Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 1434: Bại Lộ! (3)

- Được thôi, dù sao mảnh vụn tich thạch cũng ở Thiên Thần Tinh Vực, tất nhiên là đồ vật của Thiên Thần Tinh Vực, Cổ Tháp Tông các ngươi đến góp vui gì.

Yêu Nguyệt cười nhạo nói. Nơi này là Thiên Thần Tinh Vực, nàng không sợ Cổ Hà, nếu đánh nhau thật, nàng lúc nào cũng có thể điều động nhiều cường giả mạnh hơn, trừ phi là Tôn Giả, nếu không, ở tinh vực này, Thần Linh Tông bọn họ chẳng sợ hãi gì!

Yêu Nguyệt nói, quay đầu nhìn Vương Song, nhìn vào khuôn mặt bản thân nằm mơ cũng muốn giẫm nát, nàng không khỏi tức giận nghiến chặt răng.

- Tiểu tử thối, đợi ta đưa ngươi về tông môn, xem ta trừng phạt ngươi thế nào , lại dám đánh bà cô ta bằng muộn côn, thật là không muốn sống rồi!

Trong lòng Yêu Nguyệt lúc này đã nghĩ vô số thủ đoạn tra tấn vô cùng thú vị, trên mặt lộ ra một nụ cười rực rỡ.

- Yêu Nguyệt, tuy nơi này là Thiên Thần Tinh Vực, nhưng ngươi muốn chiếm đoạt Hỗn Độn Tinh Thạch này một mình, không sợ bản thân chống không nổi à!

Giọng trầm thấp của Cổ Hà truyền đến, hắn không ngờ Yêu Nguyệt lại muốn nuốt Thiên Địa Thần Vật này một mình.

- Yêu Nguyệt, ngươi phải biết, đến nơi này không chỉ có người của Cổ Tháp Tông, còn các Đại Tinh Vực khác, thế lực nhận được tin tức cũng không ít, trừ bọn ta, có ít nhất mười người cấp bậc Tinh Chủ, ngươi có chắc bản thân có thể chống đỡ được không?

Nói đến đây, ngữ khí hắn đã ẩn chứa một chút uy hiếp.

- Nên đối phó thế nào, là chuyện của bọn ta, không cần ngươi quan tâm, Thần Linh Tông bọn ta còn chưa sợ kẻ nào!

Sau lưng Yêu Nguyệt người được xưng là Trầm lão giả tiến lên một bước, một luồn khí tức cuồn cuộn truyền ra, giọng nói bình thản vang lên.

Sau khi đối phương triển khai khí tức, hư không xung quanh vặn vẹo, những thân ảnh như ẩn như hiện đứng thẳng giữa không trung, mơ hồ vây xung quanh nơi này.

Nhưng Yêu Nguyệt không lộ ra vẻ sợ hãi nào, vô cùng lạnh lùng, những người này tuy nhiều, nhưng bọn hắn nếu dám động thủ, cao thủ Thần Linh Tông sau một lúc sẽ chạy đến, khi đó những người này cũng đừng hòng rời đi!

Phe Yêu Nguyệt và phe Cổ Hà đối đầu gay gắt với nhau, không ai xem Vương Song vào mắt, bọn họ đều nghĩ, tuy Vương Song có chút thủ đoạn, nhưng bây giờ đã bị tìm thấy, tên tiểu tử này thậm chí còn chưa trở thành Siêu Phàm, căn bản không cần để ý, điều bọn họ quan tâm duy nhất là đối phương và các Tinh Chủ vây quanh.

- Này, ta nói các vị, có phải các ngươi chưa hỏi ý kiến của ta phải không?

m thanh có chút buồn bực của Vương Song vang lên, khiến cho ánh mắt tất cả mọi người đều nhìn vào, bọn họ vô cùng kinh ngạc, tên tiểu tử này vậy mà đến bây giờ, sắc mặt đều là vô cùng bình tĩnh, cứ như chuyện này không liên quan tới hắn.

Thế là bọn họ đều có chút tán thưởng với sự liều lĩnh của Vương Song.

- Chẳng qua là một tiểu tử may mắn, ngươi có tư cách gì bàn điều kiện với bọn ta !

Cổ Hà quay đầu lại, nhìn Vương Song, trong giọng nói tràn ngập khinh thường.

- Thành thật đợi ở đó, chờ đợi số mạng của mình đi!

Những người khác nghe vậy, cũng đều không khỏi gật đầu, rõ ràng đồng ý với lời nói của Cổ Hà.

Yêu Nguyệt cũng nhìn Vương Song, giọng nói lạnh như băng ghé vào tai hắn,

- Tiểu tử thối thành thật một chút cho ta, có lẽ khi đến Thần Linh Tông ta, có thể ta sẽ đối tốt với ngươi một chút, giảm chút hình phạt cho ngươi.

Vương Song cũng không quan tâm lời bọn họ nói, chỉ là bất lực nhìn bọn họ

- Các ngươi ở chỗ này giằng co cũng không có kết quả gì đâu, không bằng các ngươi đánh một trận, người nào thắng, ta sẽ đi với người đó, mảnh vụn của Hỗn Độn Tinh Thạch kia sẽ giao cho người đó, thế nào?

- Muốn khiêu khích bọn ta, tiểu tử, phép khích tướng này thật sự quá ngây thơ rồi!

Ánh mắt Cổ Hà sâu thẳm nhìn Vương Song, hắn vốn muốn một mình lấy Hỗn Độn Tinh Thạch của Vương Song, nhưng Thần Linh Tông nhúng tay, hắn chỉ thể từ bỏ ý nghĩ này, đối phương sẽ không dễ dàng tha thứ nếu mình lấy Thiên Địa Thần Vật như vậy ở đây, vì vậy hắn chỉ có thể lùi lại mà yêu cầu thứ khác, có được một phần trong đó.

Muốn hoàn thành một bước này, điều kiện tiên quyết là thương lượng tốt với đám người Thần Linh Tông này, không thể động thủ, một khi động thủ, dựa vào thực lực của Thần Linh Tông, bọn họ sẽ trực tiếp bị quét sạch ra ngoài.

- Chủ ý này không tệ.

Yêu Nguyệt có chút nóng lòng muốn thử, cảm giác đây là một biện pháp tốt. May mắn lão Trầm bên cạnh giữ chặt nàng, nếu không phải vậy, chỉ sợ nàng liền trực tiếp xuất thủ!

- Yêu Nguyệt, ta không muốn phí lời, ngươi nên hiểu rõ, ở đây bọn ta có nhiều người như vậy, ngươi muốn lấy hết đồ, không thể nào! Nhưng nơi này dù sao cũng là địa bàn Thiên Thần Tinh Vực các ngươi, ta làm chủ, có thể lấy mười cây thần dược cấp bậc Tinh Chủ, xem như Cổ Tháp Tông bọn ta đền bù, Hỗn Độn Tinh Thạch Cổ Tháp Tông tông ta có thể chỉ cần một nửa, thế nào?

Đối với Cổ Hà mà nói, bản thân đã lui bước rất nhiều, dù sao thực lực của bọn họ ở đây cũng không kém so với đối phương, đồng thời còn đưa ra mười cây thần dược cấp bậc Tinh Chủ, như vậy đã cho Thần Linh Tông mặt mũi rồi, nếu như vậy vẫn không được, hắn cũng chỉ có thể lựa chọn dùng vũ lực giải quyết.

Bạn cần đăng nhập để bình luận