Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 880: Vui vẻ hòa thuận! (2)

Giữa không trung, Vương Song cũng không cách nào đè xuống thương thế do một kích trong cơ thể mình tạo thành, sắc mặt trắng bệch một chút, khóe miệng tràn ra một tia vết máu, đây là thương thế do hành động cường ép dùng một kích xé rách không gian lúc trước tạo thành, lúc trước Vương Song mạnh mẽ áp chế, sợ bị mọi người nhìn thấy mình suy yếu, lại càng sợ bị Zombie nhị giai rời ở phía xa phát hiện sau đó đổi ý.   

Hiện tại, thân thể ở giữa không trung, hắn cũng không cần mạnh mẽ áp chế nữa, dù sao càng áp chế, tạo thành thương thế sẽ càng ngày càng nặng.   

Nhìn thấy khóe miệng Vương Song tràn ra máu tươi, sắc mặt Triệu Hân đột nhiên biến đổi, trong tay xuất hiện một đạo năng lượng trị liệu màu trắng sữa, bao phủ Vương Song ở bên trong, thời gian chưa tới mấy cái hô hấp, kinh mạch vỡ vụn trong cơ thể Vương Song, lục phủ ngũ tạng bị thương đều được khôi phục lại.   

Sắc mặt trắng bệch khôi phục hồng nhuận, Vương Song nhìn Triệu Hân, khẽ cười rộ lên:

– Xem ra, lúc trước mạnh mẽ đề thăng đẳng cấp của ngươi lên nhị giai là quyết định chính xác nhất ta từng làm, bây giờ, không biết bao nhiêu mạng người được ngươi cứu về!

– Sau này, ngươi cũng không thể cậy mạnh như vậy nữa, ngươi là trụ cột căn cứ của chúng ta, càng là chỗ dựa của những nữ nhân chúng ta, nếu ngươi có vấn đề, chúng ta làm sao bây giờ!

Triệu Hân tức giận liếc mắt nhìn Vương Song một cái, có chút u oán mở miệng.

- Ta cũng không có biện pháp, không chấn nhiếp con Zombie nhị giai kia, nó khả năng sẽ không e ngại, chứ đừng nói là lui binh, cũng may, lúc này đây nó không có dũng khí lưỡng bại câu thương, nếu không, căn cứ chúng ta thật sự nguy hiểm!

Vương Song cười khổ một tiếng, giải thích.

- Chẳng qua, con Zombie nhị giai kia, ta nhất định phải giết chết nó, còn có thi quần kia nữa, lại dám đánh chủ ý tới thành phố Giang Nam ta, nếu như ta không làm chút gì, thật đúng là sẽ bị người cười nhạo căn cứ chúng ta vô năng!   

Nói xong, trong mắt Vương Song hiện lên một tia sát khí trần trụi.   

- Ông xã, ngươi không thể mạo hiểm nữa!

Nghe vậy, Triệu Hân hoảng sợ, còn tưởng rằng Vương Song muốn làm chuyện nguy hiểm gì, vội vàng ôm lấy Vương Song, có chút khẩn trương mở miệng.

–Yên tâm, ta sẽ chuẩn bị chu toàn, mới ra tay với nó, tuyệt đối sẽ không tùy tiện hành động.

Cảm nhận được sự khẩn trương của Triệu Hân, Vương Song mỉm cười, trấn an.

Trong lúc nói chuyện, bọn họ cũng đã đến được biệt thự nằm ở trung tâm nhất, đám người Đổng Châu, Tào Quân đều nhìn thấy bóng dáng Vương Song, kỳ thật, các nàng đã nghe được tiếng hoan hô trên tường thành, làm sao còn không biết nguy cơ tuyệt mệnh lần này, đã hoàn toàn giải trừ!   

Bọn họ đều là vẻ mặt kích động nhìn Vương Song, mỗi một lần, ở thời khắc mấu chốt nhất, chính là nam nhân nhìn qua cũng không phải quá mức cao lớn này đã dùng đao trong tay, sáng tạo ra vô số kỳ tích!   

Lần này, cũng không ngoại lệ, mấy ngàn vạn Zombie, ngay trong một tiếng quát giận dữ của Vương Song tan thành mây khói!   

Đám người Vương Song và Đổng Châu đơn giản thuật lại chuyện lúc trước của mình, nghe được Vương Song thế nhưng bị một cái tổ chức trấn áp, các nàng đều vô cùng khiếp sợ, ngay sau đó chính là phẫn nộ.   

– Tổ chức Thần này là thứ gì, lại dám đến tính kế ngươi! Đợi đến khi xử lý xong ảnh hưởng của trận chiến này, ta nhất định đào ba thước đất, cũng phải tìm ra bọn họ!

Đổng Châu ngoan độc mở miệng.   

Trong lòng Triệu Hân cũng hiện lên một tia rét lạnh, may mắn Vương Song không có việc gì, nếu Vương Song thật sự xảy ra vấn đề, chỉ sợ căn cứ bọn họ lần này thật sự là khó thoát khỏi diệt vong!   

– Mục đích của bọn họ không phải là ta, mà là căn cứ thành phố Giang Nam chúng ta.

Vương Song lắc đầu, nói ra một sự thật càng thêm kinh người:

– Lúc này Zombie công thành, tám chín phần mười chính là bọn họ làm, chẳng qua là cuối cùng có thể xuất hiện một ít biến số, bọn họ không có xuất hiện mà thôi.

– Nếu không, bọn họ cũng sẽ không vì bắt ta lưu lại nơi đó, không tiếc hao phí một trận pháp cấp bậc đỉnh cấp vây khốn ta, chính là vì thuận tiện bọn họ mưu lợi trong cuộc chiến tranh này.   

Mọi người nghe vậy, sắc mặt đã không phải là tức giận, mà là kinh hãi:

– Bọn họ, dĩ nhiên là chủ mưu của cuộc chiến tranh lần này!

Đám người Đổng Châu đều có chút không thể tin, trước khi chiến đấu, bọn họ còn cho rằng đây là do con Zombie nhị giai kia gây ra, nào ngờ phía sau còn có loại nguyên nhân này.

- Đáng chết, lại thiếu chút nữa tiêu diệt căn cứ của chúng ta, ta nhất định phải tìm ra tổ chức của bọn chúng biến nó thành tro tàn, giết chết bọn chúng!

Sát ý trong giọng nói của Đổng Châu không hề che dấu, nàng làm cho người ta có cảm giác luôn luôn là bộ dáng không tranh với đời, chưa từng phẫn nộ như bây giờ, sinh ra sát ý kinh khủng như vậy với một tổ chức.   

Nhưng, giờ khắc này, không ai không đồng ý lời Đổng Châu nói, đối mặt với hung thủ thiếu chút nữa đã tiêu diệt căn cứ bọn họ, mỗi người bọn họ đều là hận không thể thiên đạo vạn quả đối phương.   

– Người nhà ta bọn họ đều không sao chứ?

Vương Song nghĩ đến mục đích mình trở về, vội vàng mở miệng hỏi.   

- Tiểu Song!

Bạn cần đăng nhập để bình luận