Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 387: Bổ nhiệm nhân sự! (3)

Nghe Vương Song nói, tất cả mọi người đều hai mặt nhìn nhau sau cùng vẫn là Đổng Châu mở miệng:

- Ta cảm thấy có thể được, về sau khẳng định rằng chúng ta sẽ có đủ loại vấn đề, chúng ta không thể tự mình giải quyết vẫn là nên có biện pháp bồi dưỡng thêm nhiều nhân tài, Tiến Hoá Giả nhiều như vậy khẳng định sẽ không thể đi giải quyết một ít vấn đề nhỏ, lúc này những người thường tinh nhuệ có thể phát huy tác dụng vô cùng quan trọng!

Nghe được lời nói của Đổng Châu, những người khác cũng nghĩ như vậy, đều nói đồng ý.

- Nhưng đội ngũ này sẽ do ai phụ trách?

Lúc này âm thanh nghi hoặc của Hoàng Thiên Hằng vang lên làm cho ánh mắt của tất cả mọi người đều hướng về Vương Song, hai quân đội như vậy có thể là do Vương Song tự mình quản lý.

Nhưng đáp án của Vương Song có chút ngoài dự đoán của mọi người:

- Thiên Chi Lợi Nhận ta sẽ tự mình quản lý, Ảnh Bộ sẽ tạm thời do ta quản lý.

Tạm thời quản lý? Tất cả mọi người vô cùng thắc mắc, muốn nói Vương Song tự mình quản lý bọn họ cũng không có ý kiến gì hết nhưng hắn thế nhưng nói tạm thời quản lý, ý nghĩa chính là về sau có người khác quản lý sao? Một đội ngũ quan trọng như vậy hắn sẽ giao cho ai? Có thể làm đều có thể coi như là người Vương Song tin tưởng nhất, bọn họ đều có chức trách trong người không có khả năng lại đi quản lý một đội ngũ như vậy, cho nên chọn người này cũng có ý nghĩa sâu xa.

Nhưng mọi người đều thức thời không hỏi, nếu Vương Song muốn nói cho bọn họ thì tự nhiên sẽ nói, hiện tại im lặng vẫn là tốt nhất.

Tất cả bổ nhiệm đã hoàn thành, Vương Song nhìn thoáng qua mọi người hỏi;

- Hiện tại mọi người còn có bổ sung gì không? Cứ việc nói, có chỗ nào thắc mắc thì nói ra chúng ta cùng nhau thảo luận quyết định.

Vương Song hỏi câu này chính là thực lòng, nhưng tất cả mọi người đều lắc đầu biểu thị chính mình thật sự không có vấn đề.

- Nếu không có vậy thì về sau mọi người thi hành nhiệm vụ của mình, chiến sĩ phụ trách thay phiên nhau ra ngoài săn bắt Zombie, tìm kiếm lương thực, người còn sống, nhân viên hậu cần phụ trách quản lý bên trong thành.

- Vâng, thành chủ!

Tất cả mọi người gật đầu.

Bổ nhiệm nhân sự xong, tất cả mọi người rời đi, sau đó sẽ rất bận rộn, tất cả mọi người phải bắt đầu thành lập đội ngũ của mình, còn phải tự mình đi chọn người.

May mắn là đã có nền móng ban đầu mọi người cũng không đến mức phải sứt đầu mẻ trán, chỉ là nhân viên trong đại quân đoàn không đủ lại bắt đầu nhận người, nhất thời ở Thiên Chi Thành nhấc lên một phen dậy sóng.

Phàm là người có điều kiện phù hợp đều có thể đến báo danh, mong muốn có thể trở thành một chiến sĩ.

Không đến thời gian hai ngày, toàn bộ binh lính đều đã chiêu mộ xong, sau đó bọn họ sẽ dẫn dắt thủ hạ của mình bắt đầu huấn luyện quân sự nghiêm ngặt, khi không ra ngoài thì luyện tập tại thao trường ở bãi đất trống trong thành.

Thời gian một tháng trôi qua, mỗi người đều đã thích ứng với chức trách của mình, tất cả mọi thứ đều gọn gàng ngăn nắp.

Mùa đông đến, thời tiết cũng trở nên lạnh hơn, mỗi nhà mỗi hộ đều có hệ thống sưởi hơi, thị trấn này có thiếu cái gì chính là không có thiếu than đá, dù sao cũng là một thị trấn công nghiệp, than đá có rất nhiều.

Nhà máy nhiệt điện vận hành sưởi ấm thật sự không biết lạnh.

Mùa đông lạnh lẽo, ngay cả hành động của Zombie cũng trở nên chậm chạp, số lượng không có nhiều cũng không biết là có bị đông chết hay là đã trốn đi.

Thiên Chi Thành tựa như một thế ngoại đào nguyên bị người ta quên lãng, mỗi ngày đều trải qua yên bình, tường thành chắc chắn, trên binh lính đứng sừng sững là những bộ trang phục thật dày, tựa như có một đôi bàn tay to vô hình bảo vệ chặt chẽ thành nhỏ này.

Trong biệt thự của Vương Song, lúc này Tiểu Lam Lam đã có thể chạy nhảy cả ngày vô cùng có tinh thần, buổi tối cũng không ngủ, Vương Song nhìn thấy tiểu nha đầu kia chạy loạn khắp nơi trong đại sảnh, vẻ mặt có ý cười. Bên cạnh là phụ mẫu, tỷ tỷ, Triệu Hân đang uống trà cũng nhìn tiểu nha đầu kia nghịch ngợm.

- Cữu cữu, cữu cữu......

Tiểu Lam Lam nhìn Vương Song lại tập tễnh đi từng bước chân chạy về phía Vương Song, Vương Song cười ôm lấy tiểu nha đầu cầm món đồ chơi lão hổ ở bên người.

- Lam Lam, ngươi xem tiểu lão hổ,......

Nhìn thấy Vương Song nháy mắt ra hiệu, tiểu nha đầu lập tức cười “Hì hì” hai người một lớn một nhỏ cười đùa vô cùng vui vẻ.

Đang lúc mọi người nói chuyện to nhỏ với nhau thì Lý Tân đột nhiên đến, nhìn thấy một màn này có hơi do dự một chút.

- A, Tiểu Tân đến rồi hả, mau tới đây ngồi!

Vương Diễm nhìn Lý Tân đôi mắt sáng lên vội vàng mở miệng nói.

Một tiếng gọi như vậy, những người khác cũng thấy được Lý Tân đều mở miệng cho Lý Tân ngồi xuống, đối với Lý Tân phụ mẫu Vương Song cũng không còn xa lạ, cũng đều biết quan hệ của Lý Tân và Vương Song, cho nên đối với Lý Tân cũng là yêu ai yêu cả đường đi.

- Thúc thúc, a di mạnh khoẻ......

Lý Tân nhìn rồi hỏi thăm sức khoẻ tất cả mọi người.

Bạn cần đăng nhập để bình luận