Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 1946: Giao dịch cùng Tôn Giả!

Thế nhưng, khi Vương Song đối mặt với lãnh địa cảnh giới Tôn Giả vẫn cảm thấy kinh ngạc, so với lãnh địa không hoàn chỉnh của bản thân, lãnh địa cảnh giới Tôn Giả bao phủ mấy vạn dặm, sức mạnh độc nhất vô nhị trong lãnh địa đó cũng đủ để nghiền nát tất cả Tôn Giả bên dưới!

Cảm nhận được sức mạnh này, vẻ mặt Vương Song cứng đờ, toàn thân trên dưới lóe lên sức mạnh vô tận, hắn đang điều động sức mạnh của tiểu thế giới, chống lại sức mạnh xé rách lãnh địa.

Sử dụng sức mạnh của thế giới để chiến đấu chống lại sức mạnh của lãnh địa!

Một lúc sau, thân ảnh Hoắc Tu xuất hiện trước mặt Vương Song, khí tức quanh người càng giống như huyết sắc, so với trước đó thì mạnh gấp đôi!

Ở trong lãnh địa, sức mạnh của chủ lãnh địa sẽ tăng lên gấp đôi!

Hoắc Tu lạnh lùng nhìn Vương Song, ánh mắt tràn đầy sát ý, hai tay hắn khẽ động, dường như tiến hóa gì đó, một lúc sau, bên trong hư không xuất hiện ba dòng sông máu, ba dòng sông máu dài hơn vạn mét!

- Giết.

Ba dòng sông xuất hiện thì lập tức hướng thẳng về phía Vương Song!

Nhìn ba dòng sông máu này, Vương Song đang định phản kích, với thực lực của hắn, một đòn này chắc chắn sẽ không khiến hắn trọng thương, thế nhưng, Vương Song lại nghĩ đến một chuyện, lúc trước Chu Càn cho hắn một bộ đao pháp không hoàn chỉnh, hắn muốn lĩnh ngộ nhưng lại không thể bởi vì tu có hạn!

Hiện tại đột phá đến cảnh giới Tinh Chủ, Vương Song đã có sức mạnh lĩnh ngộ đao pháp này lần nữa!

Mặc dù đang trong trận chiến, nhưng Vương Song vẫn nghĩ về đao pháp không hoàn chỉnh kia, thật đáng sợ và thần bí!

Nghĩ là làm, một phần thần thức của Vương Song ngay lập tức dâng lên một tờ giấy, trong nháy mắt đã cảm nhận được đao pháp kia!

Như thể chia thế giới thành hai nửa, một thanh đao dài trăm vạn mét xuất hiện!

Trong mắt Vương Song xuất hiện vô số hoa văn thần bí, nhưng chỉ trong nháy mắt, hắn đã lĩnh ngộ được đao pháp này, Vương Song lập tức sáng tỏ, đao pháp này hẳn một loại tối cao nào đó.

Một thức Thần Thuật!

Vương Song ngẩng đầu, nhìn Hoắc Tu trước mặt, hai tay khẽ động, một lúc sau, Luân Hồi Đao hắn nắm trong tay xuất hiện ánh tím.

- Bá đao thức thứ nhất!

Vương Song lạnh lùng hét lên tên của đao pháp không trọn vẹn này!

Vừa dứt lời, phía sau Vương Song xuất hiện một luồng đao quang cực kỳ sáng chói, tràn đầy khí thế cực kỳ bá đạo, giống như một bá chủ vô song, chém ra một đao về hướng về phía trời đất!

- Ầm.

Đao quang phá tan vạn vật, nghiền nát Tinh hà, va chạm kịch liệt với ba dòng sông máy, trong nháy mắt, vùng lãnh địa này đều bị vặn vẹo, giống như chuẩn bị sụp đổ.

Thân ảnh Vương Song không ngừng lùi lại, sức mạnh của thế giới bao trùm trên cơ thể hắn đã tiêu hao rất nhiều.

Thối lui ra sau hơn vạn mét, Vương Song thấy Hoắc Tu không có chút thương thế nào, dù sao đối phương cũng có tu vi ở cảnh giới Tôn Giả Tam Trọng, không bao lâu nữa sẽ bước vào Tứ Trọng Thiên, một khi đạt được trạng thái này, thực lực hắn sẽ tăng lên mười lần!

- Đao pháp thật mạnh!

Hoắc Tu có chút kinh ngạc nhìn thần đao trong tay Vương Song, hắn không chỉ kinh ngạc về thanh thần đao mà còn kinh ngạc về cả đao pháp của Vương Song!

- Hoắc Tu Tôn Giả, ta chỉ cần một chút Tinh Linh, chẳng lẽ ngươi nhất định phải ngăn cản ta?

Vương Song không tiếp tục động thủ, hắn cảm nhận được người trước mắt rất khó đối phó, đối với cảnh giới Tam Trọng Tôn Giả, lúc này bản thân hắn cũng chỉ có sức tự vệ, muốn đánh bại đối phương hoàn toàn bản thân trước mắt cũng chỉ có sức tự vệ, muốn đánh bại đối phương, hoàn toàn là giấc mơ viển vông của kẻ ngốc!

Thế giới trước mắt biến mất, lãnh địa của Hoắc Tu cũng biến mất, hắn đứng ở bên trong bầu trời sao nhìn Vương Song, có chút trầm mặc.

Mọi người ở bên ngoài hơn mười vạn dặm đều khôi phục sự bình tĩnh, hai bóng người lại lần nữa xuất hiện, cực kỳ chấn động, bọn họ chấn kinh về thực lực của Vương Song, ngay cả Hoắc Tu cũng không làm gì được!

- Rốt cuộc là cường giả đến từ phương nào mà lại có thể đối đầu cùng Hoắc Tu Thiên Tôn!

Bọn họ tự lẩm bẩm, trong lòng đều vô cùng hiếu kỳ.

Hoắc Tu nghe Vương Song nói, ánh mắt thâm thúy, giống như sáng tỏ dựa vào thực lực bản thân thì không thể đánh bại người trước mắt!

Thế nhưng, Tinh Linh vô cùng quan trọng, hắn không thể nào bỏ đi.

Hoắc Tu nhất thời lâm vào tình cảnh tiến thoái lưỡng nan, dù sao một cường giả giống như Vương Song, một khi muốn chạy trốn, bản thân hắn căn bản là không có cách nào ngăn cản.

Nếu như để Vương Song chạy thoát, trên đời này, trừ hắn ra, không có ai có thể ngăn cản Vương Song, chắc chắn sẽ bị một chiêu đánh chết!

- Hoắc Tu Tôn Giả, trong địa bàn của ngươi chắc hẳn có không ít Tinh Linh, ta chỉ cần mười Tinh Linh, ta sẽ lập tức rời đi, thế nào?

Vương Song nhìn thấy rõ sự lo lắng của Hoắc Tu, lập tức trầm giọng nói.

Mười Tinh Linh, hẳn là ranh giới cuối cùng của đối phương, sẽ không gây thương tổn nhưng lại vừa vặn làm đối phương cảm thấy đau lòng.

Nghe vậy, ánh mắt Hoắc Tu thay đổi, giống như đang suy nghĩ phương án khả thi, dù sao thực lực của Vương Song hoàn toàn có thể coi là cảnh giới Tôn Giả, muốn tiêu diệt hắn là điều không thể.

Bạn cần đăng nhập để bình luận