Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 799: Zombie ở Thành phố Tĩnh Hải!

Tô Vũ ở một bên khuyên nhủ, mặc dù đối với cường giả nhất giai bọn họ mà nói, ban ngày ban đêm đều không có nhiều khác biệt, cũng không ảnh hưởng đến thực lực của bọn họ. Nhưng bọn họ là con người, luôn thích hành động ban ngày, lần này cũng không phải là ám sát, dò xét tin tức mà là xem xét tình huống nên ban ngày mới có thể nhìn thấy rõ ràng.

- Đúng vậy, thành chủ, chúng ta đã sắp xếp phòng cho thành chủ xong rồi, nghỉ ngơi một đêm, ngày mai hành động cũng không muộn.

Chu Ba ở một bên cũng khuyên bảo.

Vương Song nghĩ lại thấy cũng đúng, nếu bây giờ trời đã sắp tối, hắn không sợ, nhưng nếu trường hợp xấu nhất là xảy ra chuyện ngoài ý muốn, chỉ sợ cũng sẽ có chút phiền toái.

Trong lòng nghĩ như vậy nên Vương Song gật đầu xem như đồng ý đề nghị của bọn họ. Nhìn thấy Vương Song gật đầu, Chu Ba vội vàng dặn dò xuống dưới chuẩn bị một bàn tiệc thịnh soạn để làm bữa tiệc tiếp sức.

Trên bàn ăn, không chỉ có đám người Chu Ba, Tô Vũ, còn có một tiểu cô nương nhìn rất nhu thuận đáng yêu, chắc tầm mười tám, mười chín tuổi, ngũ quan rất tinh xảo, dáng người cũng yểu điệu, đôi mắt to chớp chớp nhìn Vương Song, tràn ngập tò mò.

- Thành chủ đại nhân, ta giới thiệu với ngài một chút, đây là nữ nhị Chu Mị của ta, nhìn bộ dạng còn trẻ của nàng nhưng nàng chính là sinh viên tài chính, khoa tài chính đại học Harvard, sau khi tốt nghiệp thì về nước giúp ta quản lý việc làm ăn, ai ngờ mạt thế đột nhiên bộc phát.

Chu Ba nhiệt tình giới thiệu với Vương Song.

- Trong mạt thế, sở dĩ căn cứ địa chúng ta có quy mô mấy ngàn người phần lớn là công lao của nữ nhi ta, nhờ nàng bày mưu tính kế cho ta, nếu không, căn cứ chúng ta đã sớm bị Zombie hoặc là thế lực khác nuốt chửng!

Nghe vậy, Vương Song hứng thú nhìn tiểu cô nương này, mặc dù hắn không lớn hơn đối phương bao nhiêu nhưng mà từ khi mạt thế xảy ra hắn đã chém giết rất nhiều, làm hắn trưởng thành hơn rất nhiều, nếu không, đám người Đổng Châu cũng sẽ không yên tâm với hắn như vậy.

- Sinh viên tài năng của Đại học Harvard! Đúng là lần đầu tiên ta nghe thấy.

Vương Song cười khẽ, cũng không để ý đến cái tên này, hiện giờ trong căn cứ của hắn có quá nhiều sinh viên tài năng của các trường đại học danh tiếng, hắn cũng lười biết. Nhưng nếu là học sinh tài năng đệ nhất thế giới, hôm nay là lần đầu tiên hắn nhìn thấy.

- Xin chào thành chủ đại nhân, ta từ chỗ Tô đại nhân nghe nói qua sự tích của người, từ một Tiến Hóa Giả bình thường cho đến bây giờ, quá trình trưởng thành của người quả thực chính là một tiểu sử!

Chu Mị ăn uống cười thoải mái đứng lên, bàn tay nhỏ bé trắng nõn như ngọc vươn ra.

Nghe thấy Chu Mị không nịnh nọt, Vương Song cũng cảm thấy thú vị, đứng lên nắm lấy bàn tay nhỏ bé của đối phương một chút, cảm thấy có chút lạnh lẽo.

Lập tức lông mày khẽ động, nhận thấy ngón tay Chu Mị ở trong lòng bàn tay mình động đậy, tựa như đang khiêu khích chính mình.

Khóe miệng Vương Song lộ ra ý cười, thu hồi bàn tay, một lần nữa ngồi xuống. Sau đó mọi người lại cạn chén với nhau, cùng nói một ít chuyện xảy ra gần đây.

Bữa ăn kết thúc trong sự hân hoan của khách và chủ, Vương Song trở lại phòng của mình, ai ngờ Chu Mị thế đã sớm chờ ở đó, nhìn thấy thần sắc kinh ngạc của Vương Song, Chu Mị cười khẽ.

- Làm sao vậy thành chủ đại nhân, nhìn thấy người ta còn không vui sao?

Bởi vì vừa mới uống rượu nên trên mặt nàng có chút đỏ bừng, nhìn qua càng thêm đáng yêu. Vừa nói, vừa nhẹ nhàng đi tới, lúc này Vương Song mới nhìn thấy đối phương mặc một cái váy lụa trong suốt, bày ra dáng người trẻ trung mà yểu điệu.

Ánh mắt Vương Song híp lại, thoáng nhìn đối phương, trong mắt không có chút dục vọng nào.

- Đây là chủ ý của ngươi, hay là chủ ý của phụ thân ngươi.

- Có gì khác nhau sao?

Chu Mị thì thầm bên tai Vương Song giống như một con rắn xinh đẹ.

- Nam nhân như ngươi, chắc hẳn có rất nhiều nữ nhân.

Có thể nàng đã từng sống ở nước ngoài nên có nhiều chuyện rất cởi mở, đối với chuyện Vương Song có nhiều phụ nữ cũng không có chút kinh ngạc nào.

- Ngươi đang đùa với lửa đấy.

Giọng nói của Vương Song có chút trầm thấp giống như một con sư tử đực sắp nuốt chửng con mồi.

- Không phải ta tới đây để dập lửa cho ngươi sao.

Chu Mị nhẹ nhàng cười, hai tay đặt ở chỗ mẫn cảm của Vương Song.

Hừ!

Vương Song gầm nhẹ một tiếng, trực tiếp ôm ngang đối phương, lập tức trong phòng truyền đến từng âm thanh mê người.

Ngày hôm sau, đám người Chu Ba đi tới bên ngoài phòng Vương Song, nhìn thấy Chu Mị từ trong phòng Vương Song đi ra, trên mặt mọi người đều không có chút kinh ngạc nào, Chu Ba thậm chí còn quan tâm hỏi Chu Mị vài câu.

Ăn xong điểm tâm, Vương Song nói với đám người Tô Vũ.

- Bây giờ chúng ta đi đến Thành phố Tĩnh Hải xem một chút đi!

- Vâng!

Đám người Tô Vũ gật đầu, bên ngoài đã bày xong hai chiếc xe việt dã, kèm theo một trận tiếng “ầm ầm”, xe giống như một mũi tên rời cây cung chạy về phía xa.

Vương Song ngồi ở phía sau, Tô Vũ lái xe ở phía trước, trên quốc lộ thỉnh thoảng có thể nhìn thấy từng con Zombie chạy về phía trước như có cái gì đang kêu gọi bọn họ, mục tiêu vô cùng rõ ràng.

Bạn cần đăng nhập để bình luận