Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 1319: Gặp lại Đường Tâm Liên!

Hai tay Hắc Ma lão nhân kết ấn, theo động tác của lão, huyết sắc trên Hồn Cờ bỗng nhiên trở lên huyết quang đại thịnh, một cái biển máu quỷ dị xuất hiện, trực tiếp dung nhập vào đám oan hồn trước mặt.

Giống như củi khô gặp phải xăng, khí tức tất cả đám oan hồn trong nháy mắt tăng vọt, ngay lập tức, không gian này tràn ngập âm phong, huyết sắc, hắc sắc, bao phủ mảnh không gian này.

Đau đớn gào thét, không ngừng giãy giụa, hết cánh tay này đến cánh tay khác như từ trong địa ngục xuất hiện, giống như Liêm Đao, toát ra một tầng hắc quang nhàn nhạt, muốn xé nát Vương Song thành từng mảnh, chỉ trong chốc lát, Vương Song lập tức cảm thấy toàn thân đau đớn, phòng ngự trên người gần như sắp sụp đổ.

- Hừ, chết dưới Vạn Hồn Kỳ của ta, coi như là tạo hóa của ngươi!

Hắc Ma lão nhân nhìn Vương Song, trong mắt hiện lên một tia ý cười.

Vương Song cảm nhận được áp bức xung quanh mình càng thêm kinh khủng, trong mắt tựa như xuất hiện vô số đao quang!

"Xoẹt"

Một đạo ánh đao sáng ngời xuất hiện, sáng tối chập chờn, nhìn từ xa tưởng như một màu đen kịt, nhưng nhắm mắt lại sẽ phát hiện trong đầu hiện ra một mảnh sáng trắng khắp trời...

- Tạo Hóa Chung Thần Tú, m Dương Cắt Hôn Hiểu.

Thức đầu tiên của m Dương Sinh Tử Đao!

Dùng Tạo Hóa Chi Lực, hòa thành âm dương chi lực!

Khi đao này xuất hiện, không gian rung chuyển, như thể một tia sáng xuất hiện từ hỗn loạn, vô tận oan hồn trong nháy mắt bị phá vỡ, cả thế giới đều bị cuốn trôi!

"Ầm"

Tất cả vết máu trên Vạn Hồn Kỳ trong tay Hắc Ma lão nhân đều biến mất, trở về màu trắng ban đầu, khí tức của pháp khí Siêu Phàm trở nên vô cùng yếu ớt, giống như một lão già sắp chết .

Hắc Ma lão nhân ngơ ngác nhìn một màn này, chỉ một đao, toàn bộ oan hồn đầy trời đều biến mất, pháp bảo Siêu Phàm của lão cũng bị tổn hại nghiêm trọng...

Lão chưa từng thấy qua một đao chói sáng như vậy, đao pháp vô cùng khủng bố, chém một đao, vạn vật nát!

- Có thể được nhìn thấy đao pháp này, ngươi hẳn cũng yên tâm lên đường thôi!

Vương Song nhìn đối phương, hờ hững nói, trong tay hắn, tùy ý ném ra một trường đao gãy, thần binh thông thường căn bản không thể chịu nổi đao pháp của hắn, Vương Song đã sớm quyết định, sau khi nhiệm vụ này hoàn thành, hắn nhất định phải rèn một thần binh cho chính mình!

Không cần lại sử dụng một chiêu đáng sợ như vậy nữa, thân ảnh của Vương Song giống như một cái bóng, lập tức biến mất tại chỗ, ngay sau đó, thân ảnh của hắn đã xuất hiện bên cạnh Hắc Ma lão nhân, công kích như mưa bão ầm ầm bộc phát, vây kín Hắc Ma lão nhân!

"Rầm"

Hắc Ma không kịp đón được, đối mặt với đòn tấn công như vậy, lão phun ra một ngụm máu, giống như rơm rạ mãnh liệt bay ra ngoài.

Liên tiếp phun ra mấy ngụm máu tươi, sắc mặt Hắc Ma lão nhân trong nháy mắt trắng bệch như tờ giấy, nhưng Vương Song không cho lão cơ hội kịp phản ứng, trong tay xuất hiện một cái trường đao bình thường, vô số đạo đao ảnh rơi xuống, hoàn toàn vây kín đối phương.

- Hắc Ma, chết đi!

Thấy vậy, Hắc Ma lão nhân cũng không tiếp tục che giấu giếm gì nữa, con át chủ bài mạnh nhất của lão xuất hiện, sau lưng lão dường nhất có một đám mây đen, to chừng trăm thước, đám mây đen đó ngưng tụ lại, tản ra vô số cỗ khí tức tử vong.

Vương Song đột nhiên dừng bước, có chút nghi ngờ nhìn cảnh tượng trước mắt, từ Hắc Ma lão nhân, hắn thế mà phát giác được từng tia ý cảnh giống như Tử Linh Thiên Thư trong tay Singer...

- Có thể bức ta sử dụng một chiêu mạnh nhất, hôm nay, ngươi nhất định phải chết!

Đồng tử của Hắc Ma biến thành bóng tối, một luồng khí tức tà ác từ trên người lão truyền ra.

Đám mây đen phía sau Hắc Ma lão nhân giống như bị xé toạc ra, xuất hiện một bóng đen khổng lồ cao tận trời, cao trăm thước, khắp người tản ra khí tức ta ác, dường như đến từ Cửu U Địa Ngục.

Bóng người này vô cùng mơ hồ, chung quanh là một tầng ma quang nhàn nhạt, xuyên qua ma quang, Vương Sương mơ hồ có thể nhìn thấy một vật giống như là vô số khuôn mặt ngưng tụ lại.

Bóng người này giơ chưởng lên, một chưởng rơi xuống, một chưởng khổng lồ màu đen dài khoảng một trăm trượng rơi xuống, cự chưởng khủng bố khiến không gian liên tục vặn vẹo, dùng lực lượng vô song rơi xuống.

Mặt đất xung quanh Vương Song trong khoảnh khắc sau đã chìm xuống một thước, nhìn thấy một kích này của Hắc Ma lão nhân, Vương Song hơi híp mắt, đang định ra tay thì đột nhiên, Tiểu Không kêu lên một tiếng.

- Vương tiểu tử, bồ đề tử!

Nghe vậy, Vương Sương không chút do dự lấy hạt bồ đề ra, hạt bồ đề màu xanh ngọc bích cảm nhận được hơi thở của thế giới bên ngoài, lập tức bộc phát thành Phật quang.

Vô số bóng Phật xuất hiện, các vị Phật không biết đang ở thời gian không gian nào xuất hiện, niệm chú, Phật quang sáng ngời, Phật ấn lần lượt xuất hiện, giống như bươm bướm tung bay, bay về phía bàn tay khổng lồ.

Đối mặt với loại sức mạnh có thể tịnh hoá vạn vật này, bàn tay khổng lồ bắt đầu tan chảy như băng tuyết.

"Xèo" "Xèo"...

Bàn tay khổng lồ màu đen trong vòng mấy hơi thở đã hoàn toàn biến mất, nhưng Phật quang và Phật ấn lại vẫn chưa tiêu tán, mà là tiếp tục bay lên, lần lượt men theo bờ sông ngược lên, ma ảnh cao chừng trăm trượng nhìn thấy phật quang, lại giống như nhìn thấy cảnh tượng vô cùng khủng bố nào đó, từng tiếng rống giận vang lên....

Bạn cần đăng nhập để bình luận