả đều bị oanh bạo.

- Rầm.

Một tiếng vang thật lớn, Trên Thần Ma đài lần nữa có thêm một bộ hài cốt!

- Còn có ai nữa?

Dương Mạt hoạt động một chút cổ tay, thất vọng vô cùng nhìn về phía Tam Tông:

- Chẳng lẽ đệ tử các ngươi chỉ có như vậy thôi sao, quả thựckhiến ta thất vọng đến cực hạn!

- Ngay cả một chưởng của ta cũng không tiếp nổi, xem ra đẳng cấp của các ngươi cũng chỉ có như thế mà thôi, vẫn là để Hóa Thần cảnh giới ra tay đi, nếu không, giết cũng quá ngán rồi!

Nghe thấy thanh âm cuồng vộng của Dương Mạt, đám người Mục Hàn Phong sắc mặt âm trầm như nước, nhưng mà hắn không nói gì thêm, chỉ nhìn về phía hai người Tử Thiên Đô, ý tứ không cần nói cũng biết, ta đã ra người, tiếp theo đến lượt các ngươi!

- Triển Tứ, xuất chiến!

Bỗng nhiên, La Vân Hương mở miệng, thanh âm tuy mềm mại nhưng lại ẩn chứa một cỗ sát ý, phía sau một tên đệ tử trẻ tuổi sắc mặt đại biến.

- Sư tỷ?

Tên đệ tử này ánh mắt hoảng sợ nhìn La Vân hương.

- Hiện tại chết hoặc là sau đó chết, ngươi chọn một!

La Vân Hương lạnh lùng mở miệng.

Tên đệ tử này nghe vậy, sắc mặt trong nháy mắt trở nên vô cùng trắng bệch, nhưng mà hắn cũng tương đổi hiểu thủ đoạn độc ác của La Vân Hương, nếu bản thân xuất chiến, có lẽ thân nhân mình còn có một đầu sinh lộ, nhưng nếu làm trái đối phương, không chỉ có tính mạng mình khó đảm bảo, càng liên lụy đến thân nhân!

- Vâng, sư tỷ!

Tên đệ tử này vô cùng gian nan đáp ứng một tiếng, nhìn Dương Mạt trên Thần Ma đài, cắn răng một cái, nhảy tới.

Mấy tức sau, lại là một sợi tàn hồn!

Lúc này ánh mắt đệ tử Thanh Nguyên Tông vô cùng hưng phấn, nhìn Đệ tử Tam Tông từng người vẫn lạc trong tay Dương Mạt, bọn họ cảm thấy mình giống như tiến vào trong Thanh Nguyên Trì, vô cùng dễ chịu!

Nếu không phải lo lắng những cao thủ Tam Tông kia thừa cơ giết chết bọn hắn, chỉ sợ những đệ tử Thanh Nguyên Tông này đã ra ngoài vỗ tay rồi!

Trong đại điện của Thanh Nguyên tông, một đám cường giả cảnh giới Tinh Chủ cũng nhìn thấy một màn này, ánh mắt hơi nhíu lại, cho dù rất hài lòng với biểu hiện của Dương Mạt, nhưng hành động của Đệ tử Tam Tông quả thật khiến người ta có chút nhìn không thấu, biết rõ chắc chắn phải chết, còn để đệ tử ra đi tìm cái chết, đây không phải là tác phong của Đệ tử Tam Tông!

Thế nhưng theo nhãn quang của bọn họ, trên Thần Ma đài cũng không cơ quan ám thủ nào, cũng là một chiến lôi đài công bằng!

Nhưng mà càng bình thường, bọn họ càng lo lắng, đám người Lôi Càn, Dương Thanh Huyền nhìn về phía Thanh Nguyên Tử:

- Tông chủ, ngươi có thể nhìn ra cái gì không?

Thanh Nguyên Tử chau mày, hắn thân là nửa Bộ tôn giả cảnh giới, nhưng cũng không phát hiện bất kỳ ám thủ nào, Đệ tử Tam Tông vậy mà thật sự không ngừng phái người đi tìm cái chết!

- Chu sư đệ, ngươi có thể nhìn ra cái gì không?

Thanh Nguyên Tử quay đầu nhìn về phía Chu Càn, trong giọng nói mang theo một tia hỏi thăm.

- Kỳ quái! Kỳ quái!

Chu Càn thấp giọng tự nói, hắn chau mày, hắn cũng không thể nhìn ra manh mối gì, nhưng trong lòng lại có cảm giác không tốt, loại cảm giác này không phải là cảm giác vô căn cứ, Chu Càn vô cùng tự tin về bản thân mình, trực giác như vậy, đã vô số lần cứu tính mạng hắn!

Nghe thấy lời nói của Thanh Nguyên Tử, Chu Càn ngẩng đầu, nhìn đối phương, bất đắc dĩ lắc đầu:

- Nhìn không ra rốt cuộc Tam Tông có ý đồ gì, nhưng nếu bọn hắn đã làm như thế, chắc chắn có dụng ý, ta nghĩ, bọn họ làm như vậy chắc chắn có dụng ý, tiếp tục xem tiếp, có lẽ sẽ biết thôi!

Nghe vậy, đám người Thanh Nguyên Tử biết đây là cách tốt nhất trước mắt, bởi vậy, chỉ có thể tiếp tục xem tiếp.

...

Theo đó đệ tử tam tông vẫn lạc trong tay Dương Mạt càng ngày càng nhiều, dần dần, đám đệ tử Siêu phàm cảnh giới phía sau Mục Hàn Phong gần như hết sạch.

Theo một tên đệ tử Siêu Phàm cảnh giới bị một chưởng của Dương Mạt chụp chết, hắn lạnh lùng nhìn Đệ tử Tam Tông, trong mắt có một vòng sát ý.

- Ta ngược lại thật ra không ngại giết hết đệ tử các ngươi đâu, nhưng ta rất hiếu kì, đệ tử Siêu Phàm cảnh giới các ngươi đủ sao?

- Không phải ngươi muốn cùng Hóa Thần nhất chiến sao, vậy thì tốt rồi, Trương Phong, xuất thủ!
Bạn cần đăng nhập để bình luận