Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 1688: Bản năng chiến đấu kinh khủng (2)

Nhìn thấy cảnh tượng hai người chiến đấu trong màn ảnh, không ít cường giả trong Trấn Yêu thành đều kinh hãi.

- Ý thức chiến đấu mạnh thật, hai người này không hổ là thiên kiêu đỉnh cấp, lực chiến đấu như vậy, so với bán bộ Tinh Chủ còn cường đại hơn rất nhiều!

- Đồng Cấp Vô Địch, đây chính là Đồng Cấp Vô Địch!

- Hai người này, đều có Tôn Giả chi tư!

Người cầm lái của các đại thế lực kinh ngạc tự nói, trong mắt có ý vị khó nói nên lời.

- Thiên kiêu như thế, nếu cứ như vậy mà vẫn lạc, thật sự là đáng tiếc...

...

Trong trời cao, hai bóng người điên cuồng chiến đấu thanh âm “Binh binh bang bang” đan vào một chỗ, Thương Long Đao cùng quyền đấu của Vũ Mục đụng vào nhau, tản ra tiếng kim thiết va chạm nhau.

Đao quang của Vương Song như vũ thủy vung vãi khắp nơi, đao ảnh dày đặc bầu trời, bao phủ tất cả bên trong, mỗi một đao đều công kích điểm yếu cỉa đối phương chỗ, nhưng Vũ Mục cũng phản ứng cường hãn đến đáng sợ, mặc dù là một đôi quyền đầu, nhưng lại khiến cho phòng ngự của mình không chút nhược điểm.

Sau khi phòng ngự, quyền đầu của Vũ Mục giống như lưu tinh, nhất quyền phá không, dường như có thể vỡ vụn Thương Khung, đánh nát đao quang của Vương Song.

Thời gian một chén trà đi qua, Vương Song cùng Vũ Mục chém giết trọn vẹn mấy trăm chiêu, hai người không phân thắng thua, Vương Song có bản năng chiến đấu rèn luyện từ trong trăm trận chiến đấu, mà Vũ Mục có di truyền của Vũ Thần.

Chiến đấu giữa hai người kinh thiên động địa, uy năng khủng bố cuồn cuộn phạm vi mấy trăm dặm.

- Rầm.

Hai người lần nữa đối đầu một chiêu, lưỡi đao cùng bao tay va chạm, thân ảnh hai người đều bay rớt ra ngoài, trong hư không giẫm ra mấy cái hố to.

- Thiên phú Chiến Đấu của Vũ thần quả nhiên kinh người!

Vương Song lạnh lùng nhìn đối phương, trên thân thể huyết khí sôi trào đến cực hạn, giống như khói báo động ngút trời, vừa rồi điên cuồng kịch chiến, khiến hắn có ít thương thế, nhưng dưới niết bàn Thánh Thuật, Vương Song rất nhanh đã khôi phục lại.

Quần áo trên người Vũ Mục bị đao quang chém rách, trông có hơi chật vật, nhưng huyết khí trên thân thể cũng mạnh mẽ đến cực hạn, quả thực như chiến thần tại thế, huyết khí muốn Hủy Diệt Vạn Vật!

- Vũ Mục ta ngang dọc Man Hoang, trải qua chiến đấu đếm mãi không hết, ngươi thật sự cho rằng ta dựa vào Chiến Đấu Thiên Phú di truyền Vũ Thần để lại mới có thể đi tới ngày hôm nay sao!

Vũ Mục rít gào, nguyên lực cuồn cuộn giống như đại dương, đá vụn bắn tung trời.

- Nhưng mà, nếu ngươi đã muốn biết tuyệt học của Vũ Thần thì ta để ngươi mở mang kiến thức một chút!

- Vũ Thần Bí Điển!

Hét lớn một tiếng, trên đầu Vũ Mục bỗng nhiên phát ra một đạo nguyên lực quang mang khủng bố.

Không gian thập phương sụp đổ, dường như đi vào ngày tận thế, vô cùng trong bóng tối, một quyển thư tịch được bao phủ trong vô số quang mang xuất hiện, dường như ẩn chứa Vô Cùng Đại Đạo.

- Cái gì, đây là Vũ Thần Bí Điển, đây là tuyệt học mà lúc trước Vũ Thần lưu lại, nghe nói đây là Trấn Tộc Bí Điển của Bộ lạc Vũ Thần, trên đó ghi lại tất cả tuyệt học của Vũ Thần, cũng không biết gia hỏa Vũ Mục này rốt cuộc có thể lĩnh ngộ bao nhiêu!

Có người trong nháy mắt nhận ra tuyệt học mà Vũ Mục thi triển, có chút chấn động mở miệng.

- Cái gì, đây chính là Vũ Thần Bí Điển, nghe nói năm đó Vũ Thần đại nhân cũng dùng cái này trấn áp vô tận thượng cổ cự thú trong Man Hoang, bởi vậy, mới có Đông Hoang hiện tại!

- Vũ Thần Bí Điển, đây chính là bí thuật khiến người ta điên cuồng muốn có được hơn thần thông của Tôn Giả đây sao, không chỉ có Man Hoang, toàn bộ Đại Tần Đế Quốc, có vô số người muốn đạt được một môn bí thuật trong đó!

...

- Hỗn Nguyên Diệt Thần quang!

Vũ Mục quát lạnh một tiếng, trong thư tịch, bỗng nhiên tản ra một cỗ thần quang sáng chói, tờ thư tịch thứ nhất chậm rãi để lộ, một chùm thần quang cuồn cuộn, huy hoàng cùng cực, vừa xuất hiện, đã chấn động hư không.

Hỗn Nguyên Diệt Thần quang, đệ nhất bí thuật trong Vũ Thần Bí Điển, mới xuất hiện, đã khiến vô tận không gian chấn động, chỗ sâu trong thiên địa, mơ hồ truyền đến từng đợt Phạm Xướng Chi m, dường như thời không đang tán dương, đang bày tỏ sự tôn kính với cổ lão vĩ đại đã lưu giữ môn thần thông này.

- Vũ Thần Bí Điển, không hay rồi.

Trong Vạn Giới Châu, Tiểu Thất cùng Tiểu Không thấy cảnh này, sắc mặt bỗng nhiên hoàn toàn biến đổi, Tiểu Thất càng chấn động không gì sánh nổi:

- Đây là bí thuật Tổng Cương lúc trước Vũ Thần lưu lại, trong đó ghi lại vô số thần thông, đây chỉ là môn thần thông thứ nhất thôi!

- Ở Đông Hoang, người Bộ lạc Vũ Thần sử dụng thần thông như vậy, sẽ thu hoạch được thiên địa gia trì, khiến cho thần thông của bọn hắn bộc phát ra uy lực càng mạnh, đây là tự tôn kính của thiên địa đối với Vũ Thần lúc trước!

Được thiên địa kính sợ, dù cho chết đi, nhất mạch bản thân lưu lại vẫn có thể được thiên địa ưu đãi, đây chính là sức ảnh hưởng của võ giả, trong lòng Vương Song cũng có chút say mê, lúc trước Vũ Thần rốt cuộc cường đại đến mức nào, vậy mà chết đi vô số năm cũng đạt được sự tôn kính của thiên địa!

- Thánh giả? Hay là sự tồn tại trên đó nữa?

Trong lòng Vương Song không khỏi nghĩ đến.

Bạn cần đăng nhập để bình luận