Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 2225: Hạo Vân Thành!

Hiển nhiên, Vương Song cũng biết tình cảnh hiện tại của bọn họ, quả thực chính là bị mọi người hô đánh. Đương nhiên nếu mà trước đây Hậu Nghệ tiền bối có thể ra mặt, cho dù ra mặt nói một câu, trung ương tinh vực này cũng không có người dám làm khó bọn họ, thế nhưng Hậu Nghệ tiền bối lại đi dứt khoát như vậy, để lại cho bọn họ một cái gánh nặng nhỏ.

- Ta có thể giúp các ngươi, ta biết một vị Thánh Giả am hiểu luyện đan, nếu như các ngươi tin tưởng ta, giao thánh dược cho ta, ta sẽ để cho vị bằng hữu kia giúp các ngươi luyện chế thành đan dược.

Phong Vô Địch nói chuyện một cách thẳng thắn, vẻ mặt thản nhiên mỉm cười nhìn Vương Song.

- Sao, tiền bối nói gì, Phong tiền bối nguyện ý trợ giúp chúng ta, chúng ta cảm kích còn không kịp.

Vương Song nghe vậy, tâm niệm vừa động, Vương Lâm từ trong Vạn Giới Châu xuất hiện.

- Tiểu Lâm Tử, ngươi nghĩ như thế nào, gốc thánh dược này dù sao cũng là do ngươi phát hiện.

- Vậy làm phiền tiền bối.

Vương Lâm không do dự, chắp tay nói cảm kích với Phong Vô Địch.

Một Tôn Thánh Giả, còn khinh thường dùng thủ đoạn đi lừa gạt để đạt được một gốc thánh dược của tiểu bối, huống chi Tôn Thánh Giả này có quan hệ không nhỏ với Vương Song.

- Tốt, vậy ta sẽ nhận lấy, ta sẽ đi tìm bằng hữu kia, nhưng thời gian này có thể cần mấy năm, tuy rằng ta không hiểu về thuật luyện dược, thế nhưng cơ bản ta vẫn hiểu được một chút, linh dược càng mạnh thì cần thời gian càng nhiều, cho dù Thánh Giả cũng không thể thay đổi định luật này!

Phong Vô Địch vung tay lên, cất Thiên hoa vào.

Một bên, Mục Thiên Ca không nói gì, đối với đồ đệ này, hắn vẫn cảm thấy cực kỳ yên tâm.

- Thời Gia Thánh Giả rời đi, nghĩ đến trong thời gian ngắn cũng không có người tới tìm các ngươi gây phiền toái, ta có thể thi triển thần thông, che giấu khí tức và khuôn mặt của các ngươi, cho dù Thánh Giả cũng không thể phát hiện.

Phong Vô Địch nói xong thì chỉ ra, trên người Vương Song xuất hiện hai luồng ánh sáng trắng tinh, rất nhanh đã biến mất.

Hào quang tiêu tán, hai thân ảnh xa lạ xuất hiện, dáng vẻ ngọc diện tiểu sinh.

Vương Song và Vương Lâm liếc nhìn nhau, có chút kinh ngạc.

- Hiện tại cho dù Thời Gia Thánh Giả đứng ở trước mặt các ngươi cũng sẽ không nhận ra các ngươi.

Phong Vô Địch cười nói.

Trong lòng Vương Song, Vương Lâm thở phào nhẹ nhõm.

- Trận chiến chí cao sắp mở ra, ta cần nhanh chóng tìm được vị lão bằng hữu kia, sư tôn vừa rồi nói các ngươi cũng nghe được, cần một mình đi đối mặt mưa gió, ta cũng không thể chậm trễ các ngươi, ngược lại ta có thể khuyên các ngươi đến một nơi.

Phong Vô Địch tiếp tục nói.

- Ở đâu?

Nghe vậy, Vương Song và Vương Lâm đều tò mò hỏi.

- Hạo Vân Thành!

Phong Vô Địch nói, khóe miệng cong lên:

- Nếu như ta không tính sai, qua ba ngày nữa, chính là thời khắc Thiên Thánh giảng đạo ở Hạo Vân Thành!

- Thiên Thánh là môt vị tu vi Thánh Giả của trung ương tinh vực, thực lực cũng cực kỳ mạnh, Tôn Thánh Giả này vạn năm mới giảng đạo một lần, mỗi một lần giảng đạo, đều sẽ dẫn tới vô số thiên kiêu trung ương tinh vực.

- Thánh Giả không tùy tiện giảng đạo, bởi vì đạo không dễ dàng truyền thụ, cho dù thánh địa, Đế Tộc thì cũng như thế, Thánh Giả giảng đạo, đối với Thánh Giả thì tổn thương cũng thật lớn, không phải chỉ giảng giải cảm ngộ của mình, càng phải hòa hợp với đạo, đạo hiện ra, tương đương với phân bản nguyên của mình ra một ít, không có Thánh Giả nào nguyện ý làm như thế! Nhưng Tôn Thánh Giả này lại đi ngược lại, mỗi vạn năm đều sẽ giảng đạo, bởi vậy cho dù tuyệt thế thiên kiêu cũng đều đến để nghe đạo!

- Tu vi của các ngươi đã đạt tới Tôn Giả Lục Trọng Thiên đỉnh phong, nếu như có thể nghe được Thiên Thánh giảng đạo, đột phá Tôn Giả Đệ Thất Trọng Thiên cũng không phải việc khó!

- Thánh Giả giảng đạo?

Nghe vậy, Vương Song và Vương Lâm đều có chút giật mình, thế gian còn có cổ nhân nhiệt tình như thế, cam tâm làm một ngọn nến thiêu đốt chính mình để thắp sáng người khác.

- Sẽ không lừa gạt chứ?

Vương Song có chút lo lắng nói.

- Ha ha, Thiên Thánh giảng đạo, không biết còn tiếp tục bao nhiêu lần, các ngươi cứ việc yên tâm.

Phong Vô Địch cười nói.

- Nhưng các ngươi cũng phải chú ý, tận khả năng không nên động thủ với tuyệt thế thiên kiêu đi trước, nếu như tiết lộ gia cảnh của các ngươi, vậy sẽ rất phiền toái.

Phong Vô Địch dặn dò.

- Nếu đã như vậy, chúng ta hãy đi Hạo Vân Thành một chuyến, hy vọng có thể có được chút gì.

Hai người Vương Song gật đầu.

- Ừm, chờ đan dược luyện chế xong, ta sẽ đi tìm các ngươi, trên người các ngươi có ấn ký của ta, bất luận ở nơi nào, ta đều có thể tìm được.

Phong Vô Địch nói xong rồi vung tay lên, trực tiếp xé rách không gian, lộ ra một thông đạo không gian:

- Đây là một thông đạo không gian, khoảng cách từ Thương Vân Tinh đến Hạo Vân Thành không tới trăm vạn dặm, với tốc độ của các ngươi, thời gian một ngày cũng đủ để đến!

Vương Song và Vương Lâm liếc nhìn nhau, không chút do dự bước vào trong thông đạo không gian!

Thân ảnh của bọn họ trong nháy mắt biến mất, chỉ còn lại Phong Vô Địch.

Trong mắt Phong Vô Địch hiện lên một tia suy tư, lập tức thở dài, vươn tay, hóa chưởng thành đao, chém về phía hư không, tựa như chặt đứt thứ gì đó, làm xong tất cả, hắn cũng xé rách không gian rời đi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận