Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 700: Năm cái tên!

Giống như thuốc đột biết gen lần này, nếu như có thể sản xuất hàng loạt, đối với toàn bộ Hoa Quốc, toàn bộ thế giới mà nói là một ảnh hưởng hết sức to lớn, vô số người sẽ có thể thay đổi nhờ vào nghiên cứu của hắn.

- Lão Hứa, việc này không thể chậm trễ, sáu vị cường giả nhất giai kia ở bên ngoài chống đỡ với năm con nhất giai Thú Vương, chúng ta mau chóng rời đi, rơi khỏi dãy núi Đại Hưng rồi thì không cần lo lắng gì nữa!

Hình Ưng tiến lên nói với tiến sĩ Hứa Minh Hải, thái độ vô cùng khiêm tốn.

- Đúng, đúng vậy, chúng ta mau chóng rời đi, không gian phong cấm chỉ duy trì trong một giờ đồng hồ, một khi vượt qua, cuộc chiến ở đây sẽ khiến các Thú Vương khác biết được, chúng ta sẽ không đi nổi nữa!

Liễu Thiên Phóng cũng có chút lo lắng nói.

Những người khác đều lên tiếng phụ họa, cũng muốn nhanh chóng đưa khoa học gia đỉnh cấp này rời đi, còn những người khác, chỉ là râu ria.

- Đúng đúng đúng, lão Hứa, chúng ta phải mau chóng rời đi thôi!

Một số nhân viên nghiên cứu ở một bên nghe vậy, ánh mắt sáng lên, nhao nhao lên tiếng.

- Các ngươi, mau đưa chúng ta đi đi, ta đã không nhịn nổi từ lâu rồi!

Một nhân viên nghiên cứu khác có chút vênh váo lên tiếng với đám người Hình Ưng, mặc dù bọn họ biết thực lực của đám người Hình Ưng cường hãn, nhưng bọn họ lại cho mình là những nhân tài, những thế lực này chắc chắn là cần nhóm bọn họ, thậm chí còn tự cho mình là thần phật mà cung kính, cho nên bọn họ sai bảo đám người Hình Ưng giống như người hầu vậy.

- Ở đây thời gian dài như vậy mặc dù vẫn có một ít thức ăn, nhưng chỉ là một ít món chín, rau xanh, miệng ta đã nhạt như mỏ chim luôn rồi, ra ngoài ta muốn ăn thịt bít tết, đùi dê nướng...

Cũng có một người mặc đồ trắng lên tiếng như thế.

- Ta muốn một người đẹp, nhịn trong thời gian lâu như thế, sắp không nhịn được nữa rồi!

Đám người Hình Ưng nghe những người trước mặt nói như vậy, đều cười lạnh một tiếng, những người này xem ra không biết thế giới ở bên ngoài tàn khốc như thế nào, nếu như không có tiến sĩ Hứa Minh Hải ở đây, có lẽ sẽ chẳng là gì cả, hắn cũng không có tư cách để hưởng thụ những thứ này, nhưng chỉ bằng vào những người này, dù có cho bọn họ làm hạ nhân cũng không xứng!

Hứa Minh Hải và Tưởng Ngọc Minh đều nghe những người khác nói như vậy, không khỏi nhíu mày, nhưng cũng không nói gì thêm, đến đến bên cạnh Hình Ưng.

Những người khác thấy vậy, cũng rối rít đi đến bên cạnh đám người Hình Ưng.

- Quá tốt, chúng ta sắp rời khỏi nơi quỷ quái này rồi!

- Ha ha ha, đã lâu rồi không được ra ngoài, cũng không biết bên ngoài ra sao rồi!

- Nhìn năm con biến dị thú khủng khiếp kia kia, chắc bên ngoài vô cùng nguy hiểm!

- Không sợ, không thấy à, trong nhân loại chúng ta có những cường giả có thể chiến đấu với biến dị thú, ha, cũng không biết chúng ta ra ngoài rồi có được Tiến Hóa Giả bảo vệ ở bên người không nữa, dù sao ở bên ngoài cũng có mấy người cường đại như vậy, so với đám yếu đuối như chúng ta cũng có thể chấp nhận được!

Có người ngây thơ nói.

Đám người Hình Ưng nhíu chặt lông mày, cười như không cười nhìn những người này, Hình Ưng có hơi suy tư, nhàn nhạt cười nói với Hứa Minh Hải:

- Tiến sĩ Hứa, không biết phần nghiên cứu thuốc đột biến gen đang ở đâu?

Nghe vậy, những người khác đề trầm mặc, hơi bất mãn nhìn đám người Hình Ưng:

- Tại sao các ngươi lại như vậy, cứu còn ta ra ngoài, nghiên cứu này cũng chính là của các ngươi! Sao lại đòi ngay ở đây!

- Đúng vậy, bọn ta quan trọng hơn nghiên cứu này nhiều!

- Lão Hứa?

Tưởng Ngọc Minh nghe vậy thì sắc mặt có hơi thay đổi, dường như có chút lo lắng, nhưng Hứa Minh Hải cũng không tức giận, ra hiệu một chút với hai Tiến Hóa Giả ở bên người, một người xách ra một rương kim loại, Hứa Minh Hải ấn xuống một cái, nhất thời, cái rương tự động mở ra, lộ ra ba chất thuốc màu xanh lam!

- Bốp

Rương lại được đóng lại.

- Đây chính là thành quả nghiên cứu của ta, có thể giúp người bình thường được cường hóa gen!

Hứa Minh Hải nhàn nhạt nói, vừa nói, khóe miệng hắn lại cong lên nụ cười chế nhạo:

- Nhưng bởi vì tài nguyên bị hạn chế, bọn ta chỉ tạo ra được ba thành phẩm này thôi, kỹ thuật cụ thể thế nào, tất cả đều ở trong đầu bọn ta!

- Lão Hứa đừng hiểu lầm, bọn ta không phải có ý đó!

Đám người Hình Ưng nghe vậy ,ánh mắt trở nên nóng nảy nhìn thuốc đột biến gen trong tay Hứa Minh Hải.

- Ý của chúng ta không phải muốn cướp kỹ thuật của lão Hứa, dựa vào danh tiếng của lão Hứa, cho dù không có thuốc đột biến gen này, bọn ta cũng sẽ sắp xếp đưa ngài rời đi an toàn, bọn ta hỏi như vậy, chỉ muốn xác nhận một chút thuốc độ biến gen này ngoài lão Hứa ra, còn ai phụ trách tham gia không? Nếu cần phải tiếp tục nghiên cứu, không biết cần phải đưa bao nhiêu người đi?

Đám người Liễu Thiên Phóng nghe vậy, con người đều co rụt lại, nghĩ đến điều này, khóe miệng không khỏi lộ ra một nụ cười lãnh khốc.

Con người lão Hứa như thế nào, tuy say mê nghiên cứu, nhưng sống lâu trên đời tâm trí cũng đã vô cùng sắc xảo, ý của Hình Ưng sao hắn không thể không hiểu, nhưng chính vì vậy, hắn mới trở nên chần chờ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận